Sát Thần Ký

Chương 53 - 54 : Thần Quyết Luyện Thể - Hỏa Lôi Cương Thể

Mấy cường giả có thực lực mạnh nhất đưa mắt nhìn nhau, thầm trao đổi ý kiến, dù sao thực lực của Tử Thiên rất khủng bố nếu một mình ra tay thì rất nguy hiểm, không chừng còn giúp kẻ khác thu lợi, vậy chi bằng cùng nhau liên thủ đối phó kẻ địch chung rồi tính sao.

Tử Thiên đôi mắt bình thản liếc qua, hiển nhiên nhận ra ý định của bọn hắn, hai tay lặng lẽ thần không hay quỷ không biết kết thành từng đạo ký tự thủ ấn màu đỏ, bí mật bộ trí trận pháp.

Lúc hắn hoàn thành thì cũng là lúc đám người kia gật đầu thống nhất ý kiến, lập tức 10 cường giả có thực lực Võ Ngân cấp đồng loạt di động thân hình, hướng về phía nhóm người Tử Thiên bay tới.

Những kẻ khác cũng biết thực lực mình không bằng người, liền quyết định tọa sơn quan hổ đấu, hi vọng nhân lúc hỗn loạn ra tay chiến chút tiện nghi.

10 cường giả Võ Ngân cấp đồng loạt công kích, trận thế này cho dù là Tử Thiên sắc mặt cũng trầm xuống, hắn nhận ra trong này có 5 người là Nhất Tinh Võ Ngân, 4 Nhị Tinh Võ Ngân, và 1 cái ba sao Võ Ngân, trận hình này nếu hắn tự thân ứng chiến thì đúng là hơi quá sức, nhưng mà đó nếu . . .

Cười lạnh một tiếng, hai tay lập tức bắt ấn, quát lạnh :

- Huyền Hỏa Phá Hoang Trận Pháp ! Thập Thành Lực !

Lập tức từ dưới chân hắn bay lên một tòa hỏa diệm trận pháp rực lửa, chính là Huyền Hỏa Phá Hoang Trận Pháp đã giết chết cả hai Nhất Tinh Võ Ngân vừa rồi !

Lúc này sau một trận quyết chiến, dường như trận pháp cũng đã có chút suy yếu, xích quang rõ ràng ảm đạm đi vài phần, nhưng khi được Tử Thiên dùng mười thành lực thi triển thì vẫn cực kỳ kinh người, khiến ngay cả kẻ có thực lực Tam Tinh Võ Ngân đằng kia cũng phải kiêng kị vô cùng.

Hỏa Trận dưới sự điều khiển của Tử Thiên hung hăng lao tới cuốn lấy ba Nhất Tinh Võ Ngân, lúc này với sức mạnh của nó tuy rằng không chắc có thể dễ dàng đánh bại họ nhưng muốn giữ chân thì không thành vấn đề.

Ba người kia bị trận pháp nhắm vào cũng hiện lên vẻ ngưng trọng, không dám khinh thường lập tức ngưng thần ứng phó.

Nhưng 7 người kia dường như cũng đã biết bổn sự này của hắn, nét mặt không có bao nhiêu bất ngờ, nam tử có thực lực Tam Tinh Võ Ngân quát lớn :

- Tiểu tạp chủng ! Đúng là ngươi rất có bản lĩnh nhưng ngươi thực sự cho rằng bằng vào một mình ngươi có thể thắng được bảy người chúng ta liên thủ sao ?

- Đúng là một mình ta thì không thể . . . Tử Thiên cười mà như không cười, ngón tay khẽ búng một cái, nói : " vậy thêm nó nữa thì sao ? ".

Một đạo thân ảnh màu đỏ rực hiện ra bên cạnh hắn như một người hộ vệ trung thành, khí tức mạnh mẽ nóng bỏng lập tức đem cỗ áp lực từ bảy người kia đánh tan trước nét mặt kinh hãi của toàn trường. - Khôi lỗi ? 7 người kia không hẹn mà cùng kinh hô một tiếng, một cỗ hàn khí từ bàn chân xộc thẳng lên đỉnh đầu khi nhận thấy thứ khôi lỗi này có thực lực hơn người mạnh nhất ở đây tới bốn tinh. - Đây không phải là yêu khôi bình thường, mà là Hỏa Nô Yêu Khôi của Dị Hỏa ! Tên Tam Tinh Võ Ngân sắc mặt trắng bệch, khó khăn nói.

