Ba người, từ từ bay lên không trung.
Lúc này, Sở U không ngừng áp đặt thần tính 'tôi muốn' lên kết giới sức mạnh ý nghĩ bao phủ ba người, cái kết giới này rất nhỏ, hình cầu, không gian bên trong gần 4 mét.
Đương nhiên kết giới sức mạnh ý nghĩ là vô hình.
Sở U biết, bây giờ kết giới sức mạnh ý nghĩ này có rất nhiều đặc tính kỳ lạ, tương đương với một không gian độc lập vô cùng kiên cố.
“Các ngươi có thể buông tay, sẽ không ngã xuống.”
Nghe được lời nói dịu dàng của Sở U, Khôi Hậu thử buông tay người đàn ông ra, ngay sau đó một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện, ba người vẫn đang bay lên không trung, nhưng Khôi Hậu lại không ngã xuống, chứ đừng nói đến cảm giác không trọng lượng và mất cảm giác.
Cũng ngay lúc này, ánh mắt Sở U ngưng tụ, ngay sau đó tốc độ bay lên của ba người tăng mạnh!
‘Biu’ một cái, tốc độ so với tên lửa còn nhanh hơn.
Nhưng từ bên ngoài nhìn ra, lại là không hề có động tĩnh, không có âm thanh vỡ vụn cũng như chói lọi của tên lửa.
Ba người lấy phương thức cực kỳ quỷ dị, làm những điều mà người bình thường không thể tưởng tượng được.
Rất nhanh độ cao đã bay vào tầng đối lưu, nhưng tốc độ bay lên không dừng lại, tiếp tục bay lên, rồi đi vào tầng bình lưu, tầng ôzôn, các khu vực có độ cao như tầng trung lưu.
Khôi Hậu và Hồng Đồng Đồng không hề cảm thấy khó chịu, vô cùng tự nhiên.
Là bởi vì, hai người họ được vòng bảo vệ sức mạnh ý nghĩ bảo vệ, có nghĩa là họ đang hấp thụ sức mạnh ý nghĩ của Sở U, để duy trì trạng thái cân bằng của bản thân.
Hai người đều không nói chuyện, ánh mắt vô cùng kỳ lạ nhìn tất cả mọi thứ, không ngừng nhìn xung quanh.
“Chúng ta sẽ đi tới đâu?!”
“Không đi đâu cả, chỉ đến một nơi gần ngôi sao hơn thôi.” Sở U vừa nói vừa nhìn bầu trời.
Sau đó không ngừng bay lên cao, bỗng nhiên giữa chừng, Khôi Hậu và Hồng Đồng Đồng thấy được hiện tượng nhiều màu sắc phát sáng cực kỳ chói mắt xinh đẹp, đó là một quả trứng ánh sáng khổng lồ kỳ lạ trong trạng thái chuyển động, quá đẹp quá đẹp, phảng phất như vừa bước vào cõi thần tiên.
Mà tình hình thực tế là, đây chính là tầng điện ly, cái gọi là ánh sáng cực Bắc và ánh sáng cực Nam chính là như thế này.
Nếu ngẩng đầu nhìn lên trên, vẫn có thể nhìn thấy dải Ngân Hà, nhưng nó còn chấn động hơn!
Nhìn hai người Khôi Hậu cùng Hồng Đồng Đồng, rõ ràng họ đã bị cảnh tượng mình nhìn thấy cuốn vào tình huống không thể tự kiềm chế.
Thật ra Sở U cũng không khác lắm, tốc độ bay lên không trung đột nhiên chậm lại.
Thật là quá xinh đẹp, nhìn ra xa, có thể mơ hồ thấy đường viền hình vòng cung của trái đất, nhưng bên dưới có một tầng ánh sáng nhiều màu sắc không thể tưởng tượng nổi, ánh sáng này chính là cực quang.
“Chính là ở đây.” Sở U nhẹ giọng nói, liền ngừng bay lên.
Giờ phút này hắn có thể cảm giác được, nếu tiến vào tầng ngoài, sức mạnh ý nghĩ sẽ tiêu hao gấp bội, trên thực tế càng lên cao tiêu hao sức mạnh ý nghĩ của hắn cũng sẽ tăng lên.
Cả ba người ngồi trong khoảng không, mặt hướng về phía cực quang, phía trên là bầu trời đầy sao càng rung động hơn, phía dưới dưới là ánh sáng vàng tô điểm, đó là ánh sáng tập thể do thành phố loài người phát ra trên mặt đất.
“Đẹp không? Thật ra ta cũng chưa thấy qua cảnh tượng này đâu.”
Hồng Đồng Đồng trông rất vui vẻ, nếu Sở U vẫn luôn quan sát nó thì sẽ phát hiện, từ khi Hồng Đồng Đồng sinh ra đến giờ chưa bao giờ, đều chưa từng lộ ra gương mặt tươi cười, trước nay đều chưa từng.....
Mà hiện tại, Hồng Đồng Đồng rõ ràng đã cười, nụ cười thuần khiết, rất vui vẻ.
Ở một bên khác, phát hiện Khôi Hậu bên kia không phải là không như thế.
“Thật đẹp, thật đẹp.” Khôi Hậu lặp lại câu nói này, ngay sau đó toàn thân dường như đột nhiên thả lỏng, nhẹ nhàng thở ra một hơi dài, thoải mái rên rỉ một tiếng: “Oa ~”
Dáng người mềm mại không xương làm ra động tác giãn gân cốt.
“Vui vẻ là được rồi.” Lúc này, Sở U vốn định làm ra vẻ mặt không muốn bị quấy nhiễu, chính là dáng vẻ tiên nhân đắc đạo, nhưng khi hắn nói gì đó, lại cảm thấy không đúng, vẻ thờ ơ trên mặt liền biến mất, thay vào đó hắn lại tò mò nhìn mọi thứ.
Sở U nhận ra hắn không có loại ý cảnh tiên nhân, loại tâm cảnh nhìn thấu bản chất.
Sở U cảm giác được suy nghĩ của chính mình trở nên cởi mở hơn dưới ảnh hưởng của hoàn cảnh, trên mặt mang theo ý cười, xúc động nói: “Vui vẻ là tốt rồi.”
Cứ như vậy, cả ba người họ quan sát mọi thứ gây chấn động trong không vực kỳ dị trên cao này.
Thế giới quá nhỏ, vũ trụ quá lớn, vẫn còn rất nhiều nơi thu hút hắn.
Ánh mắt của Sở U dần dần sáng lên.
Trước đó, những ý nghĩ kia thực sự là không đúng.
Một lúc sau, Sở U nói: “Đi, chúng ta đi dạo trong vũ trụ một lát.”
“Ngươi có thể đi tới chỗ cực quang kia không?”
Sở U lắc đầu: “Không đến được, chỉ có điều chờ ngươi trở nên mạnh mẽ hơn thì có thể làm được.”
“Nếu ngươi đủ mạnh mẽ, ngươi có thể làm những chuyện ngươi muốn.”
Vì vậy ba người lại đứng lên, đi tới gần nơi khí quyển tầng cao, vậy mà họ lại đạp không mà đi.
Trong môi trường vô hình, một lớp màng bảo vệ mờ nhạt di chuyển theo chuyển động của ba người, đó là kết giới tạo nên bởi sức mạnh ý nghĩ.