Rich Player – Võng Du Thần Cấp Cường Hào (Dịch-Full)

Chương 795 - Chương 795. Dấu Ấn Thương Hiệu Trong Linh Hồn

Chương 795. Dấu ấn thương hiệu trong linh hồn Chương 795. Dấu ấn thương hiệu trong linh hồn

Lúc Sở U từ đội tình báo Thiên Cơ trở về biệt thự, vừa đúng 6 giờ.

Sau khi vào biệt thự thấy Triệu Phi Yến và Bảo Nhi cùng ngồi trên sô pha phòng khách, một lớn một nhỏ đang chăm chú xem ti vi, sau khi thấy Sở U vào nhà lập tức đứng dậy đón.

"Tổng giám đốc quả là khác biệt, nói 6 giờ về tới nhà là đúng 6 giờ."

"Còn rất nhiều công việc, có thể về kịp giờ là tốt lắm rồi." Sở U nhẹ giọng nói ra.

Trong mắt Triệu Phi Phi lóe lên sự dịu dàng: "Cậu chủ mệt chết rồi nhỉ, cậu nghỉ ngơi đi, để tôi làm cơm tối."

Bảo Nhi không nói gì, trong mắt lại đồng tình với lời nói của Triệu Phi Phi.

Sau khi Sở U thay giày, nhìn hai cô gái, nở nụ cười: "Không mệt, yên tâm đi, tôi nấu cơm rất nhanh, mùi vị lại ngon."

Nói xong hắn đi vào nhà bếp, Triệu Phi Phi cùng Bảo Nhi nhìn nhau cười.

Tiến vào phòng bếp Sở U thuần thục mặc tạp dề lên người, động tác thực sự rất thuần thục, điều này khiến Triệu Phi Phi khá kinh ngạc, có vẻ như bản lĩnh của cậu chủ này không ít a!

"Sở U, ở công ty đang bận việc gì?"

"Liên quan tới việc thu mua đồng vàng." Sở U vừa cầm nguyên liệu nấu ăn vừa nói, nguyên liệu nấu ăn đều đã rửa.

"Thu mua đồng vàng? Sao vậy, trên người cường hào mà không có tiền?" Triệu Phi Phi hơi kinh hãi.

"Làm gì có, không phải, tôi làm vậy là lo trước khỏi họa, thật ra tôi sớm muốn làm như vậy, nhưng vẫn không thể phân thân."

"Đoá đoá đoá đoá ..."

Nhìn Sở U thuần thục thái đồ ăn, Triệu Phi Phi thật sự tin rằng người đàn ông này không phải khoác lác, mà thật sự biết nấu ăn, chuyện này rất kì lạ, lúc này trên thân người đàn ông này cho Triệu Phi Phi cảm giác không hài hòa.

Lúc này Bảo Nhi từ bên ngoài đi vào, cô cầm trên tay một cái ly, bên trong đựng nước sạch.

"Anh, anh uống nước đi, em để ở đây nhé."

"Cảm ơn em Bảo Nhi."

"Anh, nếu không em giúp anh nấu."

"Không cần đâu, ra ngoài xem tivi đi."

"A." Bảo Nhi nhìn thoáng qua hai người rồi rời khỏi bếp.

"Sở U này, anh học nấu ăn từ khi nào thế, nhìn anh làm chắc phải một hai năm nhỉ."

"Ừm, nói ra người khác không tin, trước kia tôi thấy hứng thú với nấu ăn, thật đó." Thao tác Sở U thuần thục, rất nhanh một món ăn đã vào nồi.

"À, trước đó anh nói như vậy, tài khoản thứ hai của anh đang có kế hoạch thu mua đồng vàng, kêu công ty anh giúp anh thu mua? Chuẩn bị bỏ vốn bao nhiêu a?"

"Ừm, tình hình đúng là vậy, về phần bỏ vốn bao nhiêu, ha ha, em đoán xem." Sở U vừa xào đồ ăn vừa cười nói.

