Theo thú nhân tộc võ giả quay về hoàng thành, Vương Hạo Thần không chỉ không có lo lắng, ngược lại còn lấy làm mừng.
Hắn đối với thú nhân tộc hoàng thành Vũ Kỹ Các sớm đã có rất lớn hứng thú, bất quá bởi vì nơi đó đồ vật quả thật có chút quý giá, thông thường đều cần bỏ ra không ít ngân tệ để tiến vào, ngoại trừ một ít thân phận đặc thù ngừoi, tỉ như thần tướng !
Vì thế hắn mới không có vội vàng xuất phát, mà ở một chỗ rèn luyện kiếm đạo, chờ đợi Hồng Yên tin tức.
Không có để cho hắn đợi lâu lắm, đại khái 3 ngày về sau, Hồng Yên đã quay trở lại, đem một viên huyết sắc lệnh bài ném cho Vương Hạo Thần, cừoi nói :
- Chúc mừng ngươi ! Từ hôm nay ngươi sẽ là Mị Vương nhất mạch vị thứ ba thần tướng ! Đây là của ngươi thần tướng thân phận lệnh bài, tuyệt đối có thể cho ngươi không ít quyền hạn !
Vương Hạo Thần đón lấy lệnh phù, trong lòng cười thầm một tiếng, ôm quyền khách khí nói :
- Đa tạ đại nhân !
Hồng Yên xua tay một cái, hỏi thăm :
- Ngươi sắp tới có dự định gì không ? Theo lý mà nói thì một mạch nếu là sản sinh ra một vị đời mới thần tướng, nhất định sẽ mở yến tiệc, lúc đó thậm chí Mị Vương đại nhân cũng có thể xuất hiện gặp ngươi một lần ! - Yến tiệc thì không cần đi ! Ta tu vi vừa mới đột phá chưa lâu, còn có rất lớn không gian tăng trưởng, bây giờ đã có thần tướng lệnh bài, ta dự định muốn đi vào Vũ Kỹ Các học tập một chút !
Vương Hạo Thần đối với cái thứ gọi là “ yến tiệc “ này một chút hứng thú cũng không có, thời gian của hắn rất quý giá, cần phải nắm chặt tu luyện a.
Hồng Yên trố mắt nhìn hắn, trong lòng có chút buồn bực, trước giờ thường lệ thần tướng từng cái đều là thiên tài tuyệt đỉnh, mà đã là thiên tài thì tuyệt đối 99% là những kẻ mắt cao hơn đầu, kiêu ngạo không gì sánh được, được trở thành một vị thần tướng chính là cỡ nào vinh quang, bọn hắn cái sơ xài nhất cũng là tổ chức đại tiệc mời cả một toà thành người tới chung vui.
Còn thằng này thì lại khen ngược, đừng nói là muốn tổ chức tiệc, thậm chí ngay chuyện hắn trở thành thần tướng cũng chẳng có mấy ai biết.
Loại mặt hàng này thiên tài, Hồng Yên trong đời vẫn là rất ít gặp a !
- Ân ! Ý ngươi đã như vậy, ta cũng không miễn cưỡng !
Hồng Yên mỉm cười nhìn Vương Hạo Thần, trong mắt lộ ra một tia tán thưởng, có chút vị ý thâm tường nói :
- Cố Lâm Phong ! Ngươi vì cái gì phải đeo mặt nạ ? Thiên tài như ngươi, bộ dạng hẳn không đến mức khó coi đi a ?
Nàng hỏi câu này xác thực là vì lòng hiếu kỳ, rất muốn nhìn xem Vương Hạo Thần diện mạo rốt cuộc dài ngắn thế nào.
Vương Hạo Thần lặng lẽ nhìn nàng, lạnh nhạt đáp :
- Dung mạo chỉ là vật ngoại thân, đại nhân cần gì phải để ý như vậy ?
Lời nói của hắn mặc dù xuôi tai nhưng ý tứ từ chối trong đó đã rõ ràng.
Hồng Yên cũng không có dài dòng thêm, cùng Vương Hạo Thần tạm biệt một câu, liền trực tiếp quay ngừoi rời khỏi.
