Ngón tay Long Lão búng một cái, một đạo thân ảnh có chút to con lập tức xuất hiện bên cạnh lão, đôi mắt lạnh như tảng băng vạn năm, toàn thân mang một màu đỏ rực, tỏa ra một loại nhiệt độ nóng bỏng.
Nhìn thấy đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện bên cạnh Long Lão, làm đám người Diệp Tu sắc mặt cũng lập tức trầm xuống, bọn hắn không ngờ chỉ là một tên mao đầu tiểu tử mà lại có nhiều cường giả bảo vệ tới vậy, cả hai tên cường giả mới xuất hiện đều tạo cho bọn hắn một cảm giác nhìn không thấu. - Đây là . . . Hỏa Nô ! Diệp Mặc đang đứng sau lập tức kinh hô kêu lên, trong thanh âm có chút khiếp sợ.
- Cái gì ? Cả đám người Diệp Tu nghe lời này của lão đều lập tức tái mét cả mặt mày, sợ hãi nhìn thân ảnh màu đỏ trước mặt.
Nguyên Hỏa Nô thực ra căn bản cũng chính là con người, nhưng chỉ là một cái xác vô hồn mà thôi. Mà kẻ tạo ra những thứ này, không gì khác ngoài dị biến thuộc tính năng, khi có những cường giả nổi tham niệm tiến tới chỗ chúng để cướp đoạt, một khi thất bại một là chết mất xác hoặc sẽ trở thành đồ vật trong tay chúng.
Đầu tiên sau khi giết những người đó, các dị biến thuộc tính năng sẽ tạo nên những con khôi lỗi không có linh trí cho mình, đồng thời cũng đem một ít năng lực của mình truyền vào chúng, nên sức chiến đấu của mấy con này cực kỳ khủng bố.
Tất nhiên những Khôi Lỗi Nô này rất khó chịu đựng nổi quá trình chuyển đổi, đa phần đều tan xác giữa chừng, nên số lượng của chúng là cực ít, mà thực lực tất nhiên cũng khó có thể mạnh mẽ như lúc còn sống.
Nhưng dù là vậy, những thứ này vẫn khiến cho người ta thèm nhỏ dãi sau chủ nhân của chúng.
Ai mà không muốn bản thân có một hộ vệ trung thành không bao giờ có ý định phản bội chứ !
Mà loại Khôi Lỗi Nô mà Long Lão có chính là Hỏa Nô của Nham Thạch Tâm Diễm, có thực lực lúc toàn thịnh là Thất Tinh Võ Ngân hàng Việt Nam chất lượng cao !
Tử Thiên nhìn thấy một màn thế này cũng phải há hốc mồm kinh ngạc, hắn căn bản không nghĩ tới chuyện Long Lão còn có trợ thủ kinh khủng cỡ này, hắn biết từ Võ Linh cấp chênh lệch mỗi tinh là lớn tới mức nào, mà Võ Ngân lại càng lớn hơn, Hỏa Nô này lại là một Thất Tinh Võ Ngân !
Thế thì theo hắn tính toán thì chắc nó chỉ yếu hơn mỗi mình Diệp Mặc mà thôi, mà 4 tên trưởng lão Võ Ngân cấp kia cho dù có liên thủ thì cũng phải chiến đấu thảm liệt may ra mới hạ nổi nó !
Huống gì còn có Long Lão bên cạnh, xem ra cũng không khó để thoát thân.
Ha ha, Diệp gia chủ ánh mắt cũng thật là tinh tường a ! Long Lão cười lớn nói.
Các vị bằng hữu, Diệp Gia có chút mạo phạm, xin đừng chấp nhất ! Diệp Mặc vội vàng nói, trong ngữ điệu còn có chút khách khí. Lão còn biết làm sao nữa ? Chỉ để bảo vệ một mao đầu tiểu tử mà đã xuất hai tên cường giả thực lực bá đạo thế này thì thế lực chống lưng cho bọn hắn còn kinh khủng thế nào nữa.