Triệu Phi Phi lộ ra nụ cười nghiền ngẫm: "Em đoán sao? Không phải là 5 tỷ chứ?"

"Sai!"

"Vậy là 10 tỷ!"

"Vẫn sai."

"Vậy rốt cuộc là bao nhiêu, quá nhiều hay quá ít?"

"Chắc chắn là quá ít!"

Lần này Triệu Phi Phi giật mình, 10 tỷ mà còn ít? Cậu chủ này rốt cuộc muốn thu mua bao nhiêu đồng vàng? Có nhiều đồng vàng như vậy sao?

"Cho nên làm việc tới tận bây giờ mới về, em cho rằng tôi nhàn rỗi sao."

"Nói như vậy tập đoàn Thiên Sở của anh chính thức tham gia vào

Cảm nhận được hơi thở nóng nhẹ nhàng thổi bên tai, trong lòng Sở U gợn sóng.

"Tổng cộng 30 tỷ, khoảng hơn 29 tỷ dùng để thu mua đồng vàng."

Triệu Phi Phi mở to mắt, biểu cảm kinh ngạc cố gắng nhẹ giọng nói: "Hơn 29 tỷ? Trời ạ, anh thật sự dám vung tay a!"

"Có gì không dám, tôi là ai chứ?" Nói tới chỗ này, Sở U ngừng động tác trên tay, nhìn Triệu Phi PHi, nhẹ giọng nói: "Tôi là U Dạ!"

Sau đó tập trung làm tiếp việc đang dở, một món ăn đã xào xong, hiện đang chuẩn bị làm món thứ hai.

Triệu Phi Phi giật mình, bị ánh mắt của Sở U làm cho kinh hãi.

Nhìn Sở U đang nghiêm túc nấu ăn, lúc này, Triệu Phi Phi không cách nào liên tưởng U Dạ chính là Sở U, hắn chính là hắn, cậu ấy, cũng chính là hắn!

Thầm hít sâu, Triệu Phi Phi hơi thấp giọng nói: "Thật sự có nhiều đồng vàng như vậy sao?"

"Tôi thu mua trên toàn cầu!"

"Anh thu mua trên toàn cầu?"

"Ừm, yên tâm, trong lòng tôi đã có kế hoạch, đúng rồi cabin trò chơi của Bảo Nhi đặt trong phòng ngủ của tôi à?"

"Đúng, rất đẹp đó, đúng rồi, đây là thẻ ngân hàng của anh."

"Em cầm...." Mới nói ra hai chữ, Sở U cảm nhận được một tấm thẻ được nhét vào túi, Triệu Phi Phi cũng không thèm nghe những lời tiếp theo.

"Cầm cái gì, anh làm nhanh lên đi, em sắp đợi không nổi rồi, còn có Bảo Nhi đã tạo tài khoản rồi, hì hì."

"Hả? Bảo Nhi tạo rồi, tên gì vậy?"

"Chuyện này không nói cho anh biết, để lại sự hồi hộp a."

"Hai người sinh cùng một chỗ?" Hai mắt Sở U lóe lên.

Mà Triệu Phi Phi rất nhanh liền hiểu ý hắn, "Làm sao có thể, sai lầm nhỏ này sao em có thể mắc phải, yên tâm đi em sinh ra ở nơi khác, đúng rồi Bảo Nhi sinh cùng chỗ với anh đó, ở thôn Phiêu Linh."

"Hơn nữa em chưa thêm bạn tốt với Bảo Nhi, điều này làm em khá buồn đấy." Nói xong Triệu Phi Phi liền ra khỏi phòng bếp.

Không có người nói chuyện Sở U tập trung tất cả tinh lực vào xào rau, khoảng 20 phút sau, Sở U lớn tiếng gọi: "Xong rồi! Có thể ăn cơm rồi!"

Sở U nấu bốn món ăn một món canh, lúc hai cô gái cầm đũa gắp thức ăn, trên mặt đều là nụ cười vui vẻ, hai mắt tỏa sáng, hai người có thể nếm đồ ăn cậu chủ làm rồi, không cần biết có ngon không, đều là chuyện đáng để vui mừng.