- Lâm Hằng, tiểu tử này có sở hữu dị hỏa ? Một tên khác ánh mắt không thể tin hỏi.

- Hẳn là vậy ! Nam tử được gọi là Lâm Hằng cười khổ đáp, trong đáy mắt rõ ràng hiện lên một nỗi sợ hãi.

Một cái Thất Tinh Võ Ngân không biết đau đớn chỉ có một việc là chiến đấu khủng khiếp thế nào hắn đều hiểu rõ, chênh lệch mỗi tinh ở Võ Ngân Cấp đều rất lớn, huống chi thứ này còn mạnh hơn hắn tới bốn tinh, nói thật nếu bây giờ phải đánh, chỉ sợ cả 7 người đều sẽ chôn xác ở đây.

Bây giờ y rốt cuộc đã hiểu vì sao Tử Thiên không thèm bỏ chạy, hóa ra không cuồng vọng mà là thực sự có bản lĩnh giết sạch bọn chúng !

- Giết chúng cho ta ! Tử Thiên nhàn nhạt nói, ngón tay chỉ vào bọn người Lâm Hằng.

Hỏa Yêu Khôi nhận lệnh, bàn chân đạp mạnh một cái, không sợ chết lao thẳng tới chỗ 7 người, vung thiết quyền cuồng bạo công kích.

Lâm Hằng cả bọn da đầu tê dại, biết rõ cả 7 người dù có liên thủ cũng còn lâu mới chống nổi thứ khôi lỗi này, nảy giờ vốn đã có ý thối lui, không ngờ tên kia lại hung hãn như vậy, trực tiếp hạ lệnh trảm sát bọn chúng. - Lâm Hằng, chúng ta giữ chân khôi lỗi này, ngươi mau giết tiểu tử kia, khôi lỗi này sẽ tự động dừng lại ! Một người trong bọn chúng vội quát lên, cùng năm người kia hết sức lao tới cản Hỏa Yêu Khôi lại.

Lâm Hằng cũng không dám nhiều lời, vội vàng vận kình bay tới chỗ Tử Thiên đang đứng, hắn biết bây giờ nếu hắn bại thì mọi chuyện coi như xong.

- Tiểu tạp chủng, còn không mau giơ tay chịu trói ! Lâm Hằng lấy lại tinh thần, dù sao hắn cũng là Tam Tinh Võ Ngân, không có gì phải e sợ một gã Võ Linh tám sao cả.

Tử Thiên nét mặt âm trầm liếc Lâm Hằng, chiến ý bùng lên, Thanh Long Cổ Kiếm trong tay rung mạnh một cái, hóa thành một đạo thanh long thủ khổng lồ giáng xuống Lâm Hằng. - Muốn chết ! Lâm Hằng cười khinh miệt, tả thủ cũng vung lên đánh ra một chưởng mạnh mẽ, cứng rắn va chạm với cự long thủ khổng lồ.

Bành !

Song chưởng hung hăng va chạm, dư lực đem hai người đẩy lui mấy bước, không khí xung quanh lập tức bị chấn nổ.

Tử Thiên cau mày nhìn Lâm Hằng, không hổ là Võ Ngân ba sao, Thanh Long Phiên Thiên Thủ kiếm pháp của hắn đủ làm khó một Nhị Tinh Võ Ngân nhưng tên kia lại tùy tiện xuất thủ là có thể dễ dàng hóa giải, chênh lệch năm tinh quả thật là không dễ để san bằng.

Nhưng cho dù như vậy thì sao ? Khó nhưng không có nghĩa là không thể thắng !

Con đường của cường giả chân chính không phải là cần trải qua vô số ma luyện trong sinh tử đấu sao ?

Tử Thiên gầm nhẹ một tiếng, hai mắt đỏ rực toàn lực dung hợp với Thanh Long Cổ Kiếm, như một đầu hung thú tàn bạo, hóa thành một đạo thanh quang chói mắt lao thẳng tới Lâm Hằng.