Có điều Diệp Gia quả thật lúc này có vài chỗ cần vị tiểu hữu này ra tay giúp đỡ ! Mong các vị hãy nể mặt Diệp Gia ta một lần ! Diệp Mặc ôm quyền nói, chuyện này là chuyện cả đời của Diệp Ngọc, lão sao có thể bình tĩnh được, mà ở đây người có thể giúp lão cũng chỉ có mỗi Tử Thiên.
Gia chủ, việc gì phải khách khí với bọn chúng, Diệp Gia chúng ta không có chuyện mời mà không đáp ! Hôm nay chúng dám làm loạn ở Diệp gia, tội không thể tha ! Nếu không sau này còn ai tôn trọng chúng ta nữa ? Diệp Gia hộ vệ bắt chúng lại cho ta ! Diệp Tư ở một bên thấy không ổn, lập tức lớn giọng quát.
Vâng ! Đám hộ vệ kia lập tức nắm chặt binh khí, lao tới chỗ 3 người Tử Thiên.
Hừ ! Không biết sống chết ! Long Lão hừ lạnh một tiếng, tả thủ khẽ vung lên, một đạo hỏa diễm màu nâu đỏ lập tức hung hăng đập vào người đám hộ vệ kia, đem chúng hất ra xa cả chục trượng.
Tiểu tử ngông cuồng ! Dám cả gan đả thương người của Diệp Gia chúng ta ! Các vị trưởng lão, chúng ta cùng ra tay bắt bọn chúng ! Diệp Tu nhìn thấy mấy tên hộ vệ bị đánh văng, trong mắt lại có chút vui mừng, bây giờ y đã lý do để xuất thủ mà không cần phải cố kỵ gì nữa cả !
Lập tức thân hình y phóng tới chỗ Tử Thiên múa chưởng đánh ra, sau lưng y, bốn lão giả có thực Võ Linh Đỉnh Phong cũng nhanh chóng lao tới chặn Long Lão lại.
Diệp thúc thúc ! Mau ngừng tay ! Diệp Hân đứng sau kinh hãi la lớn, nàng không thể ngờ chỉ vì một lý do nhỏ xíu như vậy mà hai bên lại trở mặt thành thù như vậy.
Đám người Diệp Tu không thèm để ý tới nàng, vẫn hung hăng đánh tới.
Tử Thiên nét mặt lộ ra một tia tiếu ý, chỉ là một tên Tam Tinh Võ Linh mà cũng đòi bắt hắn, không phải là quá ngạo mạn đấy chứ ?
Khóe miệng hiện ra vẻ cười nhạo, tả thủ không chút e ngại phóng ra, mang một cỗ lực lượng mạnh gấp mấy lần của Diệp Tu tràn ra từ đầu quyền, hung hăng nhanh như chớp nện lên cánh tay của y.
Long Lão hờ hững liếc qua 4 lão giả đang bao vây mình, chợt cười chế giễu, chỉ tay vào 4 người rồi quay lại nói với Hỏa Nô sau lưng mình :
Giết chúng cho ta !
Tiếng nói Tử Thiên vừa dứt, Hỏa Nô đạp mạnh một cái làm nền gạch cứng rắn nhất cũng phải nứt nẻ, hóa thành một đạo hào quang màu đỏ xông thẳng tới chỗ lão giả gần nhất, quyền kình hung hãn lập tức hướng ngực lão nện tới.
Toàn bộ người Diệp Gia kinh hãi không kể đâu cho hết, bọn hắn quả thật không ngờ Long Lão dám ra lệnh hạ sát thủ với trưởng lão Diệp Gia, nơi này dù sao cũng là địa bàn của bọn hắn, cho dù là có dựa vào Hỏa Nô thì cũng khó có khả năng tạo thành đại uy hiếp với bọn hắn.
Còn bốn lão già kia thì lại hối hận tự trách tự nhiên không ai nhờ vả xông lên hiến mạng cho tên sát tinh màu đỏ kia !
Có điều nói thì dài nhưng thật ra lại rất nhanh, thấy thế công kinh khủng của Hỏa Nô phóng tới, sắc mặt lão giả lập tức đại biến. Qua cảm nhận của lão, thực lực của Hỏa Nô này còn mạnh hơn cả Đại Trưởng Lão mấy tinh, xuất thủ cực kỳ tàn độc, trong người lại có một chút uy lực của dị hỏa, lại có biết đau đớn là cái quái gì đâu chứ ! Nếu quả thật phải đấu, lão chắc chắn không trụ nổi 1 kích của nó.
