Sát Thần Ký

Chương 108 - 108 : Thiếu Tông Chủ ?

Dương Thiết Tâm kinh dị nhìn 3 ngừoi một chút, sát ý trong lòng càng đậm.

Ba ngừoi này mỗi người đều là nhân tài nhân trung long phượng, đã vậy lại còn là bằng hữu thân thiết, như vậy nếu đã ba ngừoi bọn hắn lớn lên cùng nhau liên thủ đối phó Dương Gia vậy thì phiền toái lớn. - Chết đi !

Dương Thiết Tâm trong lòng làm ra quyết định, một quyền khủng bố oanh kích mà tới, không muốn cho 3 ngừoi bất cứ cho hội trở mình nào.

Vương Tử Thiên nheo mắt, chỉ thấy một cặp màu nâu chi đồng của hắn đã biến thành màu bạc lấp lánh, khí thế trên ngừoi đột nhiên cuồng bạo tăng lên giống như hoả tiễn, tu vi vậy mà trực tiếp đạt Võ Vương cảnh giới.

Tiểu Long đã chuẩn bị từ trước, lúc này lập tức tiếp quản Vương Tử Thiên thân thể, chỉ có như thế, mới có khả năng cùng Dương Thiết Tâm đánh một trận.

- Chuyện gì xảy ra ?

Dương Thiết Tâm trừng lớn một đôi mắt, trong lòng có một ván dấu chấm hỏi, nhưng quyền thủ cũng không vì thế mà chậm trễ, ngược lại còn muốn nhanh hơn mấy phần. - Thiên La Tử Ấn !

“ Vương Tử Thiên “ ánh mắt trầm tĩnh, hai tay nhẹ nhàng kết ấn, khoé miệng khẽ hô một tiếng.

Chỉ thấy xung quanh hắn hiện ra vô số đạo văn tự màu tím thủ ấn, số lượng vậy mà đạt tới gần 100 đạo.

Tu vi đạt tới Võ Vương, ngưng tụ ra 100 đạo Thiên La Tử Ấn với “ Vương Tử Thiên “ cũng không phải việc gì khó.

Bất quá trước mặt một quyền của Dương Thiết Tâm, uy thế so ra vẫn thâm hụt đi vài phần.

100 đạo Thiên La Tử Ấn giống như lưu tinh điên cuồng lao tới chắn trước mặt Dương Thiết Tâm, ý muốn ngăn cản hắn một quyền này.

- Ầm ! Ầm ! Ầm !

Dương Thiết Tâm đại quyền lực lượng cường đại xuyên thủng vô số đạo tử ấn, giống như là thái rau cắt cỏ đồng dạng, nhưng mỗi lần phá tan một đạo tử ấn, tốc độ của nó rõ ràng lại chậm đi một chút.

Đến khi một quyền kia xuyên qua toàn bộ lớp phòng ngự thì đã tiêu hao toàn bộ lực lượng, nhưng còn chưa kịp để cho Dương Thiết Tâm đánh ra chiêu tiếp theo, một cỗ kiếm ý đã xé không mà tới, Lâm Lan Kiếm trong tay Thiết Long Kiếm phách trảm mà tới, mục tiêu chính Dương Thiết Tâm trái tim. - Hừ !

Dương Thiết Tâm ánh mắt ngưng tụ, từ trên một kiếm bất ngờ này cảm được một chút uy hiếp, nhưng cũng không để trong lòng, thân hình khẽ lắc một cái, khí thế trên ngừoi bạo phát, đem Lâm Lan Kiếm đánh bay ra ngoài, miệng không ngừng thổ huyết.

Hai người cảnh giới chênh lệch quá lớn, coi như là hắn tại xuất kỳ bất ý xuống dứoi, cũng không có khả năng đả thương được Dương Thiết Tâm.

- Giao Long Xuất Uyên !

