Rich Player – Võng Du Thần Cấp Cường Hào (Dịch-Full)

Chương 1411 - Chương 1411. Sự Rời Đi Của Triệu Phi Phi 2

Chương 1411. Sự rời đi của Triệu Phi Phi 2 Chương 1411. Sự rời đi của Triệu Phi Phi 2

Trên thực tế rất nhiều nữ thần cấp hoa khôi trường đều là như thế, đừng thấy cô lạnh lùng kiêu ngạo, không phải thực sự lạnh lùng kiêu ngạo, đây chỉ là một sự tự bảo vệ mình thậm chí là tính cách hướng nội tạo thành.

Nữ thần cũng có tính cách hướng nội?

Dĩ nhiên là có nha!

Tự ti, cô lập đều có.

Bạn chưa bước vào cuộc sống cô ấy, thì bạn sẽ không thể nào hiểu được.

Vẻ hào nhoáng bên ngoài chỉ có thể gây ra hiểu lầm.

Dĩ nhiên, nữ thần hoa khôi trường dù sao vẫn là chiếm số ít.

Lâm Lạc Nhi quả thật là hoa khôi trường của Sở U thời trung học, nhưng phải nói chỉ số IQ có bao nhiêu kinh ngạc, tạo thành tỉ lệ thuận với ngoại hình, đó là không thể nào.

Điểm này Lâm Lạc Nhi cũng tự ý thức rất rõ ràng.

Cô biết một khi bản thân ra ngoài, rất nhanh sẽ bị người khác thao túng.

Trong lòng Sở U thực ra có một đánh giá mang nghĩa xấu mà khoa trương đối với cô, đó chính là để Lâm Lạc Nhi sống một mình, cô thậm chí không thể nào sinh tồn trên thế giới này.

Không thể sinh tồn ở đây, không phải là thật sự không thể sinh tồn, chỉ có thể nói sẽ dễ dàng bị ảnh hưởng của môi trường xung quanh mà xuất hiện sự biến đổi ác tính, trên đường đi tới bóng tối, cả đời dường như là kết cục bi kịch.

Triệu Phi Phi thì thật sự khác biệt, tính cách cô độc lập hiếu thắng, có cái nhìn đại cục, là một nhân vật tự gánh vác trách nhiệm!

Triệu Phi Phi cười, “Xin lỗi nha Bảo Nhi, em tỉnh chị lại muốn đi, đây là chuyện lúc em ngủ say chị đã quyết định, bây giờ em mới biết đấy.”

Bảo Nhi nhìn Lâm Lạc Nhi, đọc hiểu được từ mắt đối phương.

Vẻ mặt Bảo Nhi nhất thời đau buồn, nắm lấy tay Triệu Phi Phi, “Sao phải đi chứ?!”

Giờ phút này trong lòng Triệu Phi Phi biến thành dịu dàng.

Dường như trong mắt xuất hiện sương mù, còn có miễn cường,

Hít sâu một hơi.

“Thân phận thật sự của Sở U bại lộ rồi, chúng ta đang ở trong cục diện rất bất lợi rất bị động, lần này chị đi chính là muốn làm một vài chuyện, còn có một vài chuyện chị thích.”

“Yên tâm đi, chúng ta cũng sẽ gặp nhau ở bên trong

“Hơn nữa, chị còn có Hồng Hậu bảo vệ, chị không sao đâu.”

Tối hôm đó, ba người Bảo Nhi, Lâm Lạc Nhi, Triệu Phi Phi cùng nhau ngủ chung một chiếc giường, nói rất nhiều rất nhiều điều....

Thành phố Thiên Á lên đèn rất sớm, dù sao thì nơi này quanh năm đều là mùa hè.

Triệu Phi Phi vác balo, bước vào thang máy dưới sự đưa tiễn của Lâm Lạc Nhi, Bảo Nhi cùng cỗ máy.

Thang máy này không đi lên, mà là tiếp tục đi xuống!

“Tới đây được rồi, vậy thì, tạm biệt.” Giờ phút này, đôi mắt Triệu Phi Phi cuối cùng ửng đỏ lên, có nước mắt đảo quanh bên trong.

Lúc này vẫy tay với Lâm Lạc Nhi và Bảo Nhi.

Cửa thang máy đóng lại, thang máy đi xuống.

Ở dưới cùng, Triệu Phi Phi và một cỗ máy bước vào trong một tàu ngầm công nghệ cao loại nhỏ.

Cuối cùng tàu ngầm khởi động, lặn xuống biển sâu rời đi.

Hai ngày sau.

Biên giới Xiêm La và Trung Quốc, bề ngoài nơi này trông có vẻ hoang vắng, nhưng trên thực tế nơi này lại có thiết bị phòng ngự mạnh mẽ.

Bây giờ, nơi này đi tới một người đàn ông tuổi còn trẻ.

Hắn ta mặc áo sơ mi trắng, quần âu đen, giày trắng chất lượng cao cấp.

Bề ngoài đẹp trai, vẻ mặt bình tĩnh.

Người này, chính là Chúng Diệu Tử,

Tên là, Diệp Dương Huyền.

Chỉ một mình hắn ta, còn Bạch Liên Nhi vẫn luôn ở bên cạnh hắn ta lại không nhìn thấy.

Rốt cuộc trong này đã xảy ra chuyện gì, có lẽ chỉ có Hồng Hậu biết.

Lúc này sau khi Chúng Diệu Tử tiến thêm một bước nữa, liền dừng lại không tiến thêm, đôi mắt nhìn mặt đất dưới chân, trong lòng lại biết.

Từ giờ phút này, hắn ta,

Bước lên lãnh thổ Trung Quốc!

Điều rất kỳ lạ chính là, thiết bị phát hiện cảnh báo phạm vi nơi này lại không kích hoạt báo động, Chúng Diệu Tử tiến vào Trung Quốc vô cùng dễ dàng như vậy.

“Nhà họ Phương, tôi tới rồi.” Thản nhiên nói một câu này, lại lần nữa lên đường.

Không bao lâu, bóng dáng hắn ta biến mất trong khu rừng hoang vu nơi này.

......

Bình Luận (0)
Comment