Nhưng còn chưa kịp hình thành đấu khí phòng vệ thì ngực lão đã truyền đến một cảm giác tử vong, một cơn đau đớn như muốn xé rách thân thể làm cơ thể lão lập tức mất hết sức kháng cự, rên lên một tiếng nặng nề rồi thân hình như mũi tên rời khỏi nỏ bắn thẳng vào bức tường bên cạnh, miệng điên cuồng phun máu tươi, ngã bịch xuống đất không rõ sống chết.
Quyền kình của Hỏa Nô có thực lực Thất Tinh Võ Ngân thật là khủng bố, một Võ Linh Đỉnh Phong trong mắt nó kiến hôi cũng không bằng, nếu không phải đấu khí của lão kịp cản bớt một chút lực đạo công phá thì chắc chắn một kích này đã cho lão đi gặp tổ tiên ngay tức khắc ! - Hỗn đản ! Ba lão giả còn lại lập tức gầm lên một tiếng, nháy nhau một cái rồi nghiến răng xông tới, đem đấu khí trong người toàn lực bạo phát, mỗi người một quyền nhắm thẳng Hỏa Nô mà nện xuống.
Không ngờ đòn toàn lực này đối với Hỏa Nô chẳng khác gì muỗi chích, nó không thèm để ý đến bọn hắn, tả thủ bạt ngang một cái, vừa vặn giáng cho bọn hắn một quyền như trời giáng vào bụng.
Cùng lúc đó quyền thủ của ba người kia cũng đánh lên thiên linh cái của Hỏa Nô, nhưng chẳng khác gì chuồn chuồn lay cột nhà, không những không gây được một vết xước cho nó mà còn bị kình lực khủng bố một kích của Hỏa Nô đánh văng ra ngoài đến hộc máu mồm, bất tỉnh nhân sự.
Thân thể của Hỏa Nô thật sự quá cường đại, cho dù chịu một quyền toàn lực của một Lục Tinh Võ Ngân cũng chưa chắc đã làm gì được nó, nói gì tới ba lão giả chỉ có thực lực Võ Linh cấp.
Trong lúc mọi người còn đang kinh hãi vì sức mạnh của Hỏa Nô thì bên tai lại nghe bình một tiếng dữ dội, vội vàng quay lại nhìn thì thấy Diệp Tu đang kịch chiến với Tử Thiên lúc này đang lật đật lui lại cả chục bước, khóe miệng còn rỉ ra một tia máu huyết, hiển nhiên trong lúc giao thủ với đối phương, y đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong.
Thấy một màn thế này, tất cả mọi người điều rung động đến há hốc mồm miệng, rõ ràng 1 tuần trước Tử Thiên chỉ mới là Tứ Tinh Võ Chuyển đến tư cách để Diệp Tu ra tay cũng không có, nhưng bây giờ thì sao ?
Diệp Tu nét mặt kinh dị lẫn cực kỳ không cam lòng nhìn nam tử tuấn mỹ trước mặt, trong lòng nỗi lên một cảm giác ghen ghét đến cùng cực, y dốc sức tu luyện nửa đời người mới đạt tới Võ Linh cấp, nhưng Tử Thiên lại trong một tuần tăng từ Võ Chuyển nhảy lên thành Võ Linh, hơn nữa lại còn vượt xa y, chuyện này có khác gì nói y là rác rưởi không đáng nhắc tới ?
Nghĩ tới chuyện này làm y cùng Diệp Ngọc đằng kia cực kỳ phẫn nộ, hận không thể xông lên chém người kia ra thành trăm mảnh.
Diệp Mặc đằng sau lúc này cũng không thể đứng im được nữa, lập tức tiến lên chậm rãi nói :
- Hai vị bằng hữu này, chuyện này tuy rằng Diệp Tu có chút hơi quá phận nhưng các người ra tay đả thương nhiều người của Diệp Gia như vậy cũng không thể chấp nhận được ! Nếu các người chịu để vị Tử Thiên tiểu hữu ở lại giúp lão phu một việc thì chuyện này xem như không tính tới nữa !
