Vương Tử Thiên không muốn cùng hắn nhiều lời, chuẩn bị đánh ra một chiêu cuối cùng đem hắn đánh bại.
- Ầm !
Nhưng đúng vào lúc này, từ phía xa lại truyền đến một đạo cực lớn thanh âm, chỉ thấy Nhiếp Phong Minh thân hình đầy máu tươi từ trên không rơi xuống nện trên mặt đất, hơi thở có chút yếu ớt, hiển nhiên đã ngất đi.
Nhìn thấy một màn này, Ngũ Đại Chính Giáo đệ tử sắc mặt lập tức đại biến !
Dương Thu thực lực không ngờ lại cường hãn như vậy, Nhiếp Phong Minh vẻn vẹn cũng chỉ có thể trong tay kiên trì 50 chiêu không đến.
- Xong rồi ! Làm sao lại đúng lúc như vậy a ?
Ô Long đế quốc cường giả đứng một bên mục quang cũng tái mặt, thở dài ngao ngán nói.
Nếu là Dương Thu ra tay chậm đi một chút, Ngũ Đại Chính Giáo đệ tử tựu liền còn cơ may thủ thắng, nhưng bây giờ thì hoàn toàn không có khả năng rồi.
Vương Tử Thiên cũng cau mày, hắn chỉ cần thêm một chút thời gian liền có thể giải quyết Khương Chí Kỳ, không ngờ Nhiếp Phong Minh lại vào lúc này bại trận, cái này cũng quá xảo đi a ?
Lúc này ánh mắt của hắn nhìn Khương Chí Kỳ đã thay đổi, cơ hồ băng hàn đến cực hạn !
Khương Chí Kỳ cũng nhận ra điểm này, vội vàng hô lớn một tiếng :
- Dương huynh mau đến giúp ta !
Hắn tự biết mình khẳng định không phải Vương Tử Thiên đối thủ, nếu như Dương Thu còn không đến tiếp ứng, hắn tựu liền thảm rồi.
Vương Tử Thiên trong tay Tru Thiên Kiếm loé lên một cái, bằng vào tốc độ nhanh nhất phát động công kích, chém ra một đạo kim sắc thần quang hướng Khương Chí Kỳ giết đi tới. - Cút ngay cho ta !
Dương Thu thanh âm từ trong hư không vọng tới, một cái đại thủ ấn mang theo cường đại thiên địa linh khí nhằm vào Vương Tử Thiên đỉnh đầu đánh tới.
Vương Tử Thiên lông mày hơi nhíu lại, cũng không có cùng với Dương Thu liều mạng, chân đạp cước bộ nhảy ra phía sau tránh đi một kích của thứ hai, Tru Thiên Kiếm trong tay cũng thu lại, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo.
Dương Thu thân ảnh hiện đến bên cạnh Khương Chí Kỳ, chỉ thấy y phục của hắn có chút tơi tả, nhiều chỗ còn chảy ra máu tưoi, hiển nhiên cũng chỉ một ít thương thể nhỏ.
Vương Tử Thiên cũng không cảm thấy ngạc nhiên, tuy rằng Dương Thu thực lực rất mạnh, có thể dễ dàng đánh bại Nhiếp Phong Minh, nhưng thứ hai cũng chẳng phải hạng hời hợt gì, ngay từ đầu chỉ là muốn liều mạng giữ chân đối thủ một lúc, Dương Thu cũng chỉ có thể bỏ ra một vài thứ mới có thể đem hắn nhanh chóng đánh bại, hơn nữa lại còn phải chịu thương tích. - Nguy rồi !
Độc Cô Thương, Lâm Lan Kiếm, Du Tuyết Sang sắc mặt đều trở nên khó coi, một Khương Chí Kỳ đương nhiên đối với Tử Thiên không đủ gây sợ, nhưng bây giờ lại còn có Dương Thu gia nhập vòng chiến, Vương Tử Thiên còn có thể đối phó sao ?
Vốn bọn họ đang có cơ hội chiến thắng rất lớn, không ngờ lúc này lại xảy ra lật thuyền trong mương !
