Sát Thần Ký

Chương 153 - 153 : Mục Tiêu, Thanh Nguyên Cung

- Diệp lão ! Chuyện ngươi khôi phục tu vi không nên để kẻ khác biết, để chúng ta có thêm một lá bài chưa lật !

Trên đường về, Vương Hạo Thần liền đối với Diệp Kình Hải dặn dò nói.

- Tốt !

Diệp Kình Hải rất sảng khoái đáp ứng, rồi lại nói :

- Thần tướng đại nhân, ta trước đây có một vị hảo hữu, thiên phú của hắn có lẽ không bằng ta, nhưng cũng thuộc hàng thiên tài bậc nhất, hơn nữa là dạng người tuyệt đối có thể tín nhiệm, có thể hay không để cho ta mời hắn đến gia nhập chúng ta trận doanh ?

Vương Hạo Thần trầm ngâm một lát, liền gật đầu nói :

- Chỉ cần Diệp lão có thể đảm bảo hắn phẩm hạnh, tựu không có vấn đề !

Diệp Kình Hải cười cừoi, hắn mấy năm nay kỳ thực sống cũng không dễ dàng gì, nhất là có mấy cái tiểu cừu nhân năm xưa biết được mình tu vi không thể tăng tiến, liền đi đến muốn ỷ thế hiếp người, may là có vị kia hảo hữu ra tay ngăn chặn, hơn nữa còn hết sức bảo hộ mình, tuyệt đối không để cho hắn gặp uỷ khuất .

Sắp xếp cho Diệp Kình Hải một gian phòng vừa xong, Vương Hạo Thần mới thở phào một hơi, từ từ đi về phòng của mình, tắm rửa qua loa một chút, chỉ thấy chính mình cặp mắt nặng như chì không mở lên được, trong lòng chỉ có thể cười khổ không ngừng, mấy ngày nay thực sự là quá tiêu hao tinh lực rồi.

Hắn tu vi cũng không tính là quá cao, theo một cách nào đó thì vẫn cần phải ăn uống, ngủ nghỉ như ngừoi phàm, chỉ là thời gian có chút không hạn chế mà thôi.

Vươgn Hạo Thần ngủ không lâu, chỉ chừng khoảng năm giờ đồng hồ, có lẽ do thói quen khi xưa, hắn luôn là kẻ dậy sớm nhất chuẩn bị điểm tâm cho mọi người ở Cổ Thạch Kỳ . . .

Vào bếp nấu một ít món ăn, tính hắn luôn thích yên tĩnh, vì thế ngay cả khi có La gia huynh đệ ở đây, hắn đều ăn một mình, hơn nữa hai ngừoi kia thường không coi trọng việc này, ăn uống rất tuỳ tiện.

Dùng xong điểm tâm, hắn mới đi ra ngoài mua sắm một lượng lớn pháp bảo, Thiên Kiếm Vệ, Mặc Đao Vệ có lẽ cần đặc thù pháp bảo, nhưng riêng Trường Cung Vệ cùng Trọng Thuẫn Vệ thì lại rất cần.

Chọn lựa một chút, hắn liền bỏ ra tổng cộng 60 vạn kim tệ, vỗ xuống ba loại cung tiễn, thuẫn, cùng với chiến giáp, mỗi cái đều có 200 – 300 bộ tả hữu, lại để thân gia hắn tiêu tốn đến quá nửa. - Nuôi quân, thật sự quá tốn kém a !

Vương Hạo Thần đắng chát cừoi một tiếng, vốn hắn từ trong Âu Dương Minh giới chỉ kiếm được 100 vạn kim tệ, cho rằng rất nhiều, nhưng khi dùng để bồi dưỡng quân đội lại tỏ ra xa xa không đủ dùng.

Hơn nữa, đây cũng chỉ là Thiên cấp pháp bảo mà thôi, thậm chí Vương còn chưa đến !