Nghe được lời này của Diệp Mặc, Long Lão không khỏi tiếu ý ngập tràn đôi mắt, thật chỉ muốn cười to một tiếng, lý lẽ này ở đâu ra vậy ? Rõ ràng là đám người kia muốn ra tay hạ thủ với bọn hắn, làm sao bọn hắn lại không thể đánh lại, chẳng lẽ phải đưa đầu ra chịu trận à ? Lão già này là muốn dựa vào lý do này mà bỏ đi thân phận ỷ đông hiếp ít của Diệp Gia đồng thời buộc Tử Thiên phải ở lại giúp lão, vậy mà làm như cao quý lắm ấy !
Có điều còn chưa kịp để hắn đáp lời, 4 lão già có thực lực Võ Ngân từ nãy giờ vẫn im lặng bỗng như một làn khói mỏng lao tới trước mặt Tử Thiên, trầm giọng quát : - Gia chủ không cần phải nhiều lời với bọn hắn ! Hôm nay Diệp Gia ta quyết phải bắt gã tiểu tử kia cho bằng được ! Lời nói của lão mang theo một lại uy áp mạnh mẽ, quả không hổ là một trong tứ đại trưởng lão của Diệp Gia. - Khoan đã ! Mọi người mau dừng tay, chuyện gì cũng có thể từ từ nói mà ! Diệp Hân thấy tình hình càng lúc càng căng thẳng, khuôn mặt đẹp tái nhợt đi vì lo lắng, vội vàng nói lời khuyên giải. - Diệp tiểu thư, chuyện này không cần người phải xen vào ! Nhị trưởng lão khẽ quát lên, cũng không cho nàng nói thêm lời nào, tay phải khẽ vung lên một cái, uy áp của Võ Ngân cấp cường giả lập tức chấn ngất Diệp Hân, không để cho nàng tiếp tục chen vào việc này nữa.
Thấy vậy, Diệp Mặc cũng chỉ có thể nhíu mày, không có hành động, quả thật chuyện quá quang trọng với nhi nữ của hắn, vì thế hôm này bằng bất giá nào hắn cũng phải bắt Tử Thiên ở lại.
Long Lão đưa mắt nhìn 4 vị trưởng lão, khuôn mặt không chút biểu tình, phất tay một cái, cả thân hình lẫn Hỏa Nô lập tức xuất hiện bên cạnh Tử Thiên.
Đại trưởng lão thấy vậy bất giác cũng phải nhíu mày, lão chẳng ngán gì tiểu tử kia, nhưng còn cái Hỏa Nô chết tiệt kia thì lão không thể không sợ được, bản thân lão cũng chỉ mới đặt một chân vào Tứ Tinh Võ Ngân, thế thì cho dù có mấy lão cũng đánh không lại nó.
Đã thế lại còn có thanh niên thần bí kia thực lực sâu không dò được kia, lại càng gây cho lão một cảm giác bất an.
- Nhị đệ, tam đệ, hai người theo ta bám trụ cái Hỏa Nô kia ! Tứ đệ mau xông lên bắt gã tiểu tử kia lại ! Tất cả trưởng lão của Diệp Gia nghe lệnh ! Lập tức tiến lên hỗ trợ chúng ta ! Đắn đo một hồi, cuối cùng lão cũng chỉ có thể cắn răng ra lệnh, mặc dù biết làm thế này là cực kỳ tổn hại thanh danh của Diệp Gia, nhưng trong tình huống này không lão nhiều lựa chọn.
Dù sao ba người bọn lão cũng chưa biết có làm gì được cái Hỏa Nô kia không chứ đừng nói !
Nói rồi lão nhanh chóng tiến lên dẫn đầu, đấu khí trong cơ thể cũng không giữ lại chút nào mà kiệt lực bùng phát, lao tới trước mặt Tử Thiên.
