Rich Player – Võng Du Thần Cấp Cường Hào (Dịch-Full)

Chương 1390 - Chương 1390. Tỉnh Rồi? Tới Rồi?

Chương 1390. Tỉnh rồi? Tới rồi? Chương 1390. Tỉnh rồi? Tới rồi?

Đây là sự ảnh hưởng toàn diện.

“Đúng vậy, ở đây có thể bổ sung năng lượng cho tôi, mọi người bảo vệ tôi."

Sở U nhìn đám người trước mặt, nhẹ giọng nói, ánh mắt dừng trên người Cửu Thải Nhi một chút. Không phải vì cảnh xuân của cô lộ ra ngoài, mà muốn nói Cửu Thải Nhi đúng là có thể đem lại may mắn cho hắn.

Nói như vậy, trí tuệ và năng lực của Khôi Hậu thực sự có ích?

"Không có vấn đề gì chứ?"

Ánh mắt quét qua đám người, nhưng tất cả đều sinh ra một loại cảm giác áp chế, loại cảm giác này không phải nói là tức giận hay hơi thở năng lượng gì, mà xuất phát từ sự kính nể và sợ hãi đối với Sở U!

Tâm trạng hèn nhát này là do nhìn thấy cảnh tượng kì lạ lúc vừa mới đến.

Không phát hiện ra tất cả sinh mệnh trên diện rộng đều bị người này hấp thụ sao?!

Điều đó có thể mang lại năng lượng cao và mạnh mẽ bao nhiêu.

Mà càng quan trọng hơn là, Sở U ở Thiên Thế là nhân vật nào, mọi người đã từng nghe qua những sự tích liên quan đến hắn chứ?!

Tri thức là nguồn gốc của sự sợ hãi!

Nhận thức là nguồn gốc của sự sợ hãi!

Bản thân hiểu biết càng nhiều, càng cảm thấy lo lắng và sợ hãi!

Mọi người đều như vậy, càng hiểu biết về Sở U bao nhiêu thì càng kính nể bấy nhiêu!

"Đương nhiên không có vấn đề gì, chúng ta là một nhóm." Udine ngoài cười nhưng trong ánh mắt cũng không che giấu được sự cẩn thận dè dặt.

"Hơn nữa anh là đội trưởng, đội trưởng nói gì chúng tôi nhất định dốc hết sức làm." Nói xong, cô ta theo bản năng bóp ngực, nhìn giống như đang che ngực, cũng giống như đang cảm thấy bị tức ngực vậy.

Marshall nhìn Udine, trong lòng cảm thấy vô cùng mù mịt, bởi vì hắn ta không hiểu Udine đang dùng tiếng Trung nói cái gì.

“Không vấn đề, chúng tôi theo anh." Scarlett khoanh tay trả lời, cô cảm thấy rất khó chịu, cảm giác như vật thể che chắn sắp rơi xuống, mà ở đây còn có những ba người đàn ông.

Nói xong thì phiên dịch lại bằng tiếng anh cho Marshall đứng bên cạnh một chút, đối phương nhanh chóng lộ ra vẻ mặt khó hiểu, nghiêm túc gật đầu và nói bằng tiếng Anh: "Anh trở nên mạnh mẽ thì chúng tôi cũng sẽ mạnh mẽ, đây là chuyện nên làm."

Thấy người da trắng bày tỏ ý kiến, Cận Nhược cũng lập tức nói: "Được, mọi chuyện do đội trưởng làm chủ."

Cửu Thải Nhi gật đầu, nhẹ nhàng nói: “Tôi nghe lời anh."

Nội tâm Sở U khẽ động, sau đó màu xanh từ thảm thực vật trên người họ bắt đầu tuôn ra, tạo thành một luồng khí tiến vào cơ thế. Trang phục trên người bọn họ dần biến đổi màu sắc chuyển sang thành xám bụi.

Không để mất một chút năng lượng nào!

Mặc dù Sở U rất hài lòng với hoàn cảnh ở đây, nhưng trong lòng vẫn có một loại cảm giác cấp bách. Loại cảm giác này bắt nguồn từ thế giới thật và những sự cảm nhận kì lạ về phần cuối mà trước đây hắn đã cảm nhận được.