Ba ngừoi trong lòng không ngừng kêu khổ, chỉ có thể liều mạng tăng tốc chiêu số, mong muốn nhanh chóng đánh bại đối thủ, nhưng đối phương cũng chẳng phải dạng vừa, hơn nữa tinh thần lại có rất lớn cổ vũ, nhất thời đem ba ngừoi bọn họ cuốn lấy gắt gao, không thể nào trong chốc lát chấm dứt chiến đấu. - Hắc hắc ! Tu vi chỉ có Nhất Tinh Võ Quân liền có lực đánh bại cả Lục Tinh Võ Quân, không hổ là đệ nhất thiên tài của Ngũ Đại Chính Giáo ! Bất quá như vậy càng tốt, giết ngươi . . . mấy lão gia hoả kia nhất định đều muốn điên a !
Dương Thu liếm môi, ánh mắt tựu như rắn độc nói.
- Ngươi ngu ngốc không khác gì đệ đệ của ngươi !
Vương Tử Thiên cừoi nhạt một tiếng, thanh âm lạnh lẽo nhưng chứa đầy sự trào phúng.
- Thì ra là ngưoi giết hắn !
Dương Thu một đôi mắt nhất thời cứng đờ, sát ý lập tức bạo phát đi ra.
Mấy ngày trước, hắn từ gia tộc nhận được tin tức rằng hồn ngọc của Dương Sâm đã vỡ nát, đại biểu rằng thứ hai đã tử vong.
Nhưng hắn thật không ngờ, người giết đệ đệ của mình lại tên thanh niên tu vi chỉ có Quân cấp một sao này !
- Ngừoi của Dương Gia chúng ta cũng dám giết ! Ta nhất định phải đem ngươi rút gân lột da !
Dương Thu khuôn mặt âm trầm muốn nhỏ nước, một quyền nhanh như chớp đánh vào không trung, đấu khí trong thiên địa bạo động dữ dội, một cỗ năng lượng hùng mạnh từ trong tay hắn bắn ra, uy lực khủng bố đến mức khiến cho Khương Chí Kỳ đứng một bên cũng phải biến sắc.
Đồng dạng là Lục Tinh Võ Quân, nhưng Dương Thu tu luyện thời gian so với Khương Chí Kỳ lâu hơn không ít, nội tình đương nhiên cũng sẽ thâm hậu hơn rất nhiều, 1 năm trước đã là Lục Tinh Võ Quân, lúc này coi như chưa bước chân vào Thất Tinh thì cũng chỉ kém nửa bước, càng không phải cái loại mới chân ướt chân ráo vừa đột phá Quân cấp sáu sao như y có thể so sánh.
Thực lực của hắn, ít nhất phải so với tầm thường Thất Tinh Võ Quân càng mạnh hơn nữa !
Vương Tử Thiên nhìn thấy công kích bắn tới, cũng không có ý định tránh né, trên ngừoi kiếm ý cũng bùng nổ, hoá thành vô số đạo kiếm ảnh đánh tới, vậy mà đem một kích này của Dương Thu hoá giải. - Kiếm Tâm trung cấp cảnh giới !
Dương Thu kinh hô một tiếng, lập tức thu lại trong lòng khinh thị, ánh mắt nhìn Tử Thiên đã có thêm chút ngưng trọng cùng sát cơ.
Ngừoi này thiên phú quá kinh khủng ! Mới có bao nhiêu tuổi liền tu vi, lực chiến cùng kiếm đạo tạo nghệ đều cao tới doạ người, nếu tiếp tục để hắn phát triển xuống dứoi . . . tất là đại hoạ ! - Ma Ha Ấn !
Dương Thu quát lên một tiếng, một chưởng hướng Vương Tử Thiên đỉnh đầu vỗ tới, kình lực kinh khủng tại cánh tay của hắn không ngừng bạo phát, hình thành một cái gần mừoi thước hắc ám đại thủ ấn, hung hăng giết đi xuống. - Quán Hồng !