Nhưng còn chưa kịp để lão có phản ứng, một thân ảnh màu đỏ đã xông lên đứng chắn trước mặt Tử Thiên, vung quyền đấm thẳng tới lão, thấy kình lực của Hỏa Nô, sắc mặt của Đại Trưởng Lão cũng phải trầm xuống, lão biết nếu lấy cứng chọi cứng, lão hiển nhiên đương cự không nổi với một tên quái vật bằng thép này.
Trong lúc ba người bọn Đại Trưởng Lão sống chết cản Hỏa Nô lại, những trưởng lão khác của Diệp Gia cũng hai mặt nhìn nhau, thoáng chần chừ một lát rồi cũng đành phải xông lên, với bọn hắn mệnh lệnh của Đại Trưởng Lão là tuyệt đối. - Một lũ nhãi nhép ! Long Lão cười gằn, song thủ vung lên, hai đạo hỏa diễm màu nâu đỏ bừng lên trong tay, nhanh chóng kết ấn, đem toàn bộ không gian nửa trang viện bao bọc lấy bởi một bức tường lửa khổng lồ, nhiệt độ kinh khủng làm ngay cả một Võ Linh Thất Tinh cường giả cũng không dám xông vào. - Nham Thạch Tâm Diễm ? Diệc Mặc sắc mặt đại biến, trong lòng không khỏi run lên từng trận, bằng kinh nghiệm nửa đời người của hắn, hiển nhiên nhận ra ngọn lửa màu nâu quái dị này là một loại dị hỏa bài danh không thấp, mà uy lực của nó thì ngay cả hắn lúc toàn thịnh cũng chỉ có thể quay đầu bỏ chảy mất dép.
Có điều vào lúc này thì ngọn lửa kia vẫn chưa gây được tổn thương với lão, nhưng đối với phần lớn trưởng lão ở đây thì quá sức chịu đựng của họ, chỉ có hai người có thực lực Võ Linh Bát Tinh là miễn cưỡng chịu đựng được mà gia nhập vòng chiến.
Lúc này 3 người bọn Đại Trưởng Lão nhìn thấy một màn này cũng phải sợ hãi, ba người bọn hắn đã phải rất chật vật mới khổ sở chặn tên Hỏa Nô kia lại, nếu để lâu chỉ sợ lành ít dữ nhiều, vội quát lên :
Tứ đệ, nhanh bắt gã tiểu tử kia lại ! Mặc dù họ biết Hỏa Nô này là của Long Lão nhưng chẳng tên nào dám ra lệnh cho bọn kia ra tay đấu với hắn, bởi bọn hắn không sao nhìn thấu được hắn, lại thấy Long Lão tùy tiện vung tay là đã ngăn chặn được cả đám cường giả Diệp Gia, thực lực hẳn là không thể yếu hơn Hỏa Nô, chỉ có thể mong bọn kia bắt được Tử Thiên để uy hiếp Long Lão.
Gia chủ ! Đại Trưởng Lão thấy tình thế không ổn đành quay lại gọi Diệp Mặc, ý muốn Diệp Mặc ra tay chặn Long Lão lại, nếu vậy bọn kia mới yên ổn để bắt Tử Thiên.
Diệp Mặc cũng thấy tình thế trước mắt khó khăn như thế nào, chỉ có thể vứt bỏ lòng ngạo khí của mình, phi thân lên phía trước mặt Long Lão, vừa vặn chặn hắn lại. Theo như Diệp Mặc cảm nhận, Long Lão thực lực ít nhất cũng đạt tới Võ Ngân Đỉnh Phong, nên ở đây cũng chỉ có lão là ngăn được hắn.
Long Lão thấy Diệp Mặc xông ra cũng phải có chút nhíu mày, thở dài một hơi mệt mỏi lẫn phiền phức, trong đầu xẹt qua một tia ý niệm, từng bước tiến lên phía trước, một cỗ lực lượng mạnh hơn Diệp Mặc gấp mấy lần theo đó mà tràn ra như bão táp trước ánh mặt kinh hãi của mọi người.
Nhị Tinh Võ Hoàng ? Diệp Mặc không còn dám tin vào mắt được nữa, khó tin một nam tử tuổi nhìn không quá 25 tuổi lại có thể có thực lực còn hơn cả lão, lúc này e rằng lão cũng không phải đối thủ của hắn nữa rồi.
