Rich Player – Võng Du Thần Cấp Cường Hào (Dịch-Full)

Chương 796 - Chương 796. Em Lớn Rồi Phải Không!

Chương 796. Em lớn rồi phải không! Chương 796. Em lớn rồi phải không!

"Anh, em lớn rồi phải không!"

Âm thanh bên tai như phảng phất ở chân trời.

Sở U ngạc nhiên nhìn Bảo Nhi cao mét sáu trước mặt.

Đây là diện mạo mười năm sau của Bảo Nhi!

Mà Bảo Nhi lúc đó cũng chính là Bảo Nhi mà Sở U yêu thương!

Người yêu kiếp trước đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn trong khi hắn không hề chuẩn bị tâm lý.

Đầu óc Sở U trống rỗng, trong lòng dâng lên cảm giác gì đó, hắn muốn ôm cô gái này vào lòng!

Bộ dáng của em vẫn luôn ở trong lòng anh, khắc sâu vào tận linh hồn, dù anh không có tấm hình nào của em, nhưng anh không thể quên.

Nghĩ tới ảnh chụp, Sở U động lòng.

Khuôn mặt tươi cười của Bảo Nhi dần dần biến mất, ánh mắt ánh lên sự tò mò.

"Anh sao thế?" Bảo Nhi nhẹ nhàng hỏi.

Sở U đã lấy lại tinh thần, chớp mắt, sau đó đưa tay lên xoa mắt mình, cuối cùng phức tạp nhìn Bảo Nhi, nhếch miệng nở nụ cười khó tả.

"Bảo Nhi, em, em trưởng thành rồi, anh, anh sắp không nhận ra em là ai." Sở U nhẹ nhàng nói, sau đó chụp ảnh Bảo Nhi.

Từ nay về sau, anh đã có ảnh chụp của em.

"Hì hì, vậy mà anh vẫn nhận ra em trong đám đông." Bảo Nhi vui vẻ, thần thái đó khiến cảm xúc Sở U rối bời.

Giống như đúc!

Chỉ có một sự khác biệt, trong ánh mắt Bảo Nhi hiện tại vẫn còn nét ngây thơ của trẻ còn, thiếu mất sự trưởng thành của mười năm sau.

Dáng người hơi gầy một chút, Sở U cúi đầu đánh giá Bảo Nhi.

Hiện giờ Bảo Nhi giống như Bảo Nhi mười năm sau, chẳng qua với linh hồn của đứa bé 11 tuổi!

Mẹ ơi, sao lại thành như vậy!

Bảo Nhi, lúc em chỉnh sửa dung mạo, sao có thể sáng tạo ra bộ dáng như này.

Sở U thở sâu ngẩng đầu nhìn xa xăm, dường như cảm thấy ông trời đang trêu đùa mình.

"Anh, anh nói chuyện đi." Bảo Nhi nhẹ nhàng nói, cô chú ý tới sự khác thường của Sở U.

"A!" Sở U áy náy, như che giấu gì đó bằng nụ cười kì lạ.

"Để anh gửi bạn tốt, em ấn xác nhận nhé."

"Dạ."

Hệ thống: Người chơi 'Thiên Sở Ly Dạ' gửi lời mời kết bạn, đồng ý hay không? !

Hệ thống: Người chơi 'U U Chủng Hoa Gia' đồng ý kết bạn, hai người đã là bạn tốt!

"Anh, em có bạn tốt rồi." Bảo Nhi đan hai tay, vui vẻ nói.

"Ha ha, sao em có thể lấy cái tên này?"

"U U trong phim hoạt hình, em liền lấy tên đó, anh thấy dễ nghe không?"

Sở U gật đầu: "Đời này không hối hận làm người Hoa Hạ, đời sau tiếp tục sống tại nhà họ Hoa, được đó."

Bảo Nhi vui vẻ cười nói khi nhìn thấy Sở U hài lòng.

Trong lúc Sở U và Bảo Nhi chìm đắm vào thế giới của cả hai thì một thông báo xuất hiện.

Hệ thống: Người chơi 'Dạ Nghê Tuyền' gửi lời mời kết bạn, đồng ý hay không? !

Sở U biết Dạ Nghê Tuyền này chính là Triệu Phi Phi, nên chọn đồng ý ngay lập tức.

Đúng lúc này ánh mắt Bảo Nhi lóe lên, nhìn cảnh giác, bởi vì cô phát hiện một chuyện kinh khủng.

Bảo Nhi nhìn hai bên, Sở U kinh ngạc nhìn hành động của Bảo Nhi, sau đó Bảo Nhi nghiêng đầu nói.

"Anh, vì sao anh mới cấp 0!."

"Hả ...."

Đúng vậy! Tại sao ở cấp 0!

Anh cả ngày lẫn đêm chơi

Nghe thấy Bảo Nhi nói vậy, con ngươi Sở U co rút, mồ hôi lạnh tuôn ra.

Đm! Chủ quan, chủ quan quá!

