Sát Thần Ký

Chương 121 - 121 : Thu Phục – Đao Kiếm Song Vệ

- Hừ ! Ngươi cho rằng thực lực mạnh hơn chúng ta liền muốn thu chúng ta sao ? Nằm mơ !

- Không sai ! Coi như thần phục, chủ nhân chúng ta ít nhất cũng phải là Võ Vương siêu cấp cường giả, còn ngươi . . . ngưoi có cái gì có thể cho chúng ta ? Muốn chúng ta hai huynh đệ thần phục là chuyện không thể nào !

La Nhất Đao cùng La Nhị Kiếm đều là hạng không sợ chết nhân, căn bản không để ý tới Vương Hạo Thần uy hiếp, cười lạnh nói.

Hai người bọn hắn nói như vậy không phải là không có lý do, bọn hắn trên ngừoi mang theo diệt tộc chi thù, nhưng đối thủ lại quá mức cường đại, bọn hắn tuy thiên phú kinh ngừoi, nhưng lại không có tài nguyên tu luyện, đời này có thể bước vào Võ Vương hay không cũng đã là cái vấn đề.

Nhưng nếu có một vị Võ Vương cường giả chống lưng thì lại là chuyện khác, thậm chí có thể giúp bọn họ báo thù rửa hận, còn Vương Hạo Thần mặc dù thực lực kinh ngừoi, nhưng căn bản ngay cả Võ Hoàng cũng không có đạt tới, hai ngừoi cho rằng đi theo hắn tuyệt đối không có tương lai.

Vương Hạo Thần cười nhạt một tiếng, nhìn hai người nói tiếp :

- Ta lúc này quả thật không thể so sánh với Võ Vương cường giả, nhưng các ngươi phải biết rằng, đi theo ta chứ không phải thần phục Võ Vương hoàn toàn là một cái sáng suốt quyết định ! - Thứ nhất, các ngươi biết ta năm nay bao nhiêu tuổi sao ? Vẫn chưa tròn 17 tuổi, hơn nữa ta hoàn cảnh cũng không so với các ngươi khác biệt bao nhiêu, tài nguyên tu luyện đều là ta từ trong sinh tử kiếm ra, dựa vào chính mình mà có một thân này tu vi, nếu các ngưoi có thể tại trong Thiên Phong đế quốc phạm vi tìm được một kẻ cùng tuổi có thể đánh bại ta ! Ta nhất định sẽ tại trước mặt các ngừoi quỳ gối tạ tội, đồng thời trở thành các ngưoi thủ hạ ! Nhưng chuyện này căn bản là không thể có ! Không phải ta cuồng vọng, mà là ta đích xác có vốn liếng để kiêu ngạo ! - Thứ hai, ta là còn là một cái Tam Phẩm luyện dược sư, các ngươi từng thấy qua một cái 17 tuổi Tam Phẩm luyện dược sư sao ? Dựa vào của ta thiên phú, tương lai nhất định có thể xung kích Thất Phẩm luyện dược sư cảnh giới, các ngươi lúc đó tiến vào Võ Vương, thậm chí Võ Tông còn có thể là chuyện xa vời ? Đương nhiên các ngươi cũng có thể cầu mấy cái cao cấp luyện dược sư khác trợ giúp, bất quá ta nghĩ cho dù các ngươi tự bán mình đi cũng không có thể để bọn hắn nhìn các ngươi lâu hơn một chút chứ đừng nói ! - Thứ ba, mặc dù trên danh nghĩa các ngươi là ta thủ hạ, nhưng ta có thể lấy võ nguyên chi tâm thề, đối với các ngươi tuyệt đối chỉ giống như là huynh đệ đối đãi, có phúc cùng hưởng, có hoạ cùng chia ! Sau này nếu có thể danh dương thiên hạ, tuyệt đối sẽ không quên các ngươi ! Các ngươi cho rằng làm thuộc hạ của người khác, có thể có được như vậy đãi ngộ ? - Thậm chí ngay cả khi ta bất hạnh bị chết, ta cũng có thể cho các ngừoi một đời sống chết oanh liệt không thẹn với lòng !

La Nhất Đao, La Nhị Kiếm hai người há hốc mồm, ngừoi nọ đưa mắt nhìn ngừoi kia, đều thấy được trong mắt thứ hai là kinh dị.

17 tuổi, tại trong tình trạng không có gia thế cùng lão sư, lại có thể có được thực lực nghiền áp hai người là Ngũ Tinh Võ Quân, hơn nữa còn là một cái Tam Phẩm luyện dược sư . . . cái này còn là người sao ?

Bọn hắn căn bản không nghi ngờ Vương Hạo Thần đây là đang lừa gạt bọn hắn, bởi vì tự bọn hắn cũng nhận ra giọng nói của đối phương rất trẻ trung, thậm chí có một tia non nớt, giống như là thiếu niên chưa hoàn toàn phát dục.

Mới chừng đó tuổi đã có như vậy thực lực, đợi cho hắn lớn lên, sẽ là bậc nào kinh khủng tồn tại ?

Nếu có thể làm của hắn thủ hạ, chưa chắc đã là một chuyện xấu, chỉ cần hắn không chết, sau này báo thù hi vọng tuyệt đối không nhỏ . . .

Dù sao Võ Vương cũng không phải dễ gặp như vậy đấy, hơn nữa từng cái đều là tiềm lực đã dùng hết hống hách lão gia hoả, đối xử với bọn hắn nhất định sẽ phi thường kém.