- Thú nhân tộc Vũ Kỹ Các, hi vọng các ngươi đừng làm ta thất vọng a !
Vương Hạo Thần lẩm bẩm một tiếng, an bài tốt La gia huynh đệ xuống dưới, sau đó mở cửa đi ra ngoài.
Thú nhân tộc hoàng thành Vũ Kỹ Các, là nơi cất giữ nhiều loại công pháp, đấu kỹ, bí thuật nhiều nhất trong khu vực thú nhân tộc lãnh địa, thông thường chỉ có những đệ tử thiên tài của tộc mới có tư cách tiến vào, hơn nữa còn là bỏ ra không nhỏ đại giới.
Có thể tự do tiến vào Vũ Kỹ Các tư cách, chỉ có thú nhân tộc cao tầng cường giả và các vị thần tướng !
Vương Hạo Thần thân ảnh chậm rãi bước tới gần Vũ Kỹ Các, chỉ thấy tại những chỗ ra vào đứng đầy đại lượng bóng người xếp hàng, hiển nhiên muốn tiến vào Vũ Kỹ Các nhân thật sự có rất nhiều.
Bởi vì không muốn gây chú ý, hắn hay là cũng có trật tự đi đến xếp hàng đứng chờ.
Không bao lâu, liền đến phiên Vương Hạo Thần.
- Tên ngươi, còn có chức vị ?
Một lão giả tóc trắng nhìn Vương Hạo Thần liếc mắt, bất quá đã phát hiện ra hắn tu vi Tam Tinh Võ Quân, trong lòng không để ý lắm.
- Cố Lâm Phong ! Còn về chức vị . . . hẳn là thần tướng đi a !
Vương Hạo Thần trầm ngâm một lúc, liền mở miệng nói.
- Thần . . . tướng ?
Lão giả kia ban đầu còn chẳng thèm để ý tới, nhưng ngay sau đó liền lập tức trợn tròn một con mắt, lời chưa nói hết liền suýt nữa cắn trúng cổ họng, há hốc mồm kinh hãi hướng Vương Hạo Thần nhìn đi qua.
Sau lưng Vương Hạo Thần còn có lượng lớn thú nhân tộc võ giả, nghe đến hai chữ “ thần tướng “ này liền tia tia ánh mắt hướng Vương Hạo Thần vung tới, có kinh hãi, có hâm mộ, có kính sợ, nhưng nhiều hơn cả chính là hoài nghi cùng đố kỵ.
Một cái Tam Tinh Võ Quân, lại là một vị thần tướng ?
Nếu là không giá đở mà nói, đánh chết mấy tên thiên tài bọn hắn cũng không tin !
Lão giả tóc trắng kia đồng dạng cũng không tin, vì chính ông ta ngẫm lại còn thấy vô lý, ánh mắt lạnh lùng nhìn Vương Hạo Thần nói :
- Tiểu tử ! Ngươi dám đùa bởn lão phu ?
Vương Hạo Thần cười khổ một tiếng, hiển nhiên đoán trước được chuyện này sẽ xảy ra, lấy từ trong ngừoi ra một đạo lệnh phù đỏ như máu, đưa cho lão giả tóc trắng. - Thần tướng lệnh phù ?
Lão giả tóc trắng sắc mặt cứng đờ tại đó, nhưng như cũ vẫn có chút không tin, lập tức lấy ra một tấm truyền tin ngọc phù liên lạc với thú nhân tộc cao tầng cường giả, biểu tình càng lúc càng thêm kinh dị.
Đợi đến khi hắn cùng ngừoi kia dừng liên lạc, ánh mắt lão giả nhìn Vương Hạo Thần đã giống như nhìn thấy quái vật đồng dạng, hít sâu một hơi điều hoà lại chính mình tâm tình, nói : - Ngươi có thể đi vào !
- Đa tạ tiền bối !
Vương Hạo Thần cừoi nhạt một tiếng, tại vô vàn ánh mắt khó tin của đám võ giả bên dưới, không khách khí trực tiếp tiến vào trong Vũ Kỹ Các nội viện.
