- Đáng hận !
Khương Chí Kỳ giận dữ hét lớn một tiếng, vốn đã là cục diện thắng chắc, nay lại bởi vì một cái tiểu tử Nhất Tinh Võ Quân dây dưa không dứt, bảo hắn thế nào có thể không giận ?
Vốn có thể đem toàn độ đệ tử thiên tài Ô Long đế quốc một mảnh tóm gọn, nhưng lúc này mấy ngừoi ưu tú nhất điều đã chạy thoát, coi như có giết mấy tên đang hôn mê bên dưới cũng không thể cho Ô Long đế quốc một đòn chí mạng như trước !
Hơn nữa ngắn ngủi giao thủ một chiêu vừa rồi, bọn hắn thậm chí còn tổn thất thêm ba nhân thủ !
Một ngừoi bị cái kia tuấn lãng nam tử một kiếm phế đi, còn có hai ngừoi thực lực hơi yếu vừa đừng gần chỗ 3 ngừoi bọn hắn giao thủ, bị kình lực đả thương nặng, không còn lực tái chiến. - Đem mấy tên phế vật này bắt lại ! Truyền tin ba ngày sau bọn hắn phải gặp chúng ta ở Không Minh Thành, nếu không chúng ta đem mấy kẻ này giết sạch !
Khương Chí Kỳ hai mắt đều là âm lãnh chi khí, hung ác nói.
- Đối phương có tới 2 gã Lục Tinh Võ Quân, nhiệm vụ này căn bản là bất khả thi, chỉ có trưởng lão cấp bậc nhân vật ra tay mới thu thập được bọn hắn !
Trong một sơn đồng, Âu Dương Hoàn lúc này đã kiên quyết từ bỏ nhiệm vụ, chủ trương quay về tông môn bẩm báo với tông chủ mới là thượng sách.
Nói đùa cái gì ? Mạng của hắn rất quý, tuyệt đối không thể chỉ vì mấy ngừoi ngừoi dưng nước lã mà liều mạng !
Lương Minh Ngọc, Phổ Hoằng thì có khí khái hơn một ít, chủ trương ở lại tìm cơ hội giải cứu đồng môn.
Vương Tử Thiên một bên không có quản bọn hắn khỉ gió, đám ngừoi này căn bản lớn lên trong tông môn một chút kinh nghiệm lịch lãm cũng không có, hắn còn không có rảnh tới mức lần nữa đi làm bảo mẫu cho bọn họ.
Dựa vào chính mình vẫn là chính đạo a !
Bất quá hắn cũng không thể hành động thiếu suy nghĩ, đối phương nói thế nào cũng có tới hai Lục Tinh Võ Quân, đội hình này nếu chỉ là như vậy có lẽ hắn có thể liều thử một chút, nhưng phía hai tên này còn có tới 3 tên Ngũ Tinh Võ Quân cùng một đám Quân cấp đê giai võ giả, còn hắn thì có gì ?
Chỉ có ba tên “ đồng đội “ ngu ngốc, Lâm Lan Kiếm và Du Tuyết Sang mặc dù mạnh cũng không có khả năng ngăn lại toàn bộ kẻ địch, thậm chí đối đầu với hai tên Lục Tinh Võ Quân chính Vương Tử Thiên hắn còn không có nắm chắc chống lại được ! - Phải tìm cách tăng lên thực lực !
Vương Tử Thiên nhíu mày nghĩ thầm, kỳ thực hắn chỉ cần bế quan một đoạn thời gian liền có thể đột phá tới Nhị Tinh Võ Quân, hoặc là đem Kiếm Đạo cảnh giới tu luyện tới Kiếm Tâm trung cấp, như vậy muốn đối phó với Triệu Thế Vinh và Khương Chí Kỳ hắn có rất lớn nắm chắc. - Tiểu Vương Tử ! Cho bản thánh 2 ngày thời gian, ta giúp luyện chế một viên Kiếm Tâm Đan, hẳn là đủ để giúp ngừoi trùng kích Kiếm Tâm trung cấp cảnh giới !
Tiểu Long thanh âm tự tin nói.
- Tốt !
Vương Tử Thiên đại hỉ nói, chỉ cần đạt tới Kiếm Tâm trung cấp cảnh giới, hắn liền có thể đem thức thứ hai của Thánh Huy Quang Minh Kiếm tu luyện tới tiểu thành, thực lực nhất định đề thăng một mảng lớn. - Đợi một chút !
Đột nhiên hắn như nhớ ra cái gì, vội vàng hướng Tiểu Long kêu lên.
- Làm sao ?
- Trong vòng hai ngày, ngươi có thể luyện chế tối đa bao nhiêu viên Kiếm Tâm Đan ?
Vương Tử Thiên nói.
Tiểu Long khẽ trầm ngâm một chút, giống như đang tính toán cái gì, lúc sau mới nói :
- Vốn ta cực hạn lúc này có thể luyện chế ra năm viên, nhưng trong nạp giới của ngưoi chỉ có dược liệu đủ để luyện chế ra ba viên mà thôi !
- Ba viên ? Vậy là đủ rồi !
Vương Tử Thiên mừng rỡ nói.
- Tốt ! 2 ngày sau ta nhất định đem đan dược đưa tới cho ngươi !
Tiểu Long nhàn nhạt đáp một tiếng, bắt đầu bắt tay vào việc luyện dược.
Kiếm Tâm Đan là Tứ Phẩm đỉnh phong đan dược hiếm thấy, mặc dù đẳng cấp không cao nhưng lại rất khó luyện chế, Tử Thiên lúc này chỉ mới là Nhị Phẩm Luyện Dược Sư, căn bản không có cách nào luyện chế ra, chỉ có thể giao cho lão quái vật như Vương Long đi làm. - Ta sức chiến đấu mặc dù mạnh, nhưng lại không có một tuyệt kích nhất kích tất sát, 2 ngày thời gian đủ để ta từ trong Thánh Huy Quang Minh Kiếm tìm ra một sát chiêu cho riêng mình !