Diệp Lâm, để tiểu tử kia cho Diệp Sóc, Diệp Hà xử lý ! Mau qua đây liên thủ với ta ! Diệp Mặc lúc này không còn lá gan dám độc chiến với Long Lão nữa, bây giờ lão chỉ mong bắt được Tử Thiên để uy hiếp Long Lão, may ra lúc đó mới có cơ hội chuyển bại thành thắng.
Tứ Trưởng Lão Diệp Lâm cũng hiểu tình hình hiện tại, vội vàng lướt tới chỗ Diệp Mặc, hai người chia ra đánh vào hai bên tả hữu Long Lão, hai người tuy nói là không thể đánh bại Long Lão nhưng cuốn lấy hắn một lúc thì cũng không phải là không có khả năng.
Thấy Long Lão đã bị cầm chân, hai tên Diệp Sóc, Diệp Hà thở phào một hơi nhẹ nhõm, quay sang nhìn Tử Thiên, ánh mắt hiện lên vẻ hung tàn, Diệp Hà tâm tính cao ngạo hơn cả, bèn nói :
Diệp Sóc, ngươi không cần ra tay đâu, để đó cho ta ! Nói rồi cũng chẳng cần nghe tên kia có đồng ý hay không, Diệp Hà đã xông lên phía trước, tả chưởng mang theo kình lực bài sơn hải đảo lập tức đem Tử Thiên làm mục tiêu đánh tới.
Đối mặt với thế công của Diệp Hà, Tử Thiên căn bản không có bao nhiêu điểm kinh sợ, tuy hắn mới chỉ là Tứ Tinh Võ Linh nhưng sức chiến đấu lại vượt xa bình thường, ít nhất cũng xấp xỉ Thất Tinh, lúc này lại có thêm Hải Tâm Diễm tăng phúc khủng bố, đối mặt với một tên mới tiến nhập Bát Tinh Võ Linh tuy có chút khó nhưng cũng không đủ gây uy hiếp cho hắn.
Ngón tay khẽ búng một cái, Hắc Thạch Đao trầm trọng cổ quái đã hiện ra trước mặt, tay phải nắm lấy pháp bảo, thân hình khẽ động, trọng đao vẽ ra một đường cong đẹp đẽ chém tới.
Hoàng Tảo ! Trọng Đao uy mãnh tạo nên kình phong mạnh mẽ tứ phía, đem kình lực mạnh mẽ của kiếm phong mà ngang ngạnh va chạm với chưởng lực cảu Diệp Hà.
" Bành " một tiếng thật lớn, hai đạo thân ảnh đồng dạng bị bắn ra khỏi vòng chiến, Tử Thiên thân hình lùi lại hơn mười bước đã miễn cưỡng đứng vững, nhưng còn tên Diệp Hà kia thì bị đánh bay đi cả chục trượng mới chật vật đứng vững, ánh mắt kinh dị lẫn khó tin nhìn một màn trước mắt, không nghĩ tới lão mà cũng bị một tên Tứ Tinh Võ Linh đẩy lui, chuyện này mà truyền ra ngoài, chắc lão không còn dám vác mặt ra đường nữa mất. - Hai tên ngu dốt kia ! Giờ phút này mà còn đòi công bình cái gì ? Còn không mau liên thủ bắt tiểu tử đó nhanh lên ! Đại Trưởng Lão thấy hai tên kia dùng dằng mãi mà bọn hắn thì phải khổ chiến với tên sát tinh Hỏa Nô kia, bất cứ lúc nào cũng có thể bại, trong lòng không khỏi phẫn nộ quát lên, thanh âm càng lúc càng gấp gáp.
Diệp Sóc, Diệp Hà ngẩn ra, không nghĩ tới hai người bọn hắn thanh danh ở Diệp Gia không thấp, nay lại phải ra tay đối phó một tiểu bối chưa đầy 20, thực trạng này quả thực làm người ta muốn hộc máu, nhưng mệnh lệnh của Đại Trưởng Lão không thể không nghe, chỉ đành gật đầu rồi nghiến răng nghiến lợi xông lên phía trước.