Kỳ thực Âu Dương Minh một vị Võ Vương, hơn nữa là một cái tông chủ, căn bản không có khả năng chỉ có nhiêu đó tài vật, chẳng qua phần lớn đều bị hắn vứt ở tông môn, trên người thân gia mang theo chưa đến 1 phần người.

Khá tốt bên trong giới chỉ còn rất nhiều bảo vật có thể đem bán đấu giá, hẳn là còn có thể cầm cự thêm một khoảng thời gian, đợi đến khi Lục Cảnh chỉ huy Đan Y Đường luyện chế ra đại lượng đan dược đi đổi lấy kim tệ, lúc đó hắn liền muốn giảm bớt không ít áp lực.

Đợi đến khi hắn trở lại biệt viện, La gia huynh đệ cũng đã quay về, hai người từng cái mặt mũi phong trần, lộ ra vẻ mệt mỏi, nhìn thấy Vương Hạo Thần đến, liền vội vã đứng dậy nói : - Công tử !

Vương Hạo Thần nhìn bọn hắn, cười nói :

- Như thế nào ?

La Nhất Đao cười khổ một tiếng, nói :

- Yêu cầu của công tử thật sự quá cao, chúng ta hầu như là đem quân doanh dự bị toàn bộ lật lên một lần, chẳng qua cũng chỉ được gần 200 ngừoi, số lượng thật sự quá ít điểm, bất quá đây chỉ là hạch tâm lực lượng, ngoại môn quân nhân cũng có khoảng 300 ngừoi, muốn nhiều hơn nữa chỉ có thể chờ thêm thời gian ! - Ân ! Như vậy đã rất tốt !

Vương Hạo Thần gật đầu nói, kết quả này cũng nằm trong dự tính của hắn, dù sao hắn thế lực mới thành lập, không có như các quân doanh kia lớn lực hấp dẫn như vậy, hơn nữa tài lực của hắn cũng có hạn, bồi dưỡng chừng này người đã lộ ra thập phần miễn cưỡng, nếu còn muốn thêm nữa liền không chịu đựng nổi.

Đương nhiên, quân doanh cũng chia làm hạch tâm cùng ngoại vi người, chỉ có những cái có chút thiên phú nhân mới có thể trở thành hạch tâm quân sĩ, còn lại đều là ngoại vi tầm thường nhất binh lính mà thôi. - Xem ra ! Phải đi đánh chiếm một ít địa bàn a !

Vương Hạo Thần ngón tay khẽ tại đập, hắn bây giờ đã có riêng mình thế lực, nhưng vẫn chưa có đóng quân, bây giờ liền chỉ có thể hướng các thế lực khác chiếm đoạt tài nguyên cùng địa bàn, nếu không, chỉ sợ quân binh đến chưa được ba ngày, liền muốn lục tục rời đi.

Vương Hạo Thần lấy ra danh sách thế lực tại thú nhân tộc nhìn qua một chút, trong lòng lại đang không ngừng tuyển chọn mục tiêu.

- Hắc Hổ Minh, minh chủ Liễu Đoạn Thương, tu vi Ngũ Tinh Võ Hoàng, hai vị hộ pháp tu vi Tam Tinh Võ Hoàng, Võ Quân bên dưới càng nhiều vô số kể, thực lực tổng thể rất mạnh !

Vương Hạo Thần lắc đầu, Hắc Hổ Minh này mặc dù địa bàn rộng lớn, tài nguyên hùng hậu, nhưng cũng không phải bọn hắn có thể nuốt trôi đấy, chỉ cần vị kia minh chủ Liễu Đoạn Thương, liền Diệp Kình Hải lúc này cũng chắc đã là đối thủ của hắn. - Kim Hà Minh, Liệt Sơn Cung, . . .

- Thanh Nguyên Cung, cung chủ Lăng Phi Bạch, tu vi Nhị Tinh Võ Hoàng, hai vị phó cung chủ tu vi Bát Tinh Võ Quân, Võ Quân dưới trướng mấy chục nhân, là thế lực mới xuất hiện, nhưng địa bàn chiếm cứ lại không ít !