Độc Cô Thương cắn mạnh đầu lưỡi, hai cánh tay nổi lên vô số đường huyết sắc hoa văn đỏ rực như máu, khí thế trên người cuồng bạo tăng lên, Liệt Sơn Thương biến thành một đạo huyết quang mang theo cuồng bá lực lượng hướng Dương Thiết Tâm lao tới. - Uỳnh !

Dương Thiết Tâm ngón tay khẽ điểm, lần nữa dễ dàng đánh bay Độc Cô Thương, chỉ thấy khí tức trên người Độc Cô Thương nhanh chóng yếu đi, rõ ràng một chiêu vừa rồi là đã dồn hết toàn bộ khí lực và thủ đoạn của hắn, ngay cả tinh huyết cũng đã thiêu đốt không ít, có thể sánh ngang với một kích toàn lực của Võ Hoàng cường giả.

Nhưng dù vậy, đối với Dương Thiết Tâm chẳng qua vẫn chỉ là con kiến so với con voi !

Bất quá của Dương Thiết Tâm hành động cũng vì thế mà hơi chững lại, “ Vương Tử Thiên “ ánh mắt lập tức loé lên, Tru Thiên Kiếm trong tay khẽ động, một đạo thánh đạo huỷ diệt tại nơi mũi kiếm bạo phát mà đến, hoá thành một trận quang vũ hướng Dương Thiết Tâm bao trùm mà đến. - Thánh Huy Quang Minh Kiếm, thức thứ tư – Phi Dương !

Dương Thiết Tâm chỉ thấy cả ngừoi giống như rơi vào hầm băng đồng dạng, vội vàng quay lưng toàn lực đánh ra một kích đón đỡ.

- Oanh !

Dương Thiết Tâm thân hình bị một kiếm đánh bay ra phía sau, cánh tay chảy ra vô số vết máu, ánh mắt đầy vẻ khó tin nhìn “ Vương Tử Thiên “ không chớp mắt, thực sự có một loại xúc động muốn tát vào mặt mình một cái cho tỉnh táo lại.

Đám người ở phía dưới cũng trợn mắt há hốc mồm, chẳng ai có thể nghĩ một tên Nhất Tinh Võ Quân lại có thể bộc phát ra cường đại lực lượng như vậy, thế mà còn làm bị thương cả Dương Thiết Tâm. - Xú tiểu tử ! Ngươi chết chắc rồi !

Dương Thiết Tâm hai mắt cơ hồ muốn phun ra lửa, điên cuồng gầm thét một tiếng, khí thế trên ngừoi được đẩy cao đến đỉnh điểm, thân ảnh lao thẳng về phía đối phương.

Hắn đường đường là Võ Vương siêu cấp cường giả, lại còn bị một cái Nhất Tinh Võ Quân đánh bị thương, mặt mo này tựa hồ có thể đem quét rác được luôn rồi . . .

Thế nhưng vào khoảnh khắc Dương Thiết Tâm thân ảnh sắp rơi xuống, hư không trở nên vặn vẹo dị thường, đột nhiên có 4 đạo đại thủ ấn xé không mà đến, rồi dứoi bao ánh mắt kinh dị của mọi người, trực tiếp đánh lên Dương Thiết Tâm trên người. - Phốc !

Dương Thiết Tâm nào có ngờ tới trong hư không còn có cường giả, hơn nữa lại còn tại dưới tình huống hắn không đề phòng xuất thủ đánh lén mình ?

Hơn nữa điều làm hắn muốn khóc nhất là bốn ngừoi này thực lực toàn bộ không thể so với hắn yếu bao nhiêu, bốn người liên thủ, hắn có thể giữ được cái mạng già này hay không cũng còn khó nói, càng khỏi bàn đến chuyện đánh trả.

Bốn vị tổ tông của ta, thực lực các ngươi đã mạnh như vậy, còn cần gì cẩn thận như vậy a ? Thật không có chút cường giả phong phạm chút nào !

