Đêm nay, Bảo Nhi thức tỉnh.
Bảo Nhi mở mắt ra, trong phòng chỉ có mình cô.
Cô ngồi dậy, xoa đầu nhìn xung quanh, vẻ mặt bình tĩnh.
“Tỉnh rồi à ?” Hồng Hậu xuất hiện trên màn hình, khuôn mặt đầy vui vẻ.
Bảo Nhi nhìn Hồng Hậu, sau đó như hiểu ra gì đó, nhẹ nhàng gật đầu, "Tiểu Kiều!"
"Có thể gọi tôi là Đồng Đồng, đây là tên mới của tôi!"
"À...!"
"Anh tôi đâu?"
"Cậu ta à, có chút chuyện....!"
Bảo Nhi tới phòng ngủ của Sở U, thấy hắn nằm trong cabin trò chơi, bên cạnh còn có Hồng Hậu. Sau vài ngày thay đổi, đã gần như khôi phục lại như cũ.
Nhìn một lúc, sắc mặt Bảo Nhi hơi khó hiểu nhưng cũng không biểu hiện gì khác.
Lúc này, cô nhẹ nhàng nói, "Không ngờ tôi xảy ra chuyện ở thế giới La Thiên, mà anh ấy cũng gặp phải chuyện!"
"Cũng xảy ra ở La Thiên?"
Bảo Nhi gật đầu.
"Khôi Hậu đưa cô tới đó!"
"Đúng!"
"Vậy ở đó, đã xảy ra việc gì?"
Lúc này, Bảo Nhi mới nhớ ra một số lời mà Khôi Hậu nói với mình, nên khẽ chớp mắt trả lời, "Tôi nhìn thấy một số vật thể phát sáng...!"
Bảo Nhi không thể nói về thế giới La Thiên, vì cô biết Sở U còn trong thế giới La Thiên, thế nên giấu chuyện này.
Còn về việc đứng về phía Khôi Hậu hay Hồng Hậu, Bảo Nhi không quan tâm. Cái cô bảo vệ là tình bạn đơn giản giữa họ.
Tôi tốt với bạn, thì tình bạn tốt.
Nghe Bảo Nhi nói, giọng nói của Hồng Hậu cũng dịu lại, "Bảo Nhi, cô đã tìm thấy người ngoài hành tinh chưa?"
"Không thấy!"
"Thế giới La Thiên cực kỳ khủng bố! Người thường bước vào đó, còn sống đi ra quả thật rất khó. Nhưng từ góc độ của hai người, câu nói này trở nên rất khôi hài!"
Bảo Nhi hai tay nắm lấy mép cabin trò chơi, cúi đầu nhìn Sở U, "Tôi muốn nói chuyện với anh ấy!"
"Ừ!"
"Đừng nghe lén đấy!"
"Biết rồi!"
...
Một giờ sau, Bảo Nhi xuất hiện trên hành lang, thầm thì, "Tiểu....à Đồng Đồng! Anh ấy có thay đổi!"
Sau đó, hai người máy xuất hiện, đi vào phòng ngủ nâng Sở U dậy.
Thực sự, có thể nâng lên.
Hồng Hậu gật đầu, "Hình như cậu ấy tỉnh!"
"Bảo Nhi, cực cho cô!"
Bảo Nhi cười nhẹ, “Không có gì!”
Đặt cơ thể trần truồng của Sở U lên cáng cứu thương, lấy một chiếc chăn mỏng đắp lên người, sau đó đẩy đi.
Bảo Nhi đi theo phía sau đẩy xe, cùng Hồng Hậu.
“Muốn để anh ấy ở đâu?”
“Dĩ nhiên là trong cabin sinh học.” Hồng Hậu mỉm cười đáp.
“Cabin sinh học?!”
“Không sai, cabin sinh học không chỉ có thể kết nối với
Ở bên trong khôi phục, tốc độ tỉnh lại của cậu ấy cũng sẽ nhanh một chút.”
Bảo Nhi gật đầu, “Như vậy là tốt nhất rồi.”
“Đúng rồi Bảo Nhi, lần này cô tỉnh lại, có cảm giác gì khác lạ không?”
Trong mắt Bảo Nhi hiện lên sự nghi ngờ, “Cảm giác là có, luôn cảm thấy có chỗ nào đó khác lạ, nhưng không nói ra được.”
“Ừm, rất nhanh cô sẽ sinh ra năng lượng tiến hóa, Sở U cũng từng nói giá trị tinh thần của cô rất to lớn.”
“Vâng, tôi nhớ tôi đã nói với anh ấy, ở, trong giấc mơ? Tôi cũng không phân rõ.”
......
Bên trong một căn phòng khác, Hồng Hậu cũng xuất hiện ở đây, đây là phòng của Triệu Phi Phi.
Nhưng Triệu Phi Phi đang trong trò chơi.
Mà bây giờ cabin trò chơi mở ra.
Triệu Phi Phi đứng lên từ bên trong, trên mặt có chút không biết làm thế nào, trong trò chơi nhìn thấy Hồng Hậu đang gọi cô.
“Phi Phi, Sở U có thể cử động rồi.”
Nghe thấy như thế Triệu Phi Phi liền mở to mắt, “Cái gì, thật sao?”
“Có thể lúc nào?”
“Vừa mới không lâu đây, chắc là Bảo Nhi đánh thức đấy.”
Lúc này Triệu Phi Phi sửng sốt, “Bảo Nhi? Bảo Nhi cũng tỉnh rồi?!”
“Đúng vậy, sau đó cô ấy đi tới phòng ngủ Sở U, sau đó cơ thể Sở U liền có thể cử động, mật độ thể trọng biến mất rồi.”
Triệu Phi Phi trông có chút miễn cưỡng, mỉm cười.