Nhưng Vương Hạo Thần thì khác, lại dùng võ đạo chi tâm lập ra cái kia cao thượng lời thề, khiến cho chính bản thân bọn hắn cũng sửng sờ, trong lòng nổi lên một cỗ bái phục chi ý.

Làm hắn thủ hạ, ít nhất có thể quang minh chính đại mà sống, hơn nữa tiền đồ sau này nhất định có hi vọng trùng kích võ đạo đỉnh phong !

Bọn hắn không cầu vinh hoa phú quý, chỉ cầu có thể báo được thù của gia tộc, như vậy đã rất mãn nguyện.

Vốn dĩ bọn hắn cho là đời này cũng không có cơ hội, nhưng Vương Hạo Thần lại đem đến cho bọn hắn một tia hi vọng !

Dù sao cái thế lực kia thực sự quá kinh khủng, tại Thiên Phong đế quốc có thể coi là vô địch tồn tại, ngay cả Võ Vương cũng rất khó chịu đắc tội thứ hai.

Hai ngừoi trong mắt đều hiện ra một vòng quyết đoán, lập tức tại trước mặt Vương Hạo Thần quỳ một chân, cung kính nói :

- La Nhất Đao, La Nhị Kiếm xin quy phục chủ nhân !

Vương Hạo Thần khoé miệng khẽ nhếch lên, trong lòng không gì sánh được vui vẻ, đưa tay nâng dậy hai người, cười nhạt nói :

- Như ta đã nói lúc trước, các ngươi chỉ là ta hộ vệ trên danh nghĩa, nhưng trong thực tế là của ta huynh đệ bằng hữu, trước mặt ta không cần đa lễ !

Trong lòng hắn hay là cũng rất vui sướng, thu được hai cái này cực kỳ có tiềm lực huynh đệ, sau này có thể khiến thực lực Ám Nguyệt Sơn Trang đại tăng, hơn nữa chính mình càng là có thể hai cái có thể vào sinh ra tử huynh đệ.

La Nhất Đao, La Nhị Kiếm nhìn thấy Vương Hạo Thần hành động, khuôn mặt càng thêm vui mừng, biết ngừoi này là có thể tin nhiệm nhân, mình quả thật không có chọn nhầm ngừoi.

Thu Sơn đám người một bên há hốc mồm kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Vương Hạo Thần đã giống như nhìn thấy thần tiên đồng dạng.

Quá ngưu bức rồi ! Tuổi còn trẻ như vậy đã có thể thu hai vị cường đạo có tiếng làm hộ vệ, cái này quả thật không thể dùng từ thiên tài để hình dung !

Tiếp đó, Vương Hạo Thần lại để cho La gia hai huynh đệ thu xếp một chút Hắc Long Trại nhân thủ, bí mật dẫn bọn hắn tới gia nhập Ám Nguyệt Sơn Trang, lại truyền tin một chút cho Tứ Đại Thánh Sứ, bảo bọn họ an bài tốt nhân thủ, còn La Nhất Đao cùng La Nhị Kiếm thì lưu lại Vương Hạo Thần bên người.

Xong xuôi mọi việc, Vương Hạo mới ngồi xuống cùng với La Nhất Đao cùng La Nhị Kiếm trò chuyện một chút, đại khái hiểu ra quá khứ của họ, nhưng còn về hung thủ diệt tộc thì hai người lại nhất định không chịu nói ra, lý do là bởi vì ba người bọn họ thực lực còn quá yếu, có để hắn biết cũng chẳng làm nên chuyện gì.

Đã hai ngừoi không muốn nói, Vương Hạo Thần cũng không cưỡng ép, chỉ là cười nói :

- Các ngươi đã là ta người, ta cũng nên cho các ngừoi biết một chút của ta thân phận ! Ta gọi là Cố Lâm Phong, là Ám Nguyệt Sơn Trang trang chủ, tuy chỉ là thế lực ta mới thành lập ! Nhưng thực lực tự tin sẽ không kém hơn các đại tông môn ở Thiên Phong đế quốc quá nhiều ! Các ngươi là hộ vệ của ta, vậy liền gọi là Ám Nguyệt Sơn Trang Đao Kiếm Song Vệ ! Không biết hai vị có đồng ý hay không ?

La Nhất Đao cừoi đáp :

- Chúng ta đã là huynh hộ vệ, huynh nói chúng ta làm cái gì, chúng ta tựu làm cái đó, còn cần phải hỏi sao ? Cái tên Đao Kiếm Song Vệ này . . . hai huynh đệ chúng ta nhận rồi !

Đồng thời hai ngừoi trong lòng cũng rất kinh hãi, Vương Hạo Thần quả nhiên không đơn giản, không biết dùng thủ đoạn gì lại có thể tự tay kiến tạo một toà thế lực không so với các đại tông môn ở Thiên Phong đế quốc kém nhiều, vậy hiển nhiên là các Võ Vương toạ trấn, cái này cũng quá kinh khủng.

Hai ngừoi đối với Vương Hạo Thần càng thêm khâm phục, càng là với mình lựa chọn lúc trước đắc ý, tâm tình ngược lại rất vui vẻ.

Trò chuyện kết thúc, Vương Hạo Thần tiễn hai ngừoi ra ngoài, lại bắt đầu cùng Tiểu Long câu thông, chuẩn bị một lần luyện chế Long Lực Đan.

Ngày hôm nay bloom một lần, còn có 3 chương ! Cầu nguyệt phiếu a !

Bình Luận (0)
Comment