Vương Hạo Thần trong lòng thầm tính toán, Võ Quân bên dứoi hắn ngược lại không lo, nhưng còn cái này Thanh Nguyên Cung cung chủ Lăng Phi Bạch ngược lại có chút khó chơi, xem ra cũng chỉ có thể để cho Diệp Kình Hải xuất thủ mới có nắm chắc đánh bại hắn. - Tốt rồi ! Chọn cái này Thanh Nguyên Cung đi a !

Vương Hạo Thần đóng lại danh sách, trong mắt có hào quang lập loè, lấy ra truyền tin lệnh phù, đưa tin cho thủ hạ của hắn làm ra chuẩn bị.

Sáng hôm sau,

Tại trong biệt viện, hơn mừoi vị thống lĩnh đơn giản phân bố đứng đó, từng cái mặt mày ngưng trọng, Tần Vũ lại càng không nhịn được nói :

- Thần tướng đại nhân, lần này . . . chỉ sợ có chút gấp gáp a ! Thanh Nguyên Cung dù sao cũng có một Võ Hoàng toạ trấn, chỉ bằng chúng ta mấy người, căn bản không phải đối thủ của hắn, đi chỉ là chịu chết !

Những người khác cũng nhìn Vương Hạo Thần, từ ánh mắt đều có ý kiến giống hệt như Tần Vũ.

Vương Hạo Thần lạnh nhạt nhìn bọn hắn một mắt, nói :

- Võ Hoàng ? Ta cũng có !

- Vù !

Đúng lúc này, từ bên trong bước ra hai đạo thân ảnh khí tức cường hoành, đối với Vương Hạo Thần khom người hành lễ nói :

- Bái kiến thần tướng đại nhân !

Bên dưới, liền xảy ra một mảnh bạo động !

- Võ . . . Võ Hoàng ? Hơn nữa còn là hai vị ?

- Thiên a ! Thần tướng đại nhân từ khi nào mời được hai vị cường giả vậy đến trợ trận ?

Đám người ngoại trừ Cổ Dương, đều kinh hãi gần chết !

Phải biết Võ Hoàng đều có rất lớn ngạo khí, sẽ không đơn giản như vậy đầu nhập vào một cái tầm thường thế lực, mà nhất định sẽ chọn một cây đại thụ ôm chặt vào, theo bọn hắn thấy, Vương Hạo Thần thế lực này chỉ mới thành lập, căn bản không có khả năng mời được Võ Hoàng đấy, nhưng bây giờ . . . - Diệp lão, Yến lão !

Vương Hạo Thần khẽ hướng hai vị Võ Hoàng gật đầu đáp.

Hai người kia, một người tự nhiên chính là Diệp Kình Hải, còn một cái khác, chính là hắn hảo hữu, gọi là Yến Ly Nhân !

Yến Ly Nhân thiên phú xác thực là thua kém Diệp Kình Hải một bậc, nhưng cũng không quá nhiều, tu vi đồng dạng đạt tới Tam Tinh Võ Hoàng, thực lực cực kỳ cường đại.

Có hai người này áp trận, coi như vị kia Thanh Nguyên Cung cung chủ Lăng Phi Bạch có mạnh hơn gấp đôi, cũng chỉ có nước chịu chết !

Diệp Kình Hải cùng Yến Ly Nhân xuất hiện, để cho mười vị thống lĩnh trong lòng an tâm hơn rất nhiều, thậm chí từng cái trong mắt đều nảy lên nóng bỏng chiến ý.

Bọn hắn đồng dạng là thiên tài, đương nhiên sẽ có ngạo khí, đối với Lăng Phi Bạch tuy nhiên có kiêng kị, nhưng cũng không sợ hãi, nếu là Vương Hạo Thần thật sự muốn đánh, bọn hắn nhất định liều chết đi theo.

Lúc này đã có Diệp, Yến hai vị này siêu cấp cường giả tại, bọn hắn còn kiêng kỵ cái gì ?

Bình Luận (0)
Comment