"Trước kia căn phòng này là của chị Lâm Lạc Nhi, em cũng từng ở đây vài ngày khi vừa mới tới, bây giờ em đã chuyển vào trong." Bảo Nhi ở một bên thì thầm giải thích.
"Ồ?" Triệu Phi Yến ngạc nhiên, sau đó cô đi vào và nhanh chóng đi đến chỗ cabin trò chơi. Khi nhìn thấy cabin trò chơi này, trong đầu cô xuất hiện một chút nghi ngờ.
"Không phải Lâm Lạc Nhi ở chung với Sở U sao?"
"Điều này thì em cũng không rõ, khi em tới thì chị Lạc Nhi đã không ở đây nữa." Bảo Nhi dường như không muốn bước vào trong, cô đứng ở trước cửa và nói.
Triệu Phi Yến gật đầu và quan sát nơi này một chút. Bỗng nhiên, cô mở tủ quần áo ra và cô nhìn thấy một số quần áo mùa hè của Lâm Lạc Nhi. Trong mắt của cô, những bộ quần áo này đều là hàng rẻ tiền và chỉ có một số bộ khá tốt, đó thật ra là do Sở U mua.
Còn về phần chiếc giường lớn sang trọng của Lâm Lạc Nhi, có lẽ là do cậu chủ mua!
Cậu chủ này...
"Ừm, đi thôi." Triệu Phi Yến nhanh chóng rời khỏi nơi này và chẳng mấy chốc đã đến trước cửa phòng của Sở U.
"Đây chính là phòng ngủ của cậu ấy?!" Trên mặt Triệu Phi Yến xuất hiện một chút vui vẻ.
"Ừm."
Triệu Phi Yến giữ tay nắm cửa, sau đó vặn một cái và cửa lập tức mở ra. Phòng ngủ của Sở U cũng không khóa.
Vừa bước vào nơi này, Triệu Phi Yến đã thấy trên giường được sắp xếp gọn gàng không lộn xộn chút nào, rõ ràng tối hôm qua Sở U đã không ngủ.
Sau khi vào trong, Triệu Phi Yến đi đến bên cạnh cabin trò chơi, cô có thể nhìn thấy cabin trò chơi này đang hoạt động, và trên khuôn mặt cô xuất hiện một nụ cười nhẹ.
Sau đó cô quan sát hoàn cảnh ở đây và cô nhanh chóng tỏ ra nghi ngờ, bởi vì ở đây còn có máy chiếu.
Sở U lắp máy chiếu trong phòng làm gì?
Triệu Phi Yến không thể không nghĩ như vậy. Vì theo quan điểm của cô, Sở U là một người có sức mạnh siêu nhiên, là chủ tịch của một tập thể siêu lớn và là người quyền lực nhất
Một người như vậy, mọi thứ cậu ta làm đều có mục đích và động cơ ở bên trong, cậu ta sẽ không bao giờ điên cuồng làm những việc lãng phí thời gian.
Bảo Nhi cũng đi tới, nhìn vào cabin trò chơi bằng ánh mắt khó hiểu: "Anh ấy còn chưa đi ra."
...
Lại đến tận cùng bên trong, một dòng sông cõi âm xuất hiện ở đó, lúc này đám người Sở U đang đi dọc theo bờ sông cõi âm, trên đường đi đều là lính quỷ, những lính quỷ này đều là những yêu quái tinh anh 3 sao cấp 85, hơn nữa số lượng cũng rất nhiều, cho dù đội quân của Sở U vẫn còn đang tiến lên một cách có trật tự.
Mà cấp độ của Đạm Đài Tĩnh Ninh đã tăng từ cấp 63 lên cấp 64.
Trên đường đi, họ có thể thấy trên các vách núi đá ở bên bờ sông đều được khắc hình con mắt, và còn có một số hình ảnh miêu tả việc hiến tế của thời xưa, trong đó bao gồm cả việc tế người sống.
Sở U vừa chỉ huy vừa nói chuyện với Lôi Đình Phong Bạo.
"Cậu hãy nói cho tôi, rốt cuộc là ai đang gây chuyện từ bên trong?"
"Đại lão à, điều đó thật sự không liên quan đến tôi, có người nào đó bên nước Tần đã ra giá 1 triệu 500 ngàn đồng vàng để yêu cầu ai đó tiêu diệt Công hội Bắc Chuyện này là thật 100%, hắn ta đã truyền thông tin ở trung tâm thành trấn của Hoa Hạ, tôi thật sự không nghĩ tới Công hội Bắc Thế còn có mối quan hệ như thế với đại lão." Lôi Đình Phong Bạo vừa giải thích vừa nhìn chằm chằm một hình đại diện khác bằng ánh mắt giận giữ.
"Gia Niên Trường Hoa, chủ nhân của mày muốn hại chết ông đúng không, chẳng lẽ chủ nhân của mày không biết Công hội Bắc Thế có quan hệ với U Dạ à?"
"Mày cố tình hãm hại tao đúng không?"
"Cố tình hãm hại là có ý gì, 1 triệu 500 ngàn đồng vàng là một cái giá cao biết bao, anh có biết nước Tần đã thành lập một liên minh không, tổ chức Liên minh chống Bắc Thế chống Chiến Lang, có cường hào bên trong Liên minh này ra giá và bạn của tôi chỉ công bố tin tức này ra mà thôi. Gì mà chủ nhân với không chủ nhân chứ." Giọng nói của đối phương nghe giống như vịt kêu.
"Lôi Đình, hãy nghe tôi nói điều này, bất cứ điều gì liên quan đến U Dạ đều sẽ lọt vào xử lí, tôi khuyên anh hãy tránh xa U Dạ một chút."