Vương Tử Thiên nghĩ thầm, lại bắt đầu lục lọi tỏng trí nhớ của mình thông tin về Thánh Huy Quang Minh Kiếm sát chiêu.
Thánh Huy Quang Minh Kiếm chính là một bộ kiếm pháp bí quyết toàn diện, từ công kích, phòng thủ, sát chiêu thậm chí cấm kị chiêu đều không thiếu, chỉ là tu vi của Tử Thiên còn quá yếu, chưa đủ để tu luyện những tuyệt kỹ này.
Một lúc lâu sau, hai mắt đột nhiên mở ra, hoà quang trong mắt sáng lấp lánh, trong lòng kinh hỉ nói :
- Rốt cuộc đã tìm thấy !
Thánh Huy Quang Minh Kiếm sát chiêu một trong – Phần Dương !
- Phần Dương !
Vương Tử Thiên vui mừng, lập tức ra khỏi sơn động, thời gian của hắn không nhiều lắm rồi, nhất định phải nắm chắc thời cơ để tu luyện.
Hắn điên cuồng tu luyện không ngừng nghỉ, khi mệt thì ăn đan dược, đến mức không gian xung quanh bị hắn tàn phá thật thê thảm, mấy người bọn Âu Dương Hoàn đi ra nhìn thấy một màn này đều ngây ngẩn cả ngừoi, không biết tên này đang làm trò quỷ gì. - Phần Dương !
Thất bại !
- Phần Dương !
Thất bại !
- Phần Dương !
Lại thất bại !
Lâm Lan Kiếm, Du Tuyết Sang một bên nhìn Tử Thiên luyện tập, chỉ thấy trong lòng lại như có lửa đốt gấp không chịu được, bèn vùng dậy đồng dạng chạy đi luyện kiếm, khiến cho mọi người trong lòng im lặng không thôi.
Hai người cũng không có quan tâm bọn hắn đang nghĩ cái gì, họ chỉ cho là, hắn đã nỗ lực như vậy, ta liền không thể thua kém hắn !
Ít nhất cũng phải có tư cách chạy đi theo hắn bước chân !
2 ngày thời gian chớp mắt liền trôi qua,
- Phần Dương !
Tru Thiên Kiếm phát ra nhật quang chói mắt, một cỗ hoả diễm khí tức điên cuồng tràn đến, nhiệt độ kinh khủng như muốn đem xung quanh hơi nước đốt sạch.
Vương Tử Thiên tay nắm Tru Thiên Kiếm hướng một toà cự thạch toàn đâm tới, vô số đạo nhật quang loé lên giữ không trung, hồng quang đại thịnh, giống như một tiểu thái dương hạ xuống, đem cả bầu trời biến thành hư không.
Cự thạch khổng lồ bị vô số đạo nhật quang xuyên thủng, trên thân hiện ra vô số vết nứt, trực tiếp tại chỗ nổ tung thành bụi đất.
Thành công !
Vương Tử Thiên trong lòng cuồng hỉ gào thét, một cảm giác cả người vô lực truyền tới khiến hắn không nhịn được ngồi bệt xuống đất, nhưng hắn biết rõ, sát chiêu Phần Dương này . . . hắn đã luyện thành !
Bất quá Phần Dương quá mức tiêu hao đấu khí, thậm chí so với Lôi Thiết Thần Sát Chưởng còn nhiều hơn, nếu hắn không tấn cấp Võ Quân, một chiêu này đủ để đem toàn thân đấu khí của hắn một lần rút sạch !
Nhưng uy lực một kiếm Phần Dương này cũng cực kỳ kinh khủng, trực tiếp đem một toà cự thạch biến thành hư vô.
Nếu hắn đoán không lầm, nếu hắn xuất kỳ bất ý đánh ra một chiêu này, coi như Bát Tinh thậm chí Cửu Tinh Võ Quân cũng có thể chém giết !
Tất nhiên đây cũng chỉ là lý thuyết, chẳng có ngừoi nào ngu tới mức đứng đó cho hắn chém, chỉ cần có tốc độ siêu nhanh liền có thể né tránh, hơn nữa lực đạo của một chiêu này quá mạnh, chính hắn cũng rất khó khống chế để đánh trúng mục tiêu, vì thế không đến vạn bất đắc dĩ hắn sẽ không dùng tới sát chiêu này.
Dùng 2 ngày luyện thành một sát chiêu Phần Dương, nếu là để mấy vị cường giả tiền bối Thái Dương Vương huyết mạch biết nhất định cũng sẽ há hốc mồm kinh ngạc !
Mặc dù vẫn chưa hoàn thiện nhưng uy lực đã rất kinh khủng rồi.
Âu Dương Hoàn, Phổ Hoằng một bên sớm đã ngơ ngác sửng sờ, mí mắt run rẩy không thôi.
Toà cự thạch kia lớn bao nhiêu chứ ? Coi như Thất Tinh Võ Quân ra tay còn không phá nổi, thế nhưng lại bị Vương Tử Thiên một kiếm đánh cho bốc hơi ?
Cái này cũng quá không chân thực đi ?
Tiểu Long vừa mới luyện chế xong Kiếm Tâm Đan, đang định báo cho Vương Tử Thiên một tiếng, nhìn thấy cảnh này cũng ngơ ngẩn cả ngừoi, một cặp mắt trừng đến hết cỡ, hầu như không dám tin vào mắt mình nữa rồi.
Vote vote vote ! Sắp 100 chương rồi mừa, hu hu !