Lúc này Scarlett và Cận Nhược mới giật mình tỉnh mộng, đây không phải là thế giới trò chơi!
Đối với Sở U mà nói, sức mạnh của sức mạnh ý nghĩ lại không ngừng lớn mạnh, không ngừng lớn mạnh!
Tất nhiên loại trạng thái này cũng khiến Sở U tiêu hao năng lượng của sức mạnh ý nghĩ, ví dụ như tiêu hao năng lượng khi hấp thụ ánh sáng tinh thần, ví dụ như tiêu hao năng lượng khi liên lạc với đồng đội, ví dụ như vẫn luôn duy trì kết giới sức mạnh ý nghĩ xung quanh hai mươi mét.
Kết giới của sức mạnh ý nghĩ vẫn tồn tại, nó luôn ở đó, cũng luôn tiêu hao năng lượng.
Đây là một sự tồn tại khách quan.
Đương nhiên những tiêu hao này cũng không phải là quá quan trọng, lượng tiêu hao ít hơn rất nhiều so với năng lượng vừa được hấp thụ lúc nãy.
Điều này làm cho Sở U cảm thấy không chỉ có linh lực được bổ sung mà đầu óc cũng mát lạnh.
Cảm giác mát mẻ này chứng tỏ sức mạnh ý nghĩ đã tiến vào sâu bên trong, năng lượng của sức mạnh ý nghĩ ngày càng mở rộng.
Đó là điều Sở U trực tiếp cảm nhận được.
Nói cách khác, tại thời điểm này, hắn thực sự lớn mạnh hơn, cường đại hơn!
Cảnh vật xung quanh, lấy Sở U làm trung tâm, trong bán kính năm trăm mét gần như đều là màu xám.
Tại sao lại nói là gần như? Bởi vì có một số cụm ánh sáng tinh thần hắn không dám ra tay, những cụm ánh sáng tinh thần hoạt động đại diện có một số thảm thực vật lớn.
Trong phạm vi năm trăm mét, ba thành viên đang hội tụ về phía trung tâm!
Bọn họ đều tiếp nhận sức mạnh sức mạnh ý nghĩ của Sở U, Sở U bảo bọn họ phải xích lại gần hắn hơn.
Cận Nhược ở đối diện đang nhìn về Scarlett, mà Scarlett cũng nhìn về phía hắn ta.
Cả hai đều phát hiện ra trên người đối phương có vật thể che chắn, chỉ là nhìn qua không đáng tin lắm, có vẻ như chỉ cần kéo nhẹ một cái cũng có thể khiến nó rơi xuống.
Mà dáng người của Scarlett rất bốc lửa, lộ ra rất nhiều cảnh xuân.
Scarlett trừng mắt, Cận Nhược lúc này mới di chuyển ảnh mắt, vẻ mặt thản nhiên tiếp tục nhìn Sở U.
Sau đó bước một bước về phía Sở U.
Sở U cảm thấy mình không dừng lại được, loại cảm giác đầu óc mát lạnh này đúng là...
Vô cùng thoải mái!
Có loại cảm giác giống như gây nghiện!
Toàn bộ trải nghiệm giống như một người trong trạng thái sắp bắn... không thể dừng lại.
Rất nhớ, rất nhớ, vẫn muốn kéo dài nữa!
Năng lượng sức mạnh ý nghĩ đang không ngừng tiêu hao rồi lại được bổ sung thêm, cứ thế trở thành một hệ thống thôn phệ lặp đi lặp lại.
Cửu Thải Nhi chạy tới, trên người cô chỉ mặc một lớp thảm thực vật đơn giản, phần lớn cảnh xuân bị lộ ra ngoài, nhưng nhìn qua cũng tương đối chắc chắn, lúc chạy cũng không bị rơi ra. Thảm thực vật có màu xanh pha tím chứ không phải khô bụi.
Trên thực tế, đồ che chắn của tất cả mọi người đều như thế.
Cửu Thải Nhi hơi hụt hơi, dù sao trọng lực ở đây cũng gấp năm lần, bất kể hành động hay động tác nào cũng bị cản trở, tiêu hao rất nhiều thể lực.
