“Chữa trị linh hồn, cũng có thể khống chế linh hồn giết người, đại lão thật lợi hại.” Lời của người đàn ông Hoa Hạ, Cận Nhược nói ra lúc này, có chút ý tứ sâu xa, bởi vì hắn ta đã được xem hồ sơ của Sở U, biết được thủ đoạn diệt môn của nhà họ Ngụy, nhà họ Lý là gì? Những điều này hắn ta đều biết.
Có điều hiện tại hắn ta lại biết được dị năng đặc thù mới của Sở U, chính là cái gọi là chữa trị linh hồn?!
“Đại lão, tôi có một chuyện không rõ, nói là đi vào tiến hóa thử luyện Thế giới La Thiên, chúng ta sẽ mất đi sự hỗ trợ của hệ thống, mà chúng ta lại có chướng ngại về mặt ngôn ngữ giao tiếp, xin hỏi đại lão, khi đó chúng ta nên phối hợp thế nào, chẳng lẽ dựa vào chúng ta tâm linh tương thông lẫn nhau sao?!” Lời này vẫn là Udine nói, đôi mắt to tràn ngập sự tò mò.
Sở U thản nhiên nói: “Chữa trị linh hồn, không phải chỉ có riêng chữa trị, tôi còn có thể dựa vào năng lực của tôi để phiên dịch lại những gì mà mọi người diễn đạt, sau đó dùng năng lực của tôi truyền đạt lại bằng ngôn ngữ dạng tinh thần, tương đương với việc tôi là một trạm trung chuyển, một người phiên dịch.”
“Không hổ là đại lão!” Marshall vỗ tay một cái, vẻ mặt bội phục.
Marshall nhìn mọi người, nhỏ giọng nói: “Chẳng lẽ mọi người đều không biết tiếng Anh sao? Đây chính là ngôn ngữ quốc tế.”
“Môn học ngôn ngữ của tôi chuyên về tiếng Tây Ban Nha và tiếng Hoa, xin lỗi.” Udine dùng tiếng Hoa cứng nhắc nói, nhưng ánh mắt lại nhìn Sở U.
Dáng vẻ Scarlett có chút bất lực, “Mọi người nói, thực ra tôi đều có thể nghe hiểu, tiếng Hoa, tiếng Anh ngay cả ngôn ngữ Athens của Udine tôi cũng có thể nghe hiểu.” Ẩn ý chính là, bên nào có nhiều người nói cùng một ngôn ngữ, đến lúc đó sẽ dùng ngôn ngữ đó giao lưu.
Udine nhún vai, “Được rồi, tôi cũng biết tiếng Hoa, nối gót đại lão.”
Như thế ở đây chỉ có một mình Marshall không biết tiếng Hoa, mà ngôn ngữ Marshall dùng là tiếng Anh, Scarlett cùng Udine và Cẩn Nhược đều có thể nghe hiểu được.
Tình thế đã hoàn toàn tự động phát triển nghiêng về phía Sở U.
“Vậy thì đều nói tiếng Hoa đi, ngôn ngữ của Marshall do người biết tiếng Hoa và tiếng Anh phiên dịch ngay lập tức là được rồi.” Sở U nói, nhưng người khác nghe ra lại mang chút ý tứ không cho phép nghi ngờ.
Ngay sau đó có mấy người gật đầu, “Cứ làm theo lời đại lão nói đi.”
“Vậy thì đội trưởng tiểu đội này của chúng ta, theo lý cũng nên thuộc về đại lão Sở U.” Udine nói như thế, người giữ chức đội trưởng liền bị đẩy ra như thế.
Mà tất cả mọi người có mặt ở đây đều cảm thấy đương nhiên, gật đầu hùa theo.
Hình thức thực sự không cần Sở U thúc đẩy và hướng dẫn, mà hoàn toàn tự chủ ngã về bên hắn.
“Tôi tán thành.”
“Dĩ nhiên đại lão là đội trưởng rồi.”
“Tán thành.”
“Nên là như vậy.”
Dường như bị bầu không khí nơi này chọc vui, Sở U ‘khụ’ một tiếng, cũng không từ chối, “Vậy thì được rồi, nếu tôi là đội trưởng của mọi người, vậy thì mọi người gọi tôi là đội trưởng là được rồi.”
“Mà quyền uy của đội trưởng, tôi hy vọng sẽ không bị sự thách thức của mọi người, nếu không....vậy thì không vui rồi.”
Đôi mắt nhìn mọi người, ánh mắt dần dần trở nên không thể giải thích được.