Lâm Hằng vì một màn này cũng giật mình có chút kinh hãi, không nghĩ tới tên kia lại điên cuồng như thế, trực tiếp xông tới tấn công hắn, hơn nữa cái khí thế kia cứ như là có ý đồng quy vu tận làm hắn bất giác cũng lạnh gáy, không dám chậm trễ thi triển toàn lực giao thủ.

Tuy trong nhất thời hai người không thể phân thắng bại nhưng hoàn cảnh của đám người đang giao thủ với Hỏa Yêu Khôi thì lại thê thảm vô cùng, liên tục bị đánh cho không ngóc đầu lên được.

Thực lực của Hỏa Yêu Khôi đạt tới Thất Tinh Võ Ngân, hơn nữa dựa vào nhục thể cường đại còn có thể đả bại cả Bát Tinh Võ Ngân, còn đám người kia mạnh nhất chỉ là Võ Ngân hai sao, tuy đông người nhưng cũng không thể nào chống đỡ nổi, mỗi lần Hỏa Yêu Khôi vung quyền đánh tới chỉ có thể khổ sở tránh né hết sức chật vật.

Lâm Hằng ! Nhanh lên, chúng ta sắp không chống đỡ được nữa ! Một người sắc mặt đã đỏ như máu vội quát lên, hắn thực sự không hiểu vì cái gì một để giết một con kiến Bát Tinh Võ Linh lại tốn nhiều Lâm Hằng thời gian như vậy ?

Lâm Hằng nghe tên kia quát tháo mà mắng thầm trong bụng, thề nếu giết được tên họ Vương này xong sẽ xử tới gã kia. Thực lực của Tử Thiên mạnh hơn cấp bậc thật rất nhiều, nếu gã kia ra đấu với Tử Thiên đảm bảo là chết thảm, vậy mà còn dám ở đó lớn lối quở trách hắn . .

Nghĩ thì nghĩ vậy như y lúc này cũng không dám chần chừ nữa, lập tức nghiêm mặt lại, thủ ấn trong tay nhanh chóng hình thành, sát ý trào dâng cùng quyền thủ biến đổi, một lượng đấu khí khổng lồ từ mi tâm của Lâm Hằng dung nhập vào thủ ấn, một cột sáng to lớn từ trong lòng bàn tay y bay vụt lên. - Tiểu tạp chủng ! Có thể chết dưới Bát Hoang Chỉ của ta chính là vinh hạnh của ngươi !

Lời Lâm Hằng vừa dứt, cột sáng to lớn lập tức hóa thành một ngón tay khổng lồ màu vàng kim giáng xuống, mang theo một loại hương vị cuồng ngạo vô cùng.

Mặt đất xung quanh lập tức rạn nứt sập xuống, rõ ràng không thể chịu đựng nổi uy lực có thể nói là xới tung đại địa của cự chỉ này !

- Đấu kỹ thật đáng sợ !

Vô số ánh mắt kinh hoàng nhìn một màn trước mắt mà trong lòng đầy kinh hãi, đấu kỹ này tuyệt đối là Hoàng Giai Đấu Kỹ, uy lực đương nhiên cực kỳ khủng khiếp. - Chết đi cho ta ! Lâm Hằng sắc mặt có chút tái nhợt, thậm chí nơi khóe miệng còn có một tia máu tươi, rõ ràng cũng tiêu hao cực lớn, với y thi triển chiêu này vẫn có chút miễn cưỡng, nhưng hai mắt vẫn tràn lên một chút tự đắc, cánh tay vung mạnh xuống, đấu khí lại điên cuồng bạo phát, cự chỉ phá tan không khí lao thẳng về phía Tử Thiên.

Tử Thiên sắc mặt cực kỳ âm trầm nhìn cự chỉ đang lao tới, hắn cảm nhận được một cỗ lực lượng đáng sợ từ nó làm máu huyết trong cơ thể sôi trào, uy lực này e rằng ngay cả Tứ Tinh Võ Ngân cũng chỉ có thể tạm thời tránh mũi nhọn. - Ta cũng thật muốn xem đấu kỹ của ngươi lợi hại thế nào ! Hít sâu một hơi không khí, Tử Thiên hai mắt tóe lên hàn quang, thân hình vẫn không hề dịch chuyển mà đứng im bất động, bộ dáng này dường như là muốn trực tiếp đối kháng với Đại Hoang Chỉ của Lâm Hằng. - Tên này điên rồi . . .