"Fuck your mom, quả nhiên là đang nhằm vào U Dạ, còn có, mày nghĩ gì vậy? Bây giờ Công hội lớn của nước Sở cũng thân bất do kỷ(*)."
(*) Thân bất do kỷ: Thân thể không do mình điều khiển.
"Ha ha, thân bất do kỷ...." Giọng điệu của đối phương khá chế giễu.
"Tôi lại nói một lần cuối cùng, rốt cuộc là ai?" Câu nói này, chắc chắn là Sở U nói."
"Đại lão à, chuyện là thế này, bên nước Tần thành lập một tổ chức Liên Minh chống Bắc Thế chống Chiến Lang, tôi cũng không biết chi tiết cụ thể, đối phương không nói, dù sao bọn họ đang nhằm vào Bắc Thế. Nhưng bây giờ tôi nhận được tin tức, bọn họ đang bí mật nhằm vào anh."
Sở U không trả lời, nhưng vẻ mặt của hắn lại trở nên u ám.
Cho dù mình không có ý liên lạc với Nguyệt Tiên Phi, nhưng có người trên thế giới này sẽ luôn nhớ những dấu vết mình để lại, để từ đó có thể đến ghê tởm mình! Có lẽ là đang chuyển hướng sự chú ý của mình!
Bây giờ, chắc hẳn ấn tượng mình để lại cho người đời đều đã rõ ràng, nhưng cho dù như vậy thì vẫn luôn có người dám khiêu khích mình, e rằng trong này có cất giấu chuyện gì không muốn người khác biết.
Nó có thể là gì? Chẳng lẽ chỉ do sự thù hận của Công hội Bắc thế và đối phương tạo ra sao?
Nhưng vừa rồi Lôi Đình Phong Bạo cũng đã nói, có người đang bí mật xử lý mình.
Có thể nhằm vào mình và ảnh hưởng đến Công hội Bắc Thế, rốt cuộc đối phương đang có suy nghĩ tính toán gì ở trong đó?
Có nên tìm người liên lạc với Lôi Đình Phong Bạo để hỏi một chút không?
Nghĩ tới đây, một nụ cười lạnh lẽo xuất hiện.
Mẹ nó, dù sao kiểu gì chúng mày cũng sẽ nổi lên mặt nước! Tao cũng muốn xem một chút, là ai dám làm chim đầu đàn!
Lúc này, Chiến Hồn Vô Tình lại gửi tin nhắn giọng nói tới.
"Đại lão này, tôi muốn hỏi thăm một việc, chuyện là thế này, trong giải thi đấu PVP lần này, những đại lão nào được Công hội quan tâm chăm sóc vậy, tôi muốn biết một chút, để tránh gây ra hiểu lầm đáng xấu hổ."
"Thế nào, các cậu cũng muốn đánh Công hội Bắc Thế à?"
"Công hội Bắc Thế? Bắc Thế gì? Đại lão nói gì vậy, tôi chưa từng nghe đến Công hội này, là của nước Yến à?"
"Không phải."
"A, vậy điều đó có nghĩa là có thể đánh những Công hội khác ngoại trừ Công hội Bắc Thế đúng không?"
"Ừm, tùy cậu."
"Được được, như vậy Công hội Lạc Hoa, Công hội Thí Thiên, Công hội Đồng Thoại của nước Yến thì sao? Đều có thể đánh à?"
"Đều có thể đánh, chỉ cần không ngại rắc rối, chỉ cần các cậu đánh thắng được là được." Người chơi đánh các nước trung lập thì phải thay đổi hình thức, bây giờ nước Yến và nước Sở đều bị Sở U làm thành quan hệ trung lập. Đối với các nước Liên Minh, điều này thật sự đáng xấu hổ, chỉ khi được Công hội cầm quyền nào đó của cả hai bên xác nhận, như vậy người chơi của Công hội này mới thực sự được hưởng hai quốc tịch cùng lúc và có thể phát triển ở hai quốc gia.
"Vâng, tôi đã biết, nếu đại lão đã nói như vậy thì trong lòng tôi cũng nắm chắc, đại lão hãy làm việc đi."
Nói tới đây, Sở U đi đến đoạn cuối. Có một hang động tối như mực ở đây, nó không cao nhưng lại khá hẹp.
Xung quanh hang động được khắc đầy chữ như gà bới và có một hình vẽ con mắt ở ngay phía trên.
Hơn nữa hang động này có nước sông cõi âm ngấm vào, Sở U biết khi đi vào bên trong, nước sông cõi âm sẽ chìm đến chỗ eo và càng ngày càng sâu hơn...
Khi Sở U nhìn hang động này, trong đầu hắn tự nhiên xuất hiện bản đồ địa hình con đường đã từng ở đây trong kiếp trước.
Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, Sở U đã trực tiếp triệu hoán phi thuyền ngay tại đây, sau đó hắn nhét tất cả Chiến binh Ma Cơ và Chiến binh Tà Cơ vào trong khoang thuyền.
Phi thuyền cũng không biến mất, giờ phút này Sở U quay đầu nhìn Trưởng Thiên Sứ thần thánh và nói: "Ngươi biết lặn không?"
Khi nghe Sở U nói như vậy, đôi mắt của Đạm Đài Tĩnh Ninh hiện lên sự ngạc nhiên, điều này có nghĩa là gì?
"Ta biết, nhưng chiến đấu trong nước cũng không phải là điểm mạnh của ta thưa chủ nhân, hơn nữa nó còn ảnh hưởng đến việc thực hiện ma pháp." Trưởng Thiên Sứ thần thánh mở miệng.
“Thiếu gia muốn lặn à?"
Sở U gật đầu, nhìn đối phương và nói: "Có một con đường nước ngầm ở bên trong!"