Hứng chịu bốn đạo công kích đáng sợ, Dương Thiết Tâm chỉ thấy lục phủ ngũ tạng cơ hồ muốn đảo lộn, phun ra một ngụm máu tươi, như diều đứt dây bay ra ngoài.

Khá tốt bốn người kia ra tay có chút vội vàng, lực lượng không phát huy được bao nhiêu, nếu không lần này hắn tựu liền có một vé đi xuống địa ngục thăm hỏi lão diêm vương.

Trên không trung rơi xuống bốn đạo thân ảnh, cũng không có để ý tới Dương Thiết Tâm sống chết cái khỉ gió, chỉ lo lắng nhìn Vương Tử Thiên không ngớt, quan tâm nói : - Thiếu tông chủ ! Ngươi không sao chứ ?

Vương Tử Thiên sắc mắt một chút cứng đờ, Tiểu Long linh hồn sớm đã hoán đổi thân thể với hắn trở lại, còn đang chưa hiểu chuyện gì, lại thấy bốn ngừoi xa lạ kia vẻ mặt cung kính đối với mình gọi “ thiếu tông chủ “, khiến hắn có cảm giác giống như đang nằm mộng.

Mấy người này sẽ không phải là nhận nhầm người rồi đi ?

Ngừoi tới không phải ai khác, chính là Thiên Vương Giáo quyền cao chức vọng Tứ Đại Hộ Giáo Thánh Sứ !

Bọn hắn vốn là đã bàn luận với Tiêu Trần Vũ từ trước, dựa theo khí tức của Vương Tử Thiên mà Bàng Hạo thu được lần trước mà tìm đến chỗ hắn, ý muốn âm thầm bảo hộ thứ hai an toàn.

Bất quá bọn hắn thật còn không ngờ tới chính bản thân còn chưa có đến, cái này thiếu tông chủ của bọn hắn đã trực tiếp khuấy lên một cái cực lớn phong ba.

Bọn hắn đều là lão luyện nhân vật, đương nhiên sẽ không cho rằng chuyện này sẽ chỉ kết thúc ở mức độ đệ tử giao phong đơn giản như vậy, trong lòng lập tức như có lửa đốt, vội vàng ngựa không ngừng vó chạy tới Không Minh Thành.

Khá tốt bọn hắn còn đến kịp, nếu không thực sự còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì !

Vương Tử Thiên coi như có mượn thực lực của Tiểu Long thì chẳng qua cũng chỉ có Nhất Tinh Võ Quân tu vi, căn bản không thể nào là Dương Thiết Tâm đối thủ, vừa rồi nếu không phải thứ hai sơ ý, hắn có thể làm bị thương y hay không cũng là cả cái vấn đề. - Tiểu Long ! Đây là chuyện gì ?

Vương Tử Thiên tâm phiền ý loạn, vội vàng đối với Tiểu Long hỏi một câu.

Hắn biết hắn từng có một đoạn ký ức bị mất đi, nhưng Tiểu Long đã theo hắn từ khi hắn mới trào đời, thứ hai tự nhiên sẽ biết được rất nhiều chuyện mà hắn không biết.

Tiểu Long ánh mắt có chút phức tạp nhìn Tứ Đại Thánh Sứ một chút, vẫn là thở dài nói :

- Bọn hắn là của ngươi trước kia cố nhân !

Hắn như thế nào có thể không biết Tứ Đại Thánh Sứ ? Nên nhớ lúc trước hắn vừa mới bị phong ấn vào Vương Tử Thiên cơ thể, chính là bốn ngừoi này đã liên thủ gia cố phong ấn để cho hắn không thể thoát ra ngoài, hắn so với ai hết đều quen thuộc bọn họ . . .

Bất quá bây giờ đem chuyện này nói với Vương Tử Thiên, chính hắn cũng không biết là đúng hay sai rồi . . .

Bình Luận (0)
Comment