- Hí !
Tiếng vó ngựa dồn dập mà đến, khiến cho trái tim của Đại Cương Thôn đám ngừoi mãnh liệt trầm xuống.
Hắc Long Trại người . . . quả nhiên đến rồi !
- Chuẩn bị chiến đấu !
Thu Sơn hít sâu một hơi, một tay rút ra đại đao, ánh mắt như trước không sợ chút nào.
Mặc dù hắn biết chiến đấu căn bản chỉ có chết đường, nhưng hắn vẫn như cũ không có sợ hãi e ngại.
- Đại Cương Thôn ngừoi, lập tức đem hết tài nguyên ở đây giao hết lão tử ! Nếu không, chó gà không tha !
Đi đầu là một cái mặc hắc y cao lớn nam tử, niên kỷ cũng không tính lớn, chỉ có 22, 23 tuổi nhưng khí thế từ trên người hắn toả ra lại khiến không ít người hít thở không thông.
Người này dĩ nhiên chính là Hắc Long Trại Nhị Đường Chủ - La Nhị Kiếm.
Thu Sơn khuôn mặt ngưng trọng tiến lên một bước, ôm quyền cung kính nói :
- Đại nhân ! Đại Cương Thôn chúng ta chỉ là một cái tiểu thôn, tài nguyên chính mình còn không đủ dùng, như thế nào còn thừa lại cung cấp cho các ngươi ? Mong các vị đại nhân rộng lòng bỏ qua cho thôn chúng ta một lần !
La Nhị Kiếm ánh mắt như chết, nổ giận quát lớn một tiếng :
- Con bà nó ! Ngươi đây chính là muốn khiêu chiến lão tử kiên nhẫn phải không ? Tốt ! Hôm nay các ngươi một đám ngừoi đừng hòng có một cái nào sống sót ra khỏi ! - Ngươi . . .
Thu Sơn hai mắt đỏ lên, nhưng lại là cười khổ một tiếng, hắn biết đối với đám man rợn này nói đạo lý, chỉ là vô ích thôi.
La Nhị Kiếm tay cầm một thanh cự kiếm to lớn, lực lượng kinh khủng lập tức hướng Thu Sơn bổ ra một kiếm, khí thế bài sơn đảo hải điên cuồng hướng thứ hai áp tới.
Đối mặt một kiếm này, Thu Sơn căn bản không có sức hoàn thủ, nếu bị chém trúng nhất định sẽ chết thảm tại chỗ !
- Dừng tay !
Đúng lúc này, tại phía sau truyền đến một đạo trầm thấp thanh âm, một đạo bóng kiếm bằng vào tốc độ kinh người lập tức nhắm vào La Nhị Kiếm sau kiếm tập kích đi đến. - Cố huynh !
Thu Sơn ánh mắt run lên, mừng rỡ nói.
Hắn thật không ngờ tới, đúng vào lúc mình sinh tử một khắc, thứ hai rốt cuộc về kịp !
- Người nào ?
La Nhị Kiếm đồng tử co rút lại, hắn đã cảm nhận được một cỗ cường đại kiếm khí hướng về oanh kích đi tới, nếu như hắn lúc này cố ý muốn giết Thu Sơn, tự nhiên có thể làm được, nhưng tuyệt đối sẽ bị một đạo kiếm khí này đả thương nặng !
Người tới kỳ thực vẫn còn cách bọn hắn một đoạn khá xa, chỉ có xuất ra một đạo kiếm khí lao tới cứu viện Thu Sơn, điều đó cũng đủ nói lên thực lực của thứ hai kinh khủng bậc nào, chỉ sợ không tại mình cùng đại ca phía dưới, thậm chí là có chút nhỉnh hơn.
Nếu như hắn La Nhị Kiếm bị Vương Hạo Thần trọng thương, La Nhất Đao một người e rằng chưa chắc có thể đối phó với y, như vậy hai huynh đệ bọn hắn tựu nguy hiểm ! - Đáng giận !
La Nhị Kiếm cắn răng, chỉ có thể đối với Thu Sơn công kích thu hồi, xoay ngừoi đánh ra một chưởng, cùng cái kia một đạo bóng kiếm chính diện đối kháng.
- Ầm !
Hai người chính diện giao phong một kích, tạo ra một tràng cực lớn thanh âm, La Nhị Kiếm thân ảnh bị bức lui mấy chục bước, lộ ra có chút chật vật, khuôn mặt nhất thời hiện lên vẻ hoảng sợ.
Hắn vẫn cho là thực lực thứ hai chẳng qua đối với hắn hơi cường một điểm, hơn nữa là từ xa xuất thủ, chính mình mặc dù là bị động phòng ngự, nhưng cả hai bên đều không chiếm được tiên cơ, kết quả hẳn là thế lực ngang nhau, nhiều lắm thì đối phương chiếm được một điểm tiện nghi, bất quá hay là hắn sai rồi !
Cùng Vương Hạo Thần làm ra sơ bộ giao thủ, hắn mới biết thực lực đối phương kinh khủng thế nào, chỉ là một đạo bóng kiếm liền đem phòng thủ của hắn đánh vỡ, chiếm lấy tuyệt đối thượng phong, thậm chí kém một chút liền bị thương La Nhị Kiếm hắn.
Cũng cùng lúc này, Vương Hạo Thần thân ảnh vừa vặn hạ xuống tại Thu Sơn bên ngừoi, hướng thứ hai cười nhạt một tiếng, nói :
- Không có bị thương chứ ?
Thu Sơn vô ý thức gật đầu, trong nội tâm không nói ra được vui sướng.
- Ngưoi là người nào ?