Vương Tử Thiên thân ảnh khẽ động, hai chân đạp bộ pháp lao tới, Tru Thiên Kiếm trong tay được thanh sắc lôi điện bao phủ lấy, thánh quang trên thân kiếm nhất thời nở rộ, một kiếm hướng Dương Thu phách trảm mà tới. - Ầm ! Ầm !
Sơ bộ giao phong một kích, hai ngừoi thân ảnh đồng loạt lui về phía sau, lập tức đem kình lực còn sót lại của đối phương hoá giải.
Bất quá Vương Tử Thiên lùi lại tới hơn mười bước, còn Dương Thu thế nhưng mà chỉ lui có 3 bước, hiển nhiên là chiếm một ít thượng phong !
Dù sao cảnh giới của hai ngừoi chênh lệch rất lớn, Dương Thu lại không phải loại thiên tài tầm thường, nếu không phải Vương Tử Thiên nhục thân lực lượng rất cường đại, chỉ sợ một kích vừa rồi còn có thể làm hắn bị thương. - Có chút tài mọn !
Dương Thu cừoi lạnh một tiếng, hai tay lại nâng lên, hoá thành thủ chưởng, trên người tràn ra một cỗ nóng bóng dương cương khí tức, lực lượng cường đại đến kinh người. - Cho ngưoi nhìn một chút chúng ta Dương Gia tuyệt học, Lục Dương Đại Thủ Ấn !
Dương Thu hai chân đạp mạnh xuống đất, thân ảnh như tia chớt vọt ra ngoài, tốc độ so với lực trước vậy mà càng nhanh hơn ba phần.
Lục Dương Đại Thủ Ấn là Hoàng Giai đỉnh phong đấu kỹ, là Dương Gia đệ nhất tuyệt học, so với Thiên Sinh Môn mấy đại trấn giáo tuyệt học đều không kém hơn chút nào.
Bộ chưởng pháp này lấy cương kình làm trọng, một khi bị đánh trúng, coi như tu vi cao hơn đối phương mấy cái tiểu cảnh giới đều sẽ trọng thương.
- Thánh Huy Quang Minh Kiếm thức thứ ba, Lưu Nhật !
Vương Tử Thiên ánh mắt lạnh như băng, Tru Thiên Kiếm ở trong không trung vạch ra một đường rực rỡ quang hoa, giống như một vầng thái dương hiện ra chân trời, kiếm ý hùng hậu lại hướng Dương Thu công kích tới.
Thánh Huy Quang Minh Kiếm hắn chỉ mới luyện được ba chiêu, lúc trước một thức Lưu Nhật này chỉ là miễn cưỡng đạt tới nhập môn cảnh giới, nhưng sau khi Kiếm Đạo cảnh giới của hắn tăng lên, một thức này cũng đã vô hạn tiếp cận tiểu thành cảnh giới, uy lực cơ hồ tăng lên gấp đôi. - Oanh !
Thánh Quang tràn ngập cả mảnh hư không, kiếm ý giống như bão vũ dâng lên, lại đem Dương Thu đánh lui trở về..
Dương Thu không có sợ hãi, toàn thân dương cương chi khí càng thêm nồng đậm, nắm đấm lần nữa giống như một toà núi cao áp xuống.
Một kích này hắn đã tăng thêm không ít lực lượng, ý nghĩ đem Vương Tử Thiên đánh thành trọng thương đều đã có sẵn !
- Lưu Nhật !
Vương Tử Thiên một kiếm lại đâm đi ra, uy lực cũng so với lần trước bạo phát lớn hơn mấy lần, tiếp tục đem Dương Thu đánh lui về phía sau, nhưng kiếm ý trên ngừoi cũng có chút tan rã, không nhịn được bước lùi lại hai bước.
Đến dạng này chiến đấu của bọn hắn, thực lực xê xích đã không nhiều, nếu là Tử Thiên hoàn toàn chiếm được thượng phong, đó mới là quái sự !
Phiếu tháng aaaaaaaaaaaaaaaaa !