- Hắn . . . hắn vậy mà được đặc cách đi vào Vũ Kỹ Các, không lẽ hắn hoàn toàn đích xác là một vị thần tướng hay sao ?
- Nói nhảm ! Ngoại trừ cái đó ra, ngươi còn nghĩ ra được lý do gì khác không ?
- Chậc chậc ! Tam Tinh Võ Quân đã trở thành một vị thần tướng, thành tích này của hắn chỉ sợ chính là thú nhân tộc tốt nhất thành tích từ trước đến nay a !
Vương Hạo Thần chậm rãi đi vào Vũ Kỹ Các, trong lòng lại không khỏi vì nơi này rộng lớn mà thán phục.
Hắn cũng không có chậm trễ thời gian, bất quá ở đây đấu kỹ, công pháp quả thực là quá nhiều, chỉ nhìn qua một lần liền đủ để ngừoi ta đau cả mắt.
- Kim Cương Quyền, Phục Long Chưởng, Thanh Phong kiếm pháp, Phi Thiên kiếm pháp . . .
Vương Hạo Thần vừa nhìn đến các bộ công pháp võ học, lại không ngừng lắc đầu, điều kiện của hắn rất cao, cũng không phải tuỳ tiện bốc ra một cái liền có thể thoả mãn. - Toái Không Quyền, Hoả Vân kiếm pháp, Lưu Ly Chưởng . . .
Vương Hạo Thần trầm ngâm nhìn đến mấy môn này đấu kỹ, trong lòng lại đang không ngừng suy tư.
Toái Không Quyền uy lực rất lớn, không ngừng hoa chiêu mỹ lệ, chỉ cầu dương cương mạnh mẽ, bất quá cho dù Toái Không Quyền lại mạnh hơn nữa, còn có thể so sánh với Long Nhật Đông Hoàng Chưởng hay sao ?
Lưu Ly Chưởng, hoàn toàn chuyên về phòng ngự một điểm, hắn phòng ngự đã sớm có thể xưng là cùng giai vô địch, cũng không cần thiết môn này đấu kỹ.
Đắn đo một hồi, hắn hay là vẫn chọn Hoả Vân Kiếm Pháp cùng với Lôi Đình Kiếp Pháp !
Dù sao Vương Hạo Thần đã cảm ngộ qua một tia Phong chi ý cảnh, lại có Nguyệt Phong kiếm pháp làm chủ đạo, nếu để cho phong hoả hai loại thuộc tính dung hợp, uy lực sẽ mạnh đến mức nào ?
Còn Lôi Đình kiếm pháp, Vương Hạo Thần bản thân đã từng tu luyện qua Thiên Sinh Môn thất đại trấn sơn tuyệt học một trong Lôi Thiết Thần Sát Chưởng, nay có thêm bộ này Lôi Đình kiếm pháp, nói không chừng có thể giúp hắn ngộ ra một loại khác ý cảnh : Lôi Điện ý cảnh !
Vương Hạo Thần như cũ không có dừng lại, tiếp tục tìm kiếm cho mình một bộ thích hợp thân pháp, bất quá thân pháp so với bình thường đấu kỹ đều muốn quý giá hơn mấy lần, cho dù là tại Vũ Kỹ Các, có tại số lượng cũng không quá nhiều, hắn hao tổn nửa ngày thời gian, mới tìm ra được thân pháp đáp ứng đầy đủ chính mình tạm thời nhu cầu.
Bộ thân pháp này được gọi là Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ, yêu cầu tại trên phương diện lĩnh ngộ Phong chi ý cảnh cấp bậc rất cao, may mắn Vương Hạo Thần lúc này cảm ngộ, cũng miễn cưỡng có thể đáp ứng xuống.
Chọn xong cho mình đấu kỹ, Vương Hạo Thần lại bỏ ra một ít thời gian tỉ mỉ chọn lấy một ít kiếm pháp, đao pháp thích hợp cho La gia hai huynh đệ tu luyện, hi vọng hai người bọn họ có thể nhanh chóng tăng lên thực lực, trở thành chính mình dưới trướng đắc lực trợ thủ.