Lúc Triệu Phi Phi gắp thức ăn vào miệng, gật đầu, công nhận khả năng nấu ăn của đối phương.

"Không tệ không tệ, hôm nay thật sự mở mang tầm mắt, tổng giám đốc lớn còn có thể làm ra một bàn thức ăn ngon, chuyện này nói ra ai tin chứ."

Cơm tối kết thúc trong bầu không khí ấm áp.

Nhưng khiến Sở U kinh ngạc là, lúc hắn buông bát đũa xuống, Triệu Phi Phi và Bảo Nhi cũng để bát đũa xuống, mọi người đều ăn no rồi!

Đối với chuyện này trong lòng Sở U cảm thấy có chút buồn cười, biết trong lòng hai cô gái đang tính toán cái gì.

Khi Sở U hút xong điếu thuốc ở sảnh lớn, Triệu Phi Phi và Bảo Nhi đi ra khỏi phòng bếp.

Mấy người nhìn nhau cười, ánh mắt Bảo Nhi sáng long lanh, ở trong có sự hưng phấn.

"Đi thôi, chúng ta cùng nhau chơi

"Được." Bảo Nhi tán thành.

Ba người cùng vào phòng ngủ của Sở U, lúc Sở U tiến vào, liếc mắt liền thấy một cabin màu hồng, vô cùng có hơi thở thanh xuân im lặng đặt trong một góc.

Mà cabin trò chơi màu hồng này là thiết bị của Bảo Nhi.

"Oa, rất có cá tính." Sau đó con mắt nhìn về phía giường lớn, phía trên đặt hai cái mũ trò chơi giống nhau, trên đó có mã số để phân biệt.

"Bảo Nhi vào trò chơi đi, đứng ở đó đừng di chuyển."

"Vâng" Bảo Nhi dịu dàng vâng lời, vẻ mặt vui vẻ, chỉ thấy cô đi đến cabin trò chơi của mình, khi cô ấn nút cabin liền mở ra, từ bên trong tỏa ra ánh sáng xanh.

"Anh, em vào rồi."

"Ừm."

Nhìn Bảo Nhi vào khoang trò chơi, sau khi cabin từ từ đóng lại, Sở U và Triệu Phi Phi nhìn nhau: "Vào trò chơi đi, thêm bạn tốt."

Sau đó hai người nằm trên giường lớn, đội mũ trò chơi lên.

Trong trò chơi, thôn Phiêu Linh nước Đại Yên, cơ thể Sở U hiện ra, hắn vẫn ở vị trí sinh ra, lúc này bước tới.

Nơi này vẫn có nhiều người như trước.

Chẳng qua khi Sở U liếc nhìn xung quanh, ánh mắt của hắn rất nhanh liền dừng lại trên bóng lưng của một cô gái trưởng thành, trong mắt cũng xuất hiện sự khó tin, lập tức trợn mắt, đó là bóng lưng một nữ mục sư.

Bóng lưng này, Sở U rất quen thuộc....

Lông mày hơi nhướng lên.

Sở U đi qua đó, trong mắt vẫn luôn nhìn cô gái kia, mà cô gái giống như lớn lên lặng lẽ kia vẫn không phát hiện, không biết đang nhìn thứ gì.

Khi chỉ còn cách nửa mét, ánh mắt Sở U vẫn kinh ngạc như vậy, cảm thấy hoang mang.

"Bảo ... Bảo Nhi?!" Giọng nói run run ngay cả Sở U cũng không phát hiện.

Cô gái gần trong gang tấc nghe thấy giọng nói này bỗng nhiên xoay người lại, mắt ngọc mày ngài uyển chuyển cười một cái.

Song lúc Sở U nhìn thấy rõ cô gái này, một tia sấm sét giữa trời quang nổ vang trong đầu Sở U.

Gương mặt này, chiều cao này, hoàn toàn không khác gì Bảo Nhi 19 tuổi a!

Bình Luận (0)
Comment