Vương Tử Thiên thu kiếm, phát hiện Tiểu Long trong không gian phong ấn vẫn đang há hốc mồm nhìn hắn như quái vật, không có ý tứ vội vàng nói :
- Kiếm Tâm Đan thế nào ?
Tiểu Long mặt mũi ủ rũ như con gà trống bại trận, chán nản đem ba viên đan dược mới tinh giao cho hắn, giống như bị đả kích tự tin trầm trọng.
Vương Tử Thiên nâng lên trong tay Kiếm Tâm Đan, chỉ thấy một cỗ kiếm đạo lực lượng mạnh mẽ ẩn trong đan dược, không khỏi gật đầu hài lòng, hơi suy nghĩ một chút, liền đem một viên Kiếm Tâm Đan lưu lại cho mình, còn hai viên khác lại đưa Du Tuyết Sang và Lâm Lan Kiếm, giúp hai người nâng cao một chút thực lực.
Hai người biết sự tình lần này nghiêm trọng, cũng không có già mồm cãi láo, chỉ là âm thầm đem phần ân tình này ghi vào trong lòng.
Vương Tử Thiên trọn vẹn dùng lấy một canh giờ rốt cuộc đem Kiếm Tâm Đan dược lực toàn bộ luyện hoá, đem tu vi kiếm đạo cảnh giới tăng lên tới Kiếm Tâm trung cấp, thực lực lại có cự đại tăng lên.
Cảm nhận khí thế trên ngừoi mình càng sắc bén cường hãn, Vương Tử Thiên không khỏi vui mừng nghĩ thầm :
- Dựa vào thực lực của ta bây giờ liều mạng liền có thể ngăn lại 2 gã Lục Tinh Võ Quân bước tiến đi ?
Du Tuyết Sang, Lâm Lan Kiếm cũng luyện hoá thành công đan dược, kiếm đạo cảnh giới đồng thời tăng mạnh, thứ hai càng là nhanh đuổi tới Kiếm Tâm Cao Cấp cảnh giới. - Đến lúc đi tìm hai vị sư huynh !
Vương Tử Thiên hơi suy nghĩ, mặc dù lúc này chiến lực toàn đội đã tăng mạnh, nhưng hắn cũng không có nắm chắc chiến thắng đám đệ tử của Liệt Vân đế quốc kia nhân, chỉ có đem Nhiếp Phong Minh và Độc Cô Thương hai cái này cự đại chiến lực tìm ra, hắn mới có đủ lực lượng chính diện cùng đối phương đánh một trận.
Nghĩ kỹ càng về sau, hắn lập tức dẫn toàn đội lần nữa chạy tới Thanh Vân Trấn, cũng không có cố kỵ như lần trước, trực tiếp ở trước thanh thiên bạch nhật tìm kiếm Nhiếp Phong Minh và Độc Cô Thương hai ngừoi.
Nếu là lúc trước Tử Thiên có lẽ còn có kiêng kị một hai, sẽ không trắng trợn lộ thân phận như vậy, nhưng lúc này sức chiến đấu cả đội đã tăng mạnh, mặc dù chính diện chống lại Liệt Vân đế quốc đệ tử có lẽ hơi miễn cưỡng nhưng nếu bọn hắn muốn đi thì bên kia cũng cản không được.
Nhưng bọn hắn chỉ vừa mới tới nơi liền lập tức phát hiện được không đúng sự tình.
Lúc này trên Thanh Vân Trấn đại lộ đang xảy ra kịch liệt giao chiến, 5 cái tuổi trẻ nam tử đang liên thủ vây công hai người, thực lực hai bên đều cực kỳ cường đại, đem võ giả tại Thanh Vân Trấn doạ cho run rẩy.
Hai nam tử bị vây công thực lực càng tương đương lợi hại, bị 5 đại cao thủ vây công nhưng chỉ là hơi rơi xuống hạ phong, cũng không có bại trận dấu hiệu.
Ngừoi thứ nhất là một cái chừng 25, 26 tuổi nam tử, tu vi đạt tới Ngũ Tinh Võ Quân, tay cầm chiến đao một mình ngăn chặn 3 cái Nhị Tinh Võ Quân liên thủ, thực lực không thể không nói là rất mạnh.
Người sau lại là một cái thiếu niên tuổi trẻ, niên kỷ so với Lâm Lan Kiếm cơ hồ không sai biệt lắm lớn hơn 1, 2 tuổi, nhưng cũng có tu vi Tứ Tinh Võ Quân đỉnh phong, khí thế hào hùng, tay cầm trường thương đứng sừng sững như một vị chiến thần, mạnh mẽ kháng trụ hai cái Nhị Tinh Võ Quân liên thủ, hoàn toàn không có rơi xuống hạ phong, thậm chí có đôi lúc còn đem đối phương ép cho không thở nổi, thực lực ẩn ẩn còn tại ngừoi thứ nhất phía trên.
