“Cạch… Đương.”
Nắp khoang thuyền rơi trên mặt đất phát ra tiếng vang.
Nami vươn đầu, thấy bên trong là một người con trai tỏa sáng rực rỡ.
Nhất thời trong lòng chấn động!
Loại cảm giác rung động tim đập loạn nhịp thế này tới thật đột ngột.
Sở U vẫn là Sở U như trước, dáng vẻ không thay đổi, nhưng mà không biết tại sao, nhịp tim lại đập nhanh hơn.
Trong lúc nhất thời, Nami đứng bất động, ngây ra tại chỗ, không nhúc nhích.
Nhìn một lúc lâu, bên ngoài vang lên giọng nói của Lâm Lạc Nhi.
“Nami, sao rồi? Sở U không có việc gì chứ?”
Lúc này Nami mới phục hồi tinh thần lại, nuốt nước miếng một cái, trả lời:
“Anh ấy đang ngủ, bây giờ tôi nâng anh ấy ra.”
Nhưng mà, khi hai tay nó vói vào trên người Sở U chuẩn bị nâng hắn lên, thì Nami phát hiện đối phương,
Rất nặng!
Vô cùng vô cùng nặng!
Nami vận dụng dị năng nhưng vẫn không thể di chuyển được Sở U đang ngủ say.
Nặng không thể tưởng tượng nổi!
Điều này tuyệt đối là bất bình thường, lại cố gắng thêm một lúc, Nami mệt đến mức đầu đầy mồ hôi, lớn tiếng nói: “Tôi, tôi không thể nâng được anh ấy, bên trong an toàn.”
Ngay sau đó bên ngoài hành lang vang lên một loạt tiếng bước chân, sau đó bốn người Lâm Lạc Nhi, Triệu Phi Phi, Diệu Cửu Nhi, Đạm Đài Tĩnh Ninh đều bước vào.
Sau cùng, cùng nhau vây xung quanh khoang thuyền trò chơi nhìn vào Sở U ở bên trong.
Nhất thời, tình huống lúc trước của Nami cũng xuất hiện trên bốn người họ.
Hồng Hậu không xuất hiện, nó không thể đi vào nơi này, mọi thứ ở nơi này đều bị phá hư, nó không thể chiếu hình.
“Này!!” Nami hơi cao giọng, nhất thời đánh thức trạng thái ngơ ngẩn của bốn cô gái.
Ngay sau đó Triệu Phi Phi liền nói: “Quả nhiên như thế, anh ấy đã nhận được tạo hóa!”
“Loại tạo hóa này tạo nên cảm giác áp bách thị giác đối với người khác.”
“Tóm lại, tôi cảm thấy Sở U trở nên mạnh hơn, rất mạnh!” Nói tới đây, trên mặt Triệu Phi Phi xuất hiện vẻ tươi cười.
“Nhưng mà tôi không nâng anh ấy lên được.” Vẻ mặt Nami lo lắng, cảm xúc của người sinh hóa rất đơn giản, mà những người sinh hóa có cảm xúc phức tạp cũng không phải là người sinh hóa đủ tiêu chuẩn.
Nhưng bên trong sự đơn giản lại là cố chấp, bởi vậy nó chỉ quan tâm đến Sở U, chứ không suy xét đến cảm nhận của người khác.
Đặc biệt là khi ở trước mặt Sở U, người sinh hóa mạnh mẽ Nami sẽ biểu lộ ra một mặt cực kỳ yếu ớt.
Triệu Phi Phi nhìn thoáng qua Nami, hơi thu lại nụ cười: “Nào, chúng ta cùng vận dụng dị năng đến nâng anh ấy.”
Nói xong, bên trong ngón tay của Đạm Đài Tĩnh Ninh bắn ra sợi tơ, quấn quanh thân thể Sở U.
“Nào, 1….2…..3, không được.”
“Làm sao bây giờ, sao lại có thể như vậy?” Lâm Lạc Nhi nhíu mày.
Mà lúc này Nami lại cúi xuống muốn nâng Sở U lên, dường như nó không hề có ý nghĩ bỏ cuộc.
Chỉ là dù cho nó có cố gắng thế nào, cũng đều không thể nào nâng nổi hắn.
“Cô không nâng nổi anh ấy đâu.”
“Vậy làm thế nào bây giờ, cứ ở trong này nhỡ đâu cơ thể sinh bệnh thì sao.” Nami gấp đến sắp rơi nước mắt.
“Cô ngốc sao, rõ ràng là Sở U đã trở nên mạnh mẽ đến không thể tưởng tượng nổi, sao có thể sinh bệnh chứ.”
“Thế nhưng mà cũng phải nghĩ cách chứ.” Dường như Nami chỉ có loại suy nghĩ này.
Triệu Phi Phi dứt khoát không để ý đến Nami nữa, nói với Lâm Lạc Nhi: “Đi ra ngoài, nói với Hồng Hậu, để cô ấy nghĩ cách.”
"Xem ra mật độ thân thể của Sở U rất lớn, giống như một lỗ đen vũ trụ vậy." Hồng Hậu nói với mấy người đang ngồi xung quanh mình.
"Lỗ đen vũ trụ cũng không phải lỗ đen, mà là một hình cầu, nhưng có một điểm kì lạ trong đó."
"Điểm kì lạ này là mật độ áp súc vô hạn, tình huống của Sở U cũng tương tự như thế, mật độ thân thể quá lớn, cho dù chỉ là cỡ một hạt cát cũng có sức nặng ngàn cân."
"Tôi nghĩ, là một sinh vật thông minh, lúc Sở U tỉnh lại thì cái mật độ thể trọng này sẽ theo ý chí khống chế của thân thể mà từ từ biến mất."
"Nói thế thì bây giờ Sở U chỉ có thể ngủ ở đây?!" Lâm Lạc Nhi nói tiếp.
Hồng Hậu suy nghĩ một chút, trả lời: "Tình huống trước mắt thì chỉ có thể như vậy, nhưng mà tôi kiến nghị các cô ở bên cạnh cậu ấy mỗi ngày, nói chuyện với cậu ấy."
"Hả?"
Hồng Hậu vừa nói thế thì tất cả những người đang ngồi ở đây đều ngạc nhiên nhìn về phía cô.
Hồng Hậu nhìn mọi người nói: "Tôi đã sớm nhìn ra được cậu ấy có ý thức tự bảo vệ bản thân, cho dù đang ngủ cũng có thể cảm nhận được xung quanh đang xảy ra chuyện gì."
"Tôi phỏng đoán tình hình hiện tại có lẽ không thể lạc quan, nhưng theo thời gian thì loại đặc tính này sẽ được phục hồi."
"Nếu như ý thức của Sở U, hoặc có thể gọi là sức mạnh ý nghĩ cảm nhận được hoạt động của các cô, tôi nghĩ ngay cả khi cậu ấy không thể tỉnh lại nhưng mật độ và thể trọng cũng sẽ biến mất."
Diệu Cửu Nhi mở to hai mắt, không thể tin được: "Còn có chuyện như vậy?!"