Thực sự lo lắng, không biết thế giới thực tiếp theo đây sẽ có hành động gì với hắn.

Quan trọng hơn là Khôi Hậu đã nói nếu như hắn và những người khác ngoại tuyến thì khi lần thứ hai login vào thế giới La Thiên sẽ không thể nào login tại chỗ này nữa!

Mà sẽ xuất hiện ở một nơi xa lạ.

Nói cách khác, nếu như lần này không dám hấp thu năng lượng ở nơi này thì rất có thể lần sau sẽ không có cơ hội tốt như vậy!

Nếu bỏ lỡ thì cũng có thể sẽ không còn nữa.

"Vậy thì đi thôi, chúng ta... qua bên kia." Sở U nhìn phương hướng một chút, sau đó chỉ tay về một đường núi phía xa xa.

Nhưng ngọn núi to lớn đó nhìn đen kịt, dường như không có thảm thực vật nào.

Vậy là cả đám bước tới.

Đúng vậy, bước tới.

"Ở đây càng lâu chúng ta càng mạnh mẽ." Marshall phá vỡ sự im lặng trên đường đi.

"Đúng vậy, đây là hoàn cảnh huấn luyện trọng lực gấp năm lần, nếu như ở thực tế, ha ha, chúng ta sẽ bay như chim én."

"Kì lạ, nơi này có nhiều thực vật như vậy, nhưng tại sao lại không nhìn thấy một sinh vật sống nào? Ngay cả một con kiến cũng không có, đây là tôi chỉ hình dung." Cận Nhược nói.

Cửu Thải Nhi không nói gì, trên đường vẫn im lặng, không biết đang suy nghĩ cái gì.

"Đúng vậy, không giống bình thường, chúng ta không thể mất cảnh giác, dù sao nơi này cũng là một thế giới không gian cao cấp."

Dọc theo đường đi, ngoài Sở U và Cửu Thải Nhi không nói gì thì những người khác đều nhỏ giọng thảo luận.

Nhưng cũng chỉ có thể nói từng câu từng câu một, bởi vì nơi này ngay cả nói chuyện cũng bị ngăn cản bởi ngoại cảnh.

Cuối cùng mọi người đã lần thứ hai tiến vào thảm thực vật xanh tươi, đi được một đoạn.

Sở U nhìn một chút: "Chính là chỗ này, mọi người ngồi xuống bên cạnh tôi."

Vì vậy, mọi người ngồi xuống, ngay khi ngồi xuống thì Udine nghiêng người xích lại gần, giọng nói đầy ẩn ý:

"Đội trưởng, tại sao anh không hấp thụ năng lượng của những cây to lớn kia?"

Sở U bình tĩnh trả lời:

"Bởi vì mọi thứ ở nơi này đều là một phần trên cơ thể của một con quái vật.

Không hấp thụ cây cối lớn là sợ đánh thức nó."

Vào lúc này, Cửu Thải Nhi bỗng nhiên chỉ tay về một hướng:

"Mọi người nhìn đi, cái cây kia có phải là ra quả không?"

Mọi người nhìn theo hướng tay chỉ của cô, ánh nhìn xuyên qua rừng rậm, đúng là mơ hồ nhìn thấy một vật thể treo trên cây.

Màu đỏ.

Hình như là một quả táo đỏ.

"Két!"

Một âm thanh rất nhỏ vang lên, một trong những quả màu đỏ rơi xuống.

Thế nhưng rơi được một nửa thì nó dừng lại, sau đó quả màu đỏ này bay về hướng bọn họ.

"Đây là?" Cận Nhược kinh ngạc.

Cuối cùng Sở U vươn tay bắt lấy nó.

Sức mạnh của sức mạnh ý nghĩ lập tức được rót vào để điều tra.

"Đội trưởng, anh có nhìn ra được cái gì không?" Tất cả mọi người vây quanh Sở U, Scarlett nhìu mày, cảm thấy với tư thế này thì chỉ cần người đàn ông bên cạnh nhìn một cái sẽ thấy hết mấy bộ phận quan trọng.

Lúc này, con ngươi Sở U hơi co lại, tiếp tục nhìn về hướng kia, sau đó nhanh chóng đứng lên.

Mọi người đều bị động tác này làm cho sửng sốt.

Bình Luận (0)
Comment