Thu thập xong hết thảy, Vương Hạo Thần mới rời đi Vũ Kỹ Các, quay về chính mình gian phòng, tiện thể cùng với La gia hai huynh đệ bàn giao vài thứ, liền bắt đầu tiến hành tu luyện.
Vương Hạo Thần lấy ra một thanh trường kiếm, chậm rãi vận dụng trong người Hải Tâm Diễm, bắt đầu dựa vào dị hoả uy năng tăng tốc luyện tập Hoả Vân kiếm pháp.
Đối với ngừoi khác, có lẽ cần phải tốn rất lớn thời gian mới có thể đem Hoả Vân kiếm pháp luyện thành, nhưng đối với kẻ có dị hoả hỗ trợ như Vương Hạo Thần, thì lại không tốn quá nhiều thời gian.
Đương nhiên việc này đồng nghĩa với cái giá mà hắn phải bỏ ra trong lúc tập luyện, so với người bình thường càng muốn lớn hơn nhiều.
Vương Hạo Thần một bên điên cuồng tập luyện, lại được Tiểu Long tận lực luyện chế giúp một ít đan dược bổ trợ thêm vào, tiến độ dĩ nhiên nhanh đến không hợp thói thường.
Thời gian thấm thoát trôi qua, làm bình minh đến, từng tia nắng sớm nhẹ nhàng chiếu vào một khoảng sân vườn, nơi có ngừoi thiếu niên đang hăng say luyện kiếm. - Hoả Vân kiếm pháp !
- Vù !
Tại trong sân vườn, một luồng mênh mông sức nóng đột nhiên khếch tán, để cho nhiệt độ không khí xung quanh bạo tăng mấy lần không chỉ.
- Không tệ lắm, uy lực miễn cưỡng đạt tới tầng thứ nhất tiểu thành cảnh giới, lại cũng hao tốn của ta một tuần lễ thời gian !
Vương Hạo Thần mỉm cừoi, một tuần này, hắn một phút cũng không có hao phí đến, không chỉ đem Hoả Vân kiếm pháp luyện tới cảnh giới thứ nhất tiểu thành, mà cái kia Nguyệt Phong kiếm pháp cũng đạt tới tương tự cấp độ, tốc độ tu luyện có thể nói là kinh hãi thế tục.
Để cho hắn có chút chờ mong nhất chính là, chính mình trong khoảng thời gian này từ hai bộ kiếm pháp ngộ ra không ít thứ, thật sự muốn nếm thử sáng tạo một chiêu kiếm dung hợp từ hai bộ kiếm pháp này mà ra !
Nếu để cho người khác biết được một cái Võ Quân nho nhỏ như hắn lại dám có cái suy nghĩ này, chỉ sợ cơm ba ngày đều muốn phun sạch ra ngoài.
Đem hai bộ hoàng giai đấu kỹ tinh hoa dung hợp thành chính mình chiêu thức, không có Hoàng cấp thậm chí Vương cấp tu vi trong mắt người thường là không thể nào đấy.
Phong, hoả đối với nhau không chỉ không có tính bài xích, ngược lại có thể tận lực tăng phúc cho nhau, Vương Hạo Thần cũng không phải vô duyên vô cớ mà chọn đấy.
Đem một viên Hồi Khí Đan bỏ vào miệng nuốt, Vương Hạo Thần ánh mắt dần kiên định đi lên, lập tức bắt tay vào việc sáng tạo chính mình chiêu thức.
Nhưng là lần đầu sáng tạo chiêu thức, hiển nhiên gặp phải rất nhiều khó khăn, thêm nữa tu vi của hắn thật có chút quá thấp, tỉ lệ thất bại cơ hồ cao đến doạ người. - Ta còn không tin !
Vương Hạo Thần khẽ cắn răng, đem chính mình Hải Tâm Diễm biển lửa thả ra ngoài, cả người chìm đắm bên trong hoả diễm, điên cuồng lĩnh hội lấy Hoả chi áo nghĩa.
Cứ thế, Vương Hạo Thần bỏ ra thời gian luyện tập chiêu thức mới, đã có 3 tuần thời gian.
- Vù !
Vào một ngày kia, trong sân vườn đột nhiên bùng lên lớn như núi cao hoả cao, một cỗ khí tức cực kỳ nóng bỏng tràn ra, khiến cho người ta có cảm giác ngạt thở.
Vương Hạo Thần đâm ra một kiếm, nhưng lần này trên lưỡi kiếm đã được một đoàn phong bạo hoả diễm cuốn lấy, giống như một cái cột lửa khổng lồ đánh về phía trước.
Một tia Phong chi ý cảnh cùng với một tia Hoả Diễm ý cảnh, được hoàn mỹ dung hợp vào chiêu kiếm này !
Nháy mắt, đầy trời phong bạo hoả diễm cuồn cuộn nổi lên, vậy mà trực tiếp đem một mảnh không gian sân vườn đốt thành thành tro bụi cũng không còn, thậm chí nhiệt độ khủng bố một kiếm này còn khiến cho không gian vì thế mà trở nên có chút vặn vẹo.
Khủng bố một kiếm !
- Rốt cuộc thành công !
Vương Hạo Thần thu kiếm, trong mắt toát ra cực độ hưng phấn hào quang.
Lấy Hoả Vân kiếm pháp cùng Nguyệt Phong kiếm pháp làm căn bản, lại đem hai loại, Phong, Hoả ý cảnh hoàn mỹ dung hợp cùng một chỗ, cuối cùng mà thành cực nóng phong bạo hoả diễm thiêu đốt vạn vật.