Udine không bị cản trở gì, cô ta cũng không mặc quần áo, nhưng mà miếng đệm lót trước ngực tương đối nhỏ, nên khi chạy cũng không chướng mắt lắm. Mấu chốt là ngực cô ta rất săn chắc và mềm mại, không bị chảy xệ.
Marshall nghiêm mặt đi tới, hắn ta cũng không mặc gì cả.
Hắn ta thậm chí còn không biết đan quần áo, đến một cái đơn giản cũng không, trên thực tế thì mọi người cũng không ai biết.
Bây giờ năm người đồng đội đều đã xuất hiện, bọn họ tiến tới, ánh mắt kì quái nhìn vào luồng khí xanh tím đang tiến vào cơ thể Sở U.
Trong lúc nhất thời mọi người đều nhớ rằng thì ra họ đã quên mất thực ra đây là một mùa xuân hạnh phúc.
Phương diện này dường như đã dồn hết tâm trí.
Cố gắng để không nghĩ về những chuyện kia.
Dù sao nơi này cũng có lão đại!
Bầu không khí của cả đội vô cùng quỷ dị.
Udine vẻ mặt lờ mở, cũng không quan tâm chính mình mà nhìn mọi người xung quanh, nghiêm túc hỏi: "Đội trưởng đang hấp thụ năng lượng sao?"
"Không thể tin được." Marshall hoài nghi nhìn khung cảnh quanh đây, cuối cùng nhìn về phía Sở U đang nhắm mắt.
"Vừa bước vào đã có một nguồn năng lượng tiếp viện, tôi cũng không biết phải nói thế nào cho phải, vậy còn lương thực của chúng ta đâu?" Cận Nhược nhìn xung quanh, trong mắt có một chút ghen tị và khao khát.
Thành thật mà nói, từ khi bắt đầu đã vô cùng khó tin.
Bản thân ở trong một hoàn cảnh xa lạ kì dị, cảm nhận trọng lực tăng gấp năm lần. Thực sự cho rằng ở đây đang tồn tại một cái gì đó rất kinh khủng, trong lòng có một loại khủng hoảng, lúc nào cũng cảnh báo mau mau chạy trốn.
Nhưng khi nhìn thấy Sở U thì tất cả mọi khủng hoảng trong lòng đều biến mất không thấy tăm hơi.
Thật hoang đường, thật khó chịu.
Tại sao hắn có thể như vậy mà chúng ta lại không được!
Vào lúc này, Sở U cảm nhận thấy não bộ không phát triển thêm nữa, đã đạt đến trạng thái thắt nút cổ chai.
Nhưng năng lượng của sức mạnh ý nghĩ lại bắt đầu...
Áp súc!
Không sai, chính là áp súc, tạo thành năng lượng sức mạnh ý nghĩ có mật độ to lớn và dày đặc hơn!
Nói cách khác, thuật hỏa cầu được hình thành bởi mười điểm ma lực gây ra một trăm sát thương, nhưng lúc này mười điểm ma lực có thể gây ra năm trăm sát thương, mấu chốt ở đây là mật độ nguyên tố phép thuật tăng lên.
Trạng thái này, cảm giác này!
Quá sung sướng, mặc dù năng lượng của não bộ đang bị hạn chế bởi nút thắt cổ chai, nhưng bên trong nó vẫn không ngừng phát triển, năng lượng bổ sung đã bị chính nó nén lại.
Nhưng cũng chính vào lúc này Sở U mở mắt cắt đứt sức mạnh ý nghĩ.
Bởi vì đang chịu tác động của trọng lực gấp năm lần nên nếu như sức mạnh ý nghĩ tiếp tục khuếch tán thì năng lượng tiêu hao sẽ nhiều hơn năng lượng bổ sung, cái này không có hiệu quả về chi phí.
Đã lan rộng đến giới hạn khoảng tầm bảy trăm mét, nếu như tiếp tục lan rộng nữa thì sức mạnh ý nghĩ cách hắn quá xa sẽ tiêu hao năng lượng nhiều hơn.
Trong mắt Sở U vẫn là màu xám,hắn đứng lên, động tác hơi kì lạ.
Trên thực tế, động tác của tất cả những người ở đây nhìn qua đều có cảm giác quái dị, bởi vì chịu sự ảnh hưởng của trọng lực nên cơ thể làm bất kì động tác nào cũng bị chặn lại.