Đồng thời hắn cũng kinh ngạc với sự nhạy bén của Bảo Nhi và đề cao cảnh giác!

Phải biết Bảo Nhi mới tiến vào Thiên Thế chưa tới nửa giờ, trong khoảng thời gian ngắn như thế Bảo Nhi đã phát hiện chỗ kì lạ ở Sở U.

Nên giải thích như thế nào đây?!

"Xuỵt!!!!" Sở U đưa ngón trỏ lên miệng .

Bảo Nhi gật đầu, tỏ ra hiểu biết, giống như biết đây là chuyện cực kì ghê gớm, phối hợp với Sở U.

Sở U lúng ta lúng túng!

"Đi, chúng ta ra chỗ khác nói chuyện."

"Dạ." Bảo Nhi nghe vậy liền đi với Sở U lên sườn núi.

Trên đường đi, Sở U nhắn tin với Triệu Phi Phi.

"Phi Phi, tôi chủ quan quá, Bảo Nhi nhận ra cấp bậc của tôi khác lạ, ai nha nha, mắc cỡ quá."

Triệu Phi Phi cũng giật mình, cô vốn có cảm thấy có gì đó sai sai, khi thấy tin nhắn này mới hiểu cảm giác đó từ đâu.

Đúng rồi, Bảo Nhi cũng cấp 0, có thể nhìn thấy cấp của Sở U, Sở U ở Thiên Thế cả ngày, sao có thể ở cấp 0 được.

"Anh nói với Bảo Nhi, anh mới xóa tài khoản!"

Nhìn cô bé bên cạnh mình, Sở U không rõ, Bảo Nhi phát hiện đối phương nhìn mình, thì lộ ra sắc mặt căng thẳng nhưng vẫn vui vẻ.

Anh có gì lạ, từ lúc gặp mặt đã vậy rồi.

May chỗ này không có nhiều người như lúc trò chơi mới phát hành, xung quanh ở nơi này không có ai, căn bản vì chỗ này không có quái, nên không có ai tới nơi này.

"Ngồi đi." Nói xong Sở U ngồi xuống, Bảo Nhi thì sử dụng Trì Dũ Thuật, hoa rơi xung quanh cô bé.

"Ha ha, đẹp quá." Bảo Nhi ngồi xuống.

"Bảo Nhi, nghe anh nói, thế giới thứ hai này cực kỳ phức tạp, không phù hợp với tuổi của em, nơi này dù xinh đẹp nhưng lại có quá nhiều hiểm ác."

"Đó chính là lòng người hiểm ác!"

"Em đừng nhìn người chơi nào cũng coi người đó là người tốt."

"Khi em lộ ra vẻ ngây thơ lương thiện, ác ý sẽ xảy ra, bọn chúng thích nhất dáng vẻ này."

"Mà anh muốn xây dựng sự nghiệp ở đây, sau này sẽ có nhiều người chú ý tới em, tiếp cận em."

"Thực ra anh không muốn để em vào Thiên Thế." Sở U nói xong lời này, ánh mắt hướng về nơi xa xăm.

Bảo Nhi thu lại nụ cười, tựa lên gối, nghiêng đầu nhìn Sở U.

"Cấp độ 0 của anh vì muốn giấu một bí mật. Mà khi bí mật này bị người khác biết, Bảo Nhi, anh sẽ phải mang em chạy trốn, trốn khỏi Trung Hoa này!"

"Chuyện này rất nghiêm trọng, em quá nhỏ, quá sớm để em bước vào thế giới của người lớn."

"Bảo Nhi, đồng ý với anh, khi anh chưa cho phép, em không thể tiếp xúc với người khác, người khác thêm bạn tốt nhắn tin riêng với em…"

Bảo Nhi vốn yên lặng thì mở miệng: "Em biết, trừ anh ra em sẽ không tiếp xúc với người khác, em sẽ đợi ở bên anh, không đi chỗ khác."

"Em không đồng ý lời mời kết bạn của người khác, em chỉ kết bạn với anh được không?!"

Nói tới đây, Bảo Nhi duỗi tay cầm lấy cánh tay Sở U.

Sau đó Bảo Nhi tựa vào vai người đàn ông.

"Anh logout em sẽ logout, anh vào game em sẽ cùng vào." Nói tới đây, Bảo Nhi từ bỏ suy nghĩ kết bạn với chị Phi Phi.

Cô bé hiểu vì sao hai người đó vào game, chị Phi Phi không kết bạn với cô, còn bị chị ấy cưỡng chế rời khỏi.

Lúc ấy cô không nghĩ gì, giờ đã hiểu một ít.

Nghe Bảo Nhi nói thế, Sở U cảm thấy vui mừng, Bảo Nhi rất hiểu chuyện, cô bé lớn lên từng ngày, tiếp xúc càng nhiều càng phát hiện Bảo Nhi càng trưởng thành.

"Bảo Nhi, em trưởng thành rồi."

Bình Luận (0)
Comment