Sát Thần Chí Tôn

Chương 3492

Quang minh thánh địa, trong mật thất của Dao Quang thánh nữ, Giang Trần đã hôn mê trọn vẹn ba ngày.

Giờ phút này cách trận chiến mạo hiểm kia cũng đã qua ba ngày.

Trong thời gian ba ngày này, Quang Minh thánh địa và Húc Nhật thánh địa đều sôi trào, bởi vì hai đại quân ma tộc chiếm giữ ở hai nơi này đã biến mất toàn bộ.

Dực ma nhất mạch cũng tốt, Hỏa ma nhất mạch cũng vậy, không ngờ toàn bộ rút khỏi lãnh địa của hai đại thần quốc này, giống như trên lãnh địa hai đại thần quốc này có ôn dịch, làm cho trong vòng thời gian một hai ngày ngắn ngủi, bọn họ rút khỏi sạch sẽ.

Cảnh này không thể nghi ngờ làm cho người hai đại thần quốc này cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Mới đầu bọn họ còn cảm thấy đây là âm mưu của ma tộc. Nhưng khi đội ngũ bọn họ phái ra không ngừng đem tin tức truyền lại, bọn họ ngạc nhiên phát hiện ra, Ma tộc không phải đang chơi âm mưu gì, mà thực sự lui lại.

- Không thể tưởng tượng được hắn lại làm được. Tỷ tỷ, chuyện này sao có thể? Rốt cuộc hắn làm thế nào?

Dao Quang thánh nữ lúc này tâm hồn thiếu nữ run rẩy bất định. Khiếp sợ không thôi.

Giang Trần lấy đi Sơ DƯơng chi hỏa, nàng vẫn cảm thấy Giang Trần lấy Sơ Dương chi hỏa gấp rút tiếp viện cho Vĩnh Hằng thánh địa, mang tới Vĩnh Hằng thánh địa.

Lại tuyệt đối không thể ngờ tới, Giang Trần này lại thực sự cầm Sơ Dương chi hỏa đi dụ dỗ lão tổ Hỏa Ma nhất mạch, lại thực sự tiêu diệt được lão tổ Hỏa Ma nhất mạch.

Chẳng những tiêu diệt lão tổ Hỏa Ma nhất mạch, lại còn thuận đường tiêu diệt lão tổ Dực Ma nhất mạch.


Nếu như không phải Tứ đại chân linh bắt Diên Ma lão tổ kia tới đây, chỉ sợ Dao Quang thánh nữ sẽ không tin chuyện này.

Trên thực tế, trình độ khiếp sợ của Tư Đồng thánh nữ cũng không chút thua kém Dao Quang thánh nữ. Chỉ là trình độ tín nhiệm của nàng với Giang Trần rất cao, cũng không cảm thấy Giang Trần vì Sơ Dương chi hỏa mà tới tìm nàng.

Chỉ là ở sâu trong lòng nàng, cũng không có ôm hy vọng quá lớn. Ở sâu trong lòng nàng chỉ hy vọng, Giang Trần trêu chọc lão tổ Hỏa Ma nhất mạch, ít nhất phải bảo vệ được tính mạng mình an toàn.

Thế nhưng lại không nghĩ rằng Giang Trần thực sự làm được, vậy mà thực sự sáng tạo kỳ tích.

Trong mắt hai đại thánh địa, Ma tộc hoàn toàn là tồn tại không thể địch nổi, cao không thể chạm, vậy mà trong tay Giang Trần, lại giống như quả hồng mềm, sờ là nát.

Đây chính là bốn lão tổ của Ma tộc a. Bất kể là Hỏa ma nhất mạch hay là Dực ma nhất mạch, tùy tiện phái ra một lão tổ cũng có thể quấy cho hai đại thánh địa bọn họ không có ngày bình an.

Mà Giang Trần, lại bắt được tứ đại lão tổ, thậm chí còn giết được ba người trong đó.

Nói hắn không có giúp đỡ? Tứ đại chân linh kia là cái gì? Giúp đỡ như vậy, thập đại thánh địa bọn họ cho dù đốt đèn lồng đi tìm cũng không tìm thấy nửa người a.

Đến lúc này Tư Đồng thánh nữ mới biết được, Giang Trần hiện tại đã đạt tới độ cao thế nào. Loại độ cao này đã vượt xa trình độ thập đại thánh địa, là tồn tại mà thập đại thánh địa các nàng phải nhìn lên, thậm chí là cúng bái.

Thập đại thánh địa, thập đại lão tổ trở về thì sao chứ?


Đối mặt với đại thế ma tộc, thập đại thánh địa liên thủ có thể đối phó đươc một một mạch ma tộc đã rất không tồi rồi. Nếu như mười mạch ma tộc đồng thời xuất động, tuyệt đối có thể một đường quét ngang, nghiền nát, thậm chí là san bằng thập đại thánh địa Vạn Uyên đảo thành bình địa. Mười mạch ma tộc tuyệt đối có thực lực như vậy.

Nhìn Hỏa ma nhất mạch trước đó chiếm đón Húc Nhật thánh địa thế nào a? Đó hoàn toàn là nghiền nát, nếu như không phải Húc Nhật thánh địa đã sớm chuẩn bị, toàn quân bị diệt cũng không phải là không có khả năng.

Có thể nói trình độ đáng sợ của ma tộc đã hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của bọn họ.

Cho dù người thập đại thánh địa bọn họ đối với ma tộc cũng tràn ngập sợ hãi, hoàn toàn không thấy mình có thực lực có thể đối kháng với đối phương.