La Nhị Kiếm bên người cũng hiện ra một đạo thân ảnh, diện mạo vậy mà cùng thứ hai giống hệt, lưng đeo một thanh đại đao, ánh mắt lạnh lùng đặt tại Vương Hạo Thần trên người.
Hai ngừoi bọn hắn . . . tựu là một cặp song sinh !
Vương Hạo Thần cũng đang không ngừng đánh gia La Nhị Kiếm cùng La Nhất Đao hai ngừoi, trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc.
Hai ngừoi này niên kỷ bất quá 22, 23 tuổi, nhưng tu vi đã là Ngũ Tinh Võ Quân, hơn nữa đấu khí trong người cực kỳ hồn hậu, so với Lục Tinh Võ Quân đều không kém bao nhiêu. - Ta là ai không quan trọng ! Nhưng là các ngươi không thể đụng tới bọn họ !
Vương Hạo Thần hướng Đại Cương Thôn ngừoi nhìn thoáng qua, lạnh nhạt nói.
- Thật cuồng vọng ! Ngưoi cho rằng một mình ngưoi có thể là hai huynh đệ chúng ta đối thủ ?
La Nhất Đao cười lạnh một tiếng, khẽ nhìn La Nhị Kiếm một mắt, chỉ thấy thứ hai khẽ gật đầu, trong mắt loé lên một tia hung quang.
- Vút !
Hai ngừoi đồng loạt chia làm hai đạo quang ảnh, đao kiếm cùng một lúc hướng Vương Hạo Thần tập kích đi tới.
Nếu là đơn đả độc đấu, bọn hắn không có tự tin cùng Vương Hạo Thần chính diện một trận chiến, nhưng nếu là liên thủ, bọn hắn có 9 phần nắm chắc đem thứ hai đánh bại.
Vương Hạo Thần đồng tử có chút ngưng tụ, lấy ra Tru Thiên Kiếm, đem đại lượng đấu khí rót vào thân kiếm thể nội.
- Thanh Long Nuốt Thế !
Vương Hạo Thần bên trong thân thể, vang lên một tràng tiếng long ngâm.
Cùng lúc đó, một đầu to lớn thanh long từ sau lưng hắn bay ra ngoài, hung hãn không sợ chết hướng La Nhị Kiếm giết đi qua.
La Nhị Kiếm không dám khinh thị, một kiếm đâm đi ra, cùng thanh long đầu điên cuồng một trận chiến.
- Phi Long Tại Thiên !
Vương Hạo Thần cơ bắp cánh tay phải nổi lên cuồn cuộn, đấu khí từ trong lòng bàn tay mơ hồ ngưng tụ thành một đầu long hồn, một chưởng mang theo từng đạo thần long gào thét đánh đi ra, cùng La Nhất Đao bổ ra một đao tại một chỗ va chạm. - Oanh !
La Nhất Đao thân hình bay ngược ra ngoài, ánh mắt hiện lên vẻ khiếp sợ tột đỉnh.
Vương Hạo Thần đồng thời ứng phó hai người bọn hắn liên thủ, nhất tâm nhị dụng, lại còn có thể chiếm thượng phong ?
- Quy thuận ta ! Cho các ngươi một con đường sống !
Vương Hạo Thần thanh âm không chứa bất kỳ tình cảm, chậm rãi vang lên.
Hắn là cảm thấy hai người này tiềm lực rất không tệ, liền muốn đem bọn họ thu làm nhân lực dưới trướng, việc này đối với Ám Nguyệt Sơn Trang đang phát triển, trăm lợi không có một hại. - Mơ tưởng !
La Nhất Đao nổi giận gầm lên một tiếng, toàn thân đấu khí điên cuồng vận chuyển, một đao kinh khủng chém đi ra, quát lớn :
- Cuồng Đao Thập Tam Thức – Đệ nhất đao !
Ngay lúc này, La Nhị Kiếm thân ảnh cũng lao tới, cự kiếm trong tay đồng dạng phách trảm đi ra, hét lên một tiếng :
- Bá Thiên Thập Nhị Kiếm – Đệ nhất kiếm !
Vương Hạo Thần nhíu mày, từ trên một đao một kiếm này cảm thấy không nhỏ uy hiếp, cũng không có tiếp tục lưu thủ, Tru Thiên Kiếm hoá thành một đạo tuyệt đẹp thánh quang giết đi ra, miệng khẽ nói : - Lưu Nhật !
Sát thần lực trong cơ thể, cùng một khắc này điên cuồng bạo phát ra kinh người lực lượng, rót vào Tru Thiên Kiếm !
Trên không trung, một đạo kim sắc hào quang đột nhiên nở ra !
- Oanh ! Oanh !
3 cỗ lực lượng kinh khủng đụng vào nhau, tạo nên cực lớn oanh động, quang hoa càng thêm chói mắt.
- Phốc !
La Nhị Hổ và La Nhất Đao đồng loạt phun ra một ngụm máu tươi, khí tức yếu ớt rơi thẳng xuống đất, ánh mắt đều là kinh hãi lẫn không cam lòng.
Bọn hắn hai ngừoi liên thủ, trong tay Vương Hạo Thần vì cái gì vẫn là không chịu nổi một kích ?
Vương Hạo Thần thân ảnh cũng từ trong khói bụi hiện ra, khí huyết trong người có chút xộn xạo, khoé miệng tràn ra một tia máu tươi, hiển nhiên là thụ một điểm vết thương nhẹ.
Bất quá hắn tựu không để ý, lạnh nhạt đi tới trước mặt La Nhị Hổ, La Nhất Long hai ngừoi, lạnh lùng nói :
- Thần phục hay là chết ?