Rich Player – Võng Du Thần Cấp Cường Hào (Dịch-Full)

Chương 1407 - Chương 1407. Chăm Sóc Và Buông Tay 2

Chương 1407. Chăm sóc và buông tay 2 Chương 1407. Chăm sóc và buông tay 2

"Hồng Hậu sáng lập ra rất nhiều thế lực, em cảm thấy Thiên Thế đã không cần em quản lý nữa, em muốn đi gặp những thế lực này, dù sao thì họ cũng đứng cùng chiến tuyến với chúng ta."

"Trong thế giới thực, những người mà anh có thể dùng thực sự quá ít, có thể nói là không có."

"Anh mạnh mẽ như vậy thì cũng nên có một ít giúp đỡ. Em đã nghĩ rồi, em nên giúp anh chuyện này."

"Nhất định phải là những người em tự mình tiếp xúc qua thì em mới yên tâm được, sau này cho dù là người Hồng Hậu đề cử thì em cũng cảnh giác.“

“Nói nhiều như vậy thực ra là vì muốn ra ngoài một chút, anh sẽ không trách em chứ? Nói thật thì quan hệ của chúng là chỉ là người yêu, em muốn làm gì anh quản được sao? Hừ..."

"Yên tâm, em cũng sẽ thuận tiện giúp anh dò xét tung tích của kẻ thù."

...

Cận Nhược nghịch cây bút máy, mặt không cảm xúc, thỉnh thoảng lại nhìn mấy người đồng nghiệp đi tới đi lui. Những người đồng nghiệp này đều là người có siêu năng lực.

Không ai tìm hắn ta nói chuyện, cũng không ai hỏi hắn ta thế giới La Thiên là gì.

Bởi vì bối cảnh của hắn ta là người của Khôi Hậu.

Thiên Thế sập rồi, không thể nào vào game được. Nhất định là bên Sở U xảy ra sự cố, nếu không thì nhất định không bao giờ có chuyện này.

Cận Nhược chắc chắn Thiên Thế xảy ra tình huống này là do Sở U gây ra.

Nghĩ đến cảnh đối phương hấp thụ linh lực lần đó, quả thực là...

Làm cho người ta phải hít một hơi khí lạnh.

Tự mình hấp thu một loại trái cây có thể mang lại lợi ích không nhỏ cho bản thân với nguồn năng lượng dư thừa và sinh động.

Vậy thì đối phương sẽ thế nào?

Có phải là Sở U đã chết rồi không?!

Ý nghĩ này đột nhiên nhảy ra.

Nhưng đúng lúc này quản lý ngành đi đến, khí chất trầm ổn, điềm đạm uy nghiêm.

"Các thành viên tổ Long Chiến 2 nghe cho kĩ đây, ba phút nữa tập trung tại phòng họp, có nhiệm vụ." Nói xong thì đi ra ngoài.

Ba phút sau, sáu thành viên của Long Chiến 2 đến phòng họp.

"Nghe đây, tổ chức quyết định để các anh đến thành phố Thiên Á đợi lệnh."

"Cái gì? Thực sự muốn đối phó với người ở thành phố Thiên Á kia?" Đội trưởng Long Chiến 2 thất thanh.

Trước đó Long Chiến 6 đã bị diệt toàn đội, không còn ai sống sót.

Mà tất cả mọi người ở đây đều biết người trong miệng vị đội trưởng này nhắc đến là ai.

Người có ảnh hưởng nhất thành phố Thiên Á ngoài Sở U thì còn có thể là ai nữa?!

Người giám sát nhìn đội trưởng, giải thích: "Không liên lạc được với hắn thì cũng không thể tiến hành đàm phán, không thực sự động tới vũ lực nhưng phải làm cho tốt công tác chuẩn bị."

Đội trưởng gật đầu: "Rõ."

Cận Nhược khẽ nhếch môi, không ai có thể hiểu rõ được thực lực của Sở U hơn hắn.

Tuy nhiên, nếu như tổ chức sử dụng siêu vũ khí thì cũng khó nói.

...

Lúc này, một người đẹp mười chín tuổi tỉnh dậy trong căn hộ của mình.

Khi cô mở mắt ra, ánh mắt vô cùng lạnh lùng, cô vén chăn lên ngồi dậy, xỏ tất và mặc quần lót.

Vóc người gầy mà có thịt.

Xõa tóc, lúc này cô đỡ đầu mình, khẽ xoa đầu.

Vẻ mặt vẫn thản nhiên lạnh lùng, không có chút huyết sắc nào.

Xoa nhẹ một chút rồi buông tay.

Ngồi yên một lúc, sau đó quay đầu nhìn chiếc điện thoại bên cạnh gối.

Vươn tay cầm lấy nó.

Ngay lúc cô mở máy thì màn hình điện thoại lập tức thay đổi!

Màn hình điện thoại xuất hiện hình ảnh của tiểu Loli Hồng Hậu, đồng thời trong điện thoại cũng truyền ra giọng nói của Hồng Hậu.

"Vương Viện Viện, tôi để ý thấy cabin trò chơi của cô đêm hôm đó không bình thường, đến tận hôm nay cô mới sử dụng điện thoại.

Cô làm sao thế?"

"Cô đã ngủ ba ngày rồi."

Người con gái được gọi là Vương Viện Viện dán mắt vào tiểu loli trong điện thoại, nhìn như mới quen biết lần đầu.

Hình như trước đây Vương Viện Viện đã từng có tiếp xúc thân mật với Hồng Hậu, nhưng bây giờ Vương Viện Viện lại giống như không biết gì về Hồng Hậu cả.

"Cô làm sao thế? Là do dị năng tiến hóa sao?" Giọng nói của Hồng Hậu lại truyền ra từ trong điện thoại.

Lúc này, khóe miệng Vương Viện Viện hơi cong lên, sau đó:

"Hì hì, không sao cả." Ngôn ngữ tất nhiên không được lưu loát, nói xong thì điện thoại xuất hiện điện lưu, sau đó toàn bộ đều tan chảy!

Điều kì lạ hơn là nước tan chảy nhỏ giọt trên giường, trong tay Vương Viện Viện không có chút dấu vết nào.

Lúc này cô híp mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, trên mặt vẫn mang theo nụ cười kì quái.

"Tôi thực sự đã đến thế giới này. Hồng Hậu? A, cô tỉnh rồi, đúng là một chuyện không ngờ." Nói đến đây, Vương Viện Viện quay đầu nhìn cửa phòng.

Mấy giây sau, cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa dồn dập, một âm thanh lo lắng truyền đến: "Viện Viện, em ở đâu, Viện Viện!"

Bình Luận (0)
Comment