“Mà người như tôi một khi không vui, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, thế giới La Thiên trực tiếp phản ứng lên trạng thái tinh thần của các bạn, mà trạng thái tinh thần lại có liên hệ trực tiếp với bản thể, vậy thì hậu quả có thể... thật sự sẽ giết người!” Câu cuối cùng, Sở U nhàn nhạt nói, nhưng giọng nói lại tràn đầy nguy hiểm.
“Giết bạn ở thế giới La Thiên, bạn sẽ chết thật.”
Về trạng thái thật sự ở thế giới La Thiên, Khôi Hậu này đã nói rõ với họ, , có thể ảnh hưởng chức năng cơ thể, bị thương đều có thể phản hồi lại bản thể, vả lại không thể cưỡng chế offline!
Không sai, phương diện này không cưỡng chế offline, cho dù có người bên ngoài nhấn nút thoát cưỡng chế, cũng không có bất kỳ phản ứng nào.
Dĩ nhiên hơn, 5 người này quyết định gia nhập vào trên cơ sở hoàn toàn tự nguyện, chứ không phải ép buộc hoặc lừa đảo gia nhập vào.
Họ đều hiểu rõ môi trường sắp tiến vào là tình huống như thế nào.
Tương đương trên nhận thức, họ đều nhất trí với Sở U, khác biệt ở chỗ, Sở U biết đó là thế giới thực, còn họ chỉ biết đó là một thế giới trò chơi cần phải toàn lực ứng phó đối xử.
Chết ở thế giới đó, chân thật sẽ chết thật.
Bị thương ở thế giới đó, bên ngoài chân thân sẽ không có vết thương, nhưng hệ thần kinh bên trong sẽ bị thương.
“Cho dù không nghiêm trọng như vậy, lần tới tôi cũng sẽ không dẫn người đó theo, coi như đá ra khỏi đội đi.” Sở U lại bổ sung một câu.
“Dĩ nhiên mọi người đều nghe theo đội trưởng, chí ít tôi sẽ nghe theo đội trưởng.” Udine lại nịnh hót.
Sau đó ánh mắt lóe lên, câu Udine nói ra khiến cả đội có thể gắn kết.
“Xin hỏi đội trưởng, nếu chúng ta đã là một đội, tôi cho rằng nên đặt cho đội chúng ta một cái tên đi.”
“Dĩ nhiên nên như thế.” Scarlett gật đầu.
Sở U hơi trầm tư một chút, sau đó nói:
“Vậy thì, tên.... Tiểu đội Niết bàn.”
Dường như Khôi Hậu chính là đang đợi những lời này, đúng lúc này cánh cửa màu vàng trước mặt có động tĩnh, điều này khiến tất cả mọi người đưa mắt nhìn về nơi đó.
Chỉ thấy cánh cửa vàng có khe hở, vô vàn tia sáng bắn ra từ bên trong.
Mặc dù tia sáng chói mắt, nhưng không chói mắt, cực kỳ dịu dàng.
Cửu Thải Nhi lấy tay che mắt theo bản năng, những người khác cũng đều nheo mắt lại, cho dù tia sáng dịu dàng, nhưng không ngăn cản được hành động theo bản năng của loài người.
Nhưng ngoại trừ Sở U.
“Vào đây!” Một giọng nói thanh khiết vang lên ở đây, 5 người sau lưng Sở U liếc nhìn nhau.
Sở U không nhúc nhích người, họ cũng không nhúc nhích người, thật sự coi hắn là đội trưởng.
“Đúng rồi, quên nói với mọi người.”
“Sau khi bước vào, đều phải theo tôi, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, tim nhìn tôi.”
“Biết chưa?”
5 người sau lưng lại liếc nhìn nhau, đều có thể nhìn ra ý tứ sâu xa và không hiểu nguyên do lẫn nhau, sau đó đều gật đầu.
Lúc Sở U ở phía trước nhích người, 5 đồng đội sau lưng mới nhích người, cuối cùng lần lượt tiến vào cánh cửa vàng.
Giống như đi vào một đường hầm ánh sáng vô tận, ở đây cực kỳ sâu, dường như mãi mãi đều không đi tới cuối.
Lúc này trong lòng dâng lên một chút cảm ngộ.
Loài người muốn lấy được mật mã gốc, thật sự không phải khó, có thể nhiệm vụ này mãi mãi đều sẽ không hoàn thành.
Nghĩ một chút, ánh sáng dần dần nhạt đi.
Sau đó xuất hiện một điểm đen ở trung tâm phía xa.
Điểm đen này từ từ trở nên lớn, vô cùng tròn, Sở U biết đây là hiện tượng chấm đen đó kéo mình gần lại.
Đến cuối cùng, sau khi ánh sáng hoàn toàn biến mất, thứ đối mặt với mình là bóng tối vô tận!
Không đúng.
Sở U quay đầu.