Thấy hai tên không biết liêm sỉ kia xông tới, Tử Thiên không nhịn được cũng phải nhoe mắt lại, âm thầm hô không ổn, bây giờ hắn có thể đánh bại từng tên một nhưng cả hai tên cùng xông lên thì vẫn cảm thấy ăn không tiêu.
Song thủ nhanh chóng kết ấn, Hải Tâm Diễm trong cơ thể tỏa ra thanh quang chói mắt cùng nhiệt độ kinh khủng, một hình thái cực đồ án mang theo thanh sắc hỏa diễm tràn lên chặn ngay hai tên kia lại, quát lên một tiếng trầm muộn : - Thái Cực Thất Huyền Biến - Đệ Nhất Biến !
Lập tức khí tức của hắn liền tăng vọt lên làm người xung quanh phải trợn mắt há mồm, ngây ngốc nhìn một màn nghịch thiên trước mắt.
- Lại là Dị Hỏa ? Thấy thanh sắc hỏa diễm kỳ dị lại có thể chặn được mình, hai người bọn Diệp Hà giây lát liền dại ra, Dị Biến Cấp Thuộc Tính Năng cực kỳ quý hiếm trên đại lục, vậy mà hôm nay bọn hắn lại được chứng kiên tới hai loại, cái này . . . cũng không phải là quá may mắn chứ ?
Đương nhiên điều làm bọn hắn phải sững người nhất chính là loại kỳ vật của trời đất này lại do một thanh niên chưa đầy 20 kiểm soát một cách dễ dàng, hơn nữa theo như bọn hắn cảm nhận lúc này, lực lượng của Tử Thiên đã tăng lên một lúc tới bốn sao, có nghĩa là đồng cấp với bọn hắn, Bát Tinh Võ Linh !
Chưa hết, dự theo cỗ hơi thở mạnh mẽ kia thì hẳn là còn mạnh hơn bọn hắn một ít, hoàn cảnh này làm Diệp Hà, Diệp Sóc phải chết đứng người.
Có điều kinh hãi thì kinh hãi, nhưng trong mắt bọn chúng không khỏi lóe lên một tia tham lam cùng cực. Ai cũng biết Dị Biến Cấp Thuộc Tính Năng trân quý như thế nào, nó lọt vào tay ai cũng làm thực lực của người đó bành trướng, chỉ riêng một điểm này thôi cũng đã làm bọn chúng phải điên cuồng tranh đoạt. - Hải Tâm Diễm bài danh thứ 44 trên bảng dị biến ? Diệp Mặc vừa vất vả tránh khỏi một kích của Long Lão, kinh hãi nhận ra loại dị hỏa mà Tử Thiên đang sử dụng. Theo lão biết mặc dù Hải Tâm Diễm thua kém Nham Thạch Tâm Diễm của Long Lão trước mặt, nhưng để đối phó với hai người bọn Diệp Hà cũng là quá dư dả rồi, thậm chí ngay lão khi gặp phải nó lúc vô chủ cũng phải vắt chân lên cổ mà chạy bán sống bán chết, nói gì chỉ là hai gã Bát Tinh Võ Linh nhỏ nhoi. - Hắc hắc, ánh mắt quả thật không tồi ! Long Lão cười nhạt một tiếng, tiện tay đẩy ra một chưởng chấn bay Diệp Lâm đến hộc máu. Đối thủ chỉ là Nhị Tinh Võ Linh, căn bản không là cái thá gì với hắn. - Ngươi . . . ! Thấy Diệp Lâm nhanh chóng bị đánh bại, Diệp Mặc sắc mặt cũng trầm xuống, hai người bọn hắn lên thủ mà vẫn cực kỳ miễn cưỡng mới giữ chân được Long Lão, lúc này đã mất đi Diệp Lâm, hơn nữa trận chiến giữa Hỏa Nô và đám Đại Trưởng Lão cũng đang nghiêng hẳn về một phía, một khi ba người kia bại, Long Lão cùng Hỏa Nô hai người liên thủ thì lão có ba đầu sáu tay cũng chỉ có thể giơ tay xin hàng !