Hai ngừoi này, dĩ nhiên là Nhiếp Phong Minh và Độc Cô Thương !
Hai người bọn hắn vốn là lập đội truy sát Khương Chí Kỳ, lại không ngờ bị trúng mai phục của Liệt Vân đế quốc đệ tử bày ra, hai ngừoi cơ hồ là đem hết thủ đoạn cùng hộ thân bảo vật giết ra một con đường máu, may mắn bảo trụ một mạng tìm nơi chữa thương, không ngờ hôm nay lại bị mấy cái Liệt Vân đế quốc đệ tử phát hiện, chỉ có thể tiếp tục rời chỗ ẩn nấp chạy trốn.
Nếu là bình thường, 5 tên Nhị Tinh Võ Quân đối với bọn hắn mặc dù cũng có chút phiền phức, bất quá không có lật nổi cái gì sóng gió, nhưng khổ nổi bọn hắn lại trọng thương chưa khỏi, 5 tên này lại phi thường giảo hoạt, chỉ cố gắng đánh cầm chừng cuốn lấy không để bọn hắn rời đi, chờ đợi cao thủ khác tới tiếp viện. - Ha ha ! Nhiếp Phong Minh, Độc Cô Thương, ta xem các ngươi lần này còn như thế nào có thể chạy trốn !
Một đạo thân ảnh mang theo một tràng tiếng cười nơi phương xa truyền tới, trong thanh âm đầm đặc trêu tức cùng đắc thắng ý vị.
Người này khí tức cường hoành, vượt xa 5 cái kia Nhị Tinh Võ Quân nhân, nếu Tử Thiên ở đây nhất định có thể đem thứ hai nhận ra, chính là Liệt Vân đế quốc tứ đại gia tộc một trong Dương gia công tử Dương Sâm !
Hắn cũng đang lùng bắt Nhiếp Phong Minh và Độc Cô Thương hai ngừoi, nghe được tin tức liên lập tức chạy đến.
Nếu là bình thường, có cho hắn thêm một lá gan cũng không dám đơn phương độc mã đối diện với hai người này, nhưng lúc này thứ hai đã bị thương, hơn nữa xung quanh còn không cường giả phe mình, Dương Sâm hắn có cái gì phải sợ ? - Cút !
Chỉ là Dương Sâm đắc ý không được bao lâu, một đạo kiếm khí xé toang hư không không biết từ lúc nào liền rơi xuống người hắn, nồng đậm sát phạt chi ý khiến cho hắn sắc mặt lập tức trắng bệch.
Tại trước mặt hắn vô thanh vô tức đánh ra một đòn như vậy, người này tu vi phải cao tới mức nào ?
Sinh tử một khắc, Dương Sâm vội vàng bóp nát một đạo hộ thân ngọc phù, linh khí bên trong lập tức hoá thành một tấm quang tường thay hắn ngăn lại một kiếm trí mạng. - Thánh Huy Quang Minh Kiếm thức thứ hai – Quán Hồng !
Vương Tử Thiên tay cầm Tru Thiên Kiếm hướng Dương Sâm phách trảm một kiếm, thánh quang nở rộ, kiếm khí điên cuồng đánh nát quang tường, đem thứ hai chem chém làm hai nửa, huyết vụ văng tứ tung.
Một kiếm chém chết một vị Tứ Tinh Võ Quân !
Dương Sâm đến lúc chết vẫn không hiểu nổi, tu vi của ngừoi kia rõ ràng chỉ có Nhất Tinh Võ Quân, nhưng hắn lại không thể ngăn nổi thứ hai một kiếm !’
- Chuyện gì xảy ra ?
5 tên Liệt Vân đế quốc đệ tử ngẩn ra, có chút không dám tin tưởng ánh mắt của mình, thậm chí ngay cả việc tấn công Nhiếp Phong Minh và Độc Cô Thương hai ngừoi cũng bị bỏ quên ra sau đầu.
Dương Sâm, chết hả ?
Là đồng bọn, mấy ngừi bọn hắn thừa biết thực lực của Dương Sâm lợi hại bao nhiêu, vậy mà lại bị một cái thiếu niên một kiếm chém làm hai nửa, ngay cả sức hoàn thủ cũng không có ! - Kiếm Nhất !
Lâm Lan Kiếm ánh mắt như điện, Thiết Long Kiếm trong tay hoá thành một đạo lưu nhận vô tình lạnh lẽo, trực tiếp chém rơi đầu lâu của ba gã Nhị Tinh Võ Quân, tốc độ nhanh tới mức Vương Tử Thiên một bên cũng có chút hoa cả mắt.