Mặc dù lấy chỗ dựa là đấu kỹ của người khác, nhưng chân chính mà nói, đây chính là chiêu thức do hắn tự sáng tạo ra a !
Hơn nữa hắn là lợi dụng Hải Tâm Diễm lực lượng sáng tạo ra chiêu kiếm này, nói cách khác, trừ phi là kẻ khác cũng có dị hoả, nếu không liền vô pháp học được chiêu thức này.
Một võ giả, đều muốn có được của riêng mình chiêu thức, còn lại uy lực chiêu thức của người khác cho dù có mạnh đến đâu đi nữa, vào tay chính mình cũng không cách nào thấu hiểu tới mức tận cùng, uy lực hiển nhiên không thể bằng người sáng tạo ra nó. - Một kiếm này, ta đặt tên là Phong Hoả Sát !
Sau khi sáng tạo ra chiêu thức, cũng cần phải có một cái tên thích, một kiếm này là từ Phong, Hoả hai loại ý cảnh dung hợp mà thành, trong phạm vi công kích của nó có thể nói là vạn vật đều diệt, dùng tên Phong Hoả Sát để hình dung quả thật rất thích hợp.
Phong Hoả Sát uy lực cực lớn, hơn nữa còn ẩn chứa năng lượng cuồng bạo của dị hoả Hải Tâm Diễm, Vương Hạo Thần dự đoán, coi như là Võ Hoàng, tại trong tình huống không đề phòng lĩnh trọn một kiếm này của hắn, chỉ sợ coi như không chết đều muốn mất nửa cái mạng. - Ta bây giờ đã sáng tạo ra chiêu thức của riêng mình, bất quá tu vi cảnh giới hay là có chút quá thấp một điểm, lĩnh ngộ ý cảnh rất gian nan, trong thời gian ngắn sợ là rất khó sáng tạo thêm chiêu thức mới !
Vương Hạo Thần trầm ngâm một lát, vẫn là có tự mình hiểu lấy, hắn tu vi chỉ là Võ Quân, sáng tạo ra được riêng mình một kiếm mạnh mẽ như Phong Hoả Sát đã đủ kinh hãi thế nhân, bất quá đạo lý ăn no bể bụng còn y nguyên ở đó, ý cảnh không phải dễ dàng muốn ngộ liền có thể ngộ, vì thế Lôi Đình kiếm pháp chỉ có thể tạm thời tham khảo qua, không thể tuỳ tiện sáng tạo chiêu thức mới.
Bất quá hắn vẫn còn có việc để làm, đó là tu luyện Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ !
Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ, với tư cách Hoàng giai trung cấp đấu kỹ thân pháp, nếu là để cho bình thường Võ Quân tu luyện, cần phải mấy chục năm thời gian mới có thể luyện thành, bất quá đối với Vương Hạo Thần mà nói, tối đa cũng chỉ mấy năm, bởi vì hắn đã lĩnh ngộ ra Phong chi ý cảnh.
Đương nhiên, Vương Hạo Thần cũng không có nghĩ trong thời gian ngắn tu luyện thân pháp này tới đại thành, mà chỉ suy nghĩ làm sao tu luyện tới tiểu thành, để cho chính mình tốc độ tăng lên một mảng lớn.
Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ, hết thảy có chín bước, mỗi bước liền có tổng cộng chín lần biến hoá, toàn bộ liền có 81 loại biến hoá.
Luyện thành ba bước đầu, liền coi là nhập môn cảnh giới.
Luyện thành ba bước giữa, đạt tới tiểu thành cảnh giới.
Cuối cùng ba bước, nếu có thể luyện tới hoàn mỹ, một bước tựa như hành vân lưu vũ, liền là đại thành cảnh giới, chín bước tối đa có thể đi nửa dặm, thậm chí một dặm đường.
Vương Hạo Thần cũng là lần đầu tu luyện một loại thân pháp, chỉ có thể dựa vào ngộ tính siêu phàm không ngừng tìm tòi lục lọi, nhưng cũng không thua kém kẻ có danh sư chỉ điểm chút nào.
Ban đầu, hắn cũng chỉ có thể dựa theo chín loại bộ pháp đơn giản nhất từ từ hành tẩu. Nhưng đi lại hơn mười lần, Vương Hạo Thần liền bắt đầu tăng lên tốc độ hành tẩu.
Dựa theo tốc độ càng lúc càng nhanh, giống như cuồng phong bão vũ đồng dạng, Vương Hạo Thần thân thể cơ hồ hoá thành hư ảnh, không ngừng tại trên mặt đất lưu lại.
Hao tốn một ngày thời gian xuống dưới, Vương Hạo Thần liền đem bước thứ nhất tu luyện thành công, rốt cuộc đình chỉ lại.
Không phải hắn không muốn tiếp tục, mà là Hồng Yên lúc này muốn gặp hắn a !
Đối với Hồng Yên nữ tử này, Vương Hạo Thần tự hiểu chính mình tạm thời không muốn đắc tội, hơn nữa chính nàng đối với hắn quả thực không tệ, mặc dù nói là bởi vì mình thiên phú rất tốt, nhưng hắn cũng sẽ ghi nhớ.
Bất quá Vương Hạo Thần không có trực tiếp đi ra gặp nàng, mà là vào phòng tắm rửa một chút, dù sao mấy ngày này tập luyện quá mức liều mạng một điểm, ngay cả cơm nước đầy bữa nhớ bữa quên, cả người đều dơ bẩn không chịu nổi.
Đem một kiện mới xích ám y mặc vào, đeo lên mặt nạ màu bạc, Vương Hạo Thần liền đẩy cửa bước ra.