Mà Giang Trần ngang trời xuất thế, chẳng những chứng minh ma tộc không phải là không thể chiến thắng, càng có thể nhẹ nhõm giết chết ma tộc.

Loại tồn tại cường đại như vậy, các nàng sao có thể không khiếp sợ? Có thể không quỳ bái sao?

Người thiên tài trẻ tuổi này trước đó còn đứng cùng một cấp độ tham dự thiên tài thi đấu với các nàng, hiện tại đã phát triển tới trình độ này.

Người so với người quả thực là tức chết người a.

- Tỷ tỷ, sao tỷ không nói chuyện?


Dao Quang thánh nữ thấy ánh mắt Tư Đồng thánh nữ phức tạp, chỉ là vẻ mặt lại ân cần khiến cho nàng không nhịn được mà hỏi.

- Hiền muội, muội bảo ta nói gì đây chứ?

Trong đôi mắt phượng của Tư Đồng thánh nữ có một tia lo lắng:

- Ta chỉ hận, hận mình vô năng không thể trợ giúp Giang huynh.

- Tỷ đừng ngốc như vậy, ma tộc hung hãn như thế, cao tầng thánh địa cũng bất lực. Chúng ta trẻ tuổi lấy gì để chống lại chúng cơ chứ?

Dao Quang thánh nữ ngược lại cũng không tự trách bản thân quá nhiều.

- Nói thì nói như vậy, nhưng mà muội có nghĩ tới không? Ban đầu ở Bình Sa đảo, Giang huynh còn ở cấp độ không sai biệt lắm với chúng ta. Hôm nay, hắn... Hắn đã trở thành người duy nhất nhân tộc trông cậy vào đối kháng ma tộc. Nói thực, ta đối với Vạn Uyên đảo chúng ta có chút xấu hổ. Chúng ta chiếm cứ Vạn Uyên đảo nhiều năm như vậy, dùng tài nguyên lớn nhất, hưởng thụ hoàn cảnh tu luyện tốt nhất, thế nhưng khi thời khắc quyết định vận mệnh chính thức tới, lại yếu đuối, không thể làm nên trò trống gì như vậy.

Quả thực, những chuyện phát sinh những năm qua ở Vạn Uyên đảo cũng làm cho ở sâu trong lòng Tư Đồng thánh nữ phải nghĩ lại tất cả mọi việc.

Thập đại thánh địa ở Vạn Uyên đảo quả thực quá tầm thường. Ít nhất so với chỗ tốt bọn họ nhận được, cống hiến mà bọn họ làm ra, lực lượng có thể cống hiến, quả thực vô cùng ít ỏi.

- Được rồi, được rồi. Tỷ tỷ vừa nhắc tới chuyện này cũng khiến cho muội cảm thấy mình giống như tội nhân vậy. Tỷ tỷ, muội biết rõ tỷ vừa mắt người này, nhưng mà Giang Trần này quả thực có bản lĩnh a. Muội nghe nói hai đại quân ma tộc chiếm giữ hai đại thần quốc đều đã lui lại. Hơn nữa còn vô cùng rối loạn.

- Đúngvậy, thủ lĩnh hai mạch ma tộc bị chém giết, bọn chúng nhất định sẽ rối loạn. Ma tộc cũng có thân thể huyết nhục, bọn chúng cũng biết sợ.

Tư Đồng thánh nữ gật đầu.


- Nói như vậy Ma tộc dường như không có đáng sợ như trong truyền thuyết sao?

Diêu Quang thánh nữ nói.

- Muội sai rồi.

Tư Đồng thánh nữ nhíu mày:

- Ma tộc không đáng sợ, chỉ là ảo giác của trận chiến này Giang Trần tạo ra cho chúng ta mà thôi. Đổi lại là một người khác, cho dù là thập đại thánh địa dốc toàn bộ lực lượng, có thể chiến thắng được hai mạch này của ma tộc hay sao? Ta thấy cũng không thể nào.

Dao Quang thánh nữ im lặng không nói, trong đầu nàng hiểu rất rõ, thập đại thánh địa cho dù đồng thời xuất động, đối với hai mạch này của ma tộc hơn phân nửa là thua, hơn nữa còn thua rất thảm.

- Tỷ tỷ à, Giang Trần này quả thực là quái thai. Tỷ nói xem hắn hôn mê bất tỉnh tới khi nào đây?

Dao Quang thánh nữ nhìn về phía mật thất đối diện.

- ta cũng không biết.

Tư Đồng thánh nữ vô lực lắc đầu nói:

- Ta hy vọng hắn có thể sớm ngày tỉnh lại, ma chiến mở ra, tương lai sẽ ngày càng thêm gian nan. Nếu như hắn hôn mê không tỉnh lại, đối với Vạn Uyên đảo, đối với Thần Uyên đại lục cũng không phải là tin tức tốt. Ta nghe tứ đại chân linh kia nói, đại quân chủ lực của Ma tộc ở man hoang đã điều chỉnh sách lược, định buông tha công kích cương vực khác, đem toàn quân tiến vào Vạn Uyên đảo. Chuẩn bị một lần hành động chiếm giữ Vạn Uyên đảo, mượn Vạn Uyên đảo làm bàn đạp tấn công cương vực nhân loại.

- Không thể nào? Cương vực nhân loại quan trọng như vậy sao? Lại để cho Vạn Uyên đảo chúng ta trở thành bàn đạp?

Bình Luận (0)
Comment