Lâm Lan Kiếm tại kiếm đạo cảnh giới so với Tử Thiên đều muốn hiếu thắng rất nhiều, là Kiếm Tâm cao cấp, nhìn chỉ là chênh lệch một cái tiểu cảnh giới, nhưng lại giống như tiểu hồ so với sông lớn chênh lệch, dứoi Lục Tinh Võ Quân có thể ngăn Độc Cô Cửu Kiếm của hắn một kiếm đều không có mấy ngừoi, có thể nói là kiếm ra tất sát !
Độc Cô Thương cũng phát hiện ra cơ hội tốt, Liệt Sơn Thương dũng mãnh đâm ra, khí thế như giao long xuất hải, kình lực khủng bố đem hai tên Liệt Vân đế quốc đệ tử còn lại đánh nổ thành một đoàn huyết vụ.
Đây cũng phải là thực lực hắn lúc này mạnh hơn bao nhiêu, chỉ là hai ngừoi kia sớm đã sợ tới ngây ngừoi, căn bản không kịp đối với một kích này của hắn làm ra phản ứng. - Nhiếu sư huynh ! Độc Cô sư huynh !
Vương Tử Thiên dẫn theo mấy ngừoi đi tới Nhiếp Phong Minh và Độc Cô Thương trước mặt, ôm quyền chào hỏi nói.
- Ngươi là . . .
Nhiếp Phong Minh vẫn còn đang vì mọi chuyện chuyển biến quá nhanh mà ngơ ngác, trước đây lại từng gặp qua Vương Tử Thiên, ngập ngừng nói.
Vương Tử Thiên đem chính mình cùng mọi người thân phận nói qua một lần, ánh mắt thỉnh thoảng lại quét qua Độc Cô Thương mấy lần, hai cái đồng tử bên trong lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ngừoi này khí thế lẫn thân hình thẳng tắp như một cây trường thương, lộ ra cực kỳ bá khí, dường như thấy núi non sụp đổ trước mắt cũng không sờn, như cũ kiên định như thần.
Thương Đạo võ giả !
Vương Tử Thiên trong đầu xuất hiện bốn chữ này, cảm nhận được Thương Đạo tạo nghệ của Độc Cô Thương cực kỳ cao thâm, thậm chí vượt qua cả Lâm Lan Kiếm, lực chiến dĩ nhiên còn tại Nhiếp Phong Minh xa phía trên.
Khó trách hắn được Dương Thiên chọn làm đệ tử thân truyền bí mật, không chỉ có cực cao thiên phú, lại còn là một cái hiếm hoi cường đại Thương Đạo võ giả !
Thiên Sinh Môn đệ tử đa phần đều dùng kiếm, nhưng tu luyện Thương Đạo lại lác đác không có mấy ngừoi, hơn nữa tạo nghệ cũng kém xa Độc Cô Thương một trăm vạn dặm.
Khó trách bọn hắn có thể trong tay Liệt Vân đế quốc đệ tử chạy thoát, nếu so về chiến lực Độc Cô Thương e rằng đã không kém hơn một vị Lục Tinh Võ Quân là mấy, nếu hắn liều mạng muốn chạy, vẫn có rất lớn nắm chắc thoát đi.
Nhiếp Phong Minh từ trong miệng Vương Tử Thiên biết được sắp tới kế hoạch, sắc mặt có chút khó coi, nói :
- Đám Liệt Vân đế quốc đệ tử kia cực kỳ giảo hoạt, các ngươi chỉ vừa mới gặp qua Khương Chí Kỳ và Triệu Thế Vinh là đỉnh cấp chiến lực của bọn hắn, nhưng lại không biết trong bóng tối còn có ẩn nấp một vị cao thủ thực lực không chút nào tại hai tên kia phía dưới, chính là Dương Sâm đại ca, Dương Thu ! Ngừoi này lòng dạ rất sâu, hơn nữa bài tẩy vô cùng vô tận, so với Khương Chí Kỳ còn muốn đáng sợ hơn nhiều lắm, chúng ta lần trước kém một chút liền vẫn lạc trong tay hắn !
Đám ngừoi Lâm Lan Kiếm nghe vậy khuôn mặt lập tức trở nên trắng nhợt, hai tên Lục Tinh Võ Quân đã đủ phiền toái, lại còn thêm một cái Dương Thu so với hai ngừoi trước đáng sợ hơn, trận này còn đánh như thế nào ?
Vương Tử Thiên ánh mắt cũng có chút phát lạnh, bất quá trong lòng cũng không có sợ hãi, có thêm Nhiếp Phong Minh và Độc Cô Thương hai cái này đại trợ lực, đối phương muốn chiến, hắn mới là không sợ.
Hú hú ! 100 chương đã tới, tại hạ quỳ gối xin các vị đạo hữu vé tháng !