- Trời ạ ! Hắn thật sự ngạnh chống với Đại Hoang Chỉ của Lâm Hằng sao ?

- Đúng là cuồng vọng không biết sống chết !

Đám người bên dưới trợn mắt há mồm nhìn một màn long tranh hổ đấu mà trong lòng phát lạnh, lại càng kinh hãi hơn khi tên tiểu tử kia dám đứng ra chống đối với đấu kỹ thành danh của Lâm Hằng, nhất thời không khỏi lắc đầu lộ vẻ không chung ý kiến.

Cự chỉ mang toàn thân kình lực của Lâm Hằng cho dù Võ Ngân bốn sao cũng phải tái mặt, đừng nói đến Tử Thiên thực lực chân chính mới là Bát Tinh Võ Linh.

Tử Thiên siết chặt hai tay, bên ngoài nhục thể bỗng lóe lên những đạo lôi điện màu đỏ, làn da dường như trở nên cứng cáp hơn mấy phần dưới lớp lôi giáp, khí tức của hắn theo đó cũng tăng lên đột biến.

Đây chính công pháp tu luyện thân thể Hỏa Lôi Cương Thể mà hắn chiếm được từ tay Lôi Đao, uy lực tuyệt đối là ở mức Hoàng Giai Cao Cấp đấu kỹ !

Tử Thiên nhíu mày, có chút không được hài lòng lắm, song thủ càng siết chặt hơn, trong hai ngươi cũng có hỏa lôi xẹt qua, quát lớn :

- Hỏa Lôi Cương Thể - Nhất Văn Lôi Thể !

Sấm rền vang khắp thiên địa, quanh Tử Thiên tràn đầy hỏa lôi, trước ngực dần hình thành nên một đường lôi văn phức tạp.

Hỏa Lôi Cương Thể, nhất trọng văn thể !

Lôi quang bùng nổ làm Tử Thiên cảm thấy một cỗ lực lượng cuồng bạo muốn phá tan thân thể mà thoát ra ngoài, khiến hắn không khỏi gầm lên một tiếng giận dữ, hai tay điên cuồng kết ra từng đạo chưởng ấn cường đại. - Diễm Vương Phệ Tuyền Xích !

- Thanh Long Phiên Thiên Thủ !

- Thiên La Tử Ấn - Nhị Trọng Ấn !

Liên tiếp thi triển ba đấu kỹ cường đại nhất của mình làm sắc mặt Tử Thiên cũng có tái đi, nhưng hắn không hề bận tâm, đôi mắt rực lửa đem toàn lực đánh tới cự chỉ kia.

Ba đấu kỹ cấp độ Hoàng Giai trùng điệp liên kích uy lực quả thật đáng sợ vô cùng, khí thế tỏ ra không hề kém Bát Hoang Chỉ của Lâm Hằng chút nào, thậm chí còn có dấu hiệu vượt qua . . .

Cột lửa, tử ấn, cự long thủ ba thế tấn công hùng hồn lập tức va chạm với Bát Hoang Chỉ. Trời đất rung chuyển dữ dội, từng đợt sóng xung lực cuồng bạo trùng trùng lan ra làm những người có tu vi yếu gần đó lập tức hộc máu văng ra xa.

Ba đấu kỹ của Tử Thiên chia làm ba hướng lao thẳng tới đánh vào trung cung của Bát Hoang Chỉ, lực lượng khủng bố điên cuồng phá tan bích chưởng làm cự chỉ rung chuyển dữ dội, hào quang xung quanh cũng ảm đạm đi vài phần.

Cột lửa mạnh mẽ đập vào trung cung liền tan biến nhưng nhiệt độ cùng uy lực kinh khủng của nó cũng làm cự chỉ rung chuyển dữ dội, lập tức phải khựng lại không thể tiến tiếp.

Nhưng ngay sau đó, thanh long cự thủ đã va chạm vào, thanh quang tràn ra rực rỡ, kình lực bá đạo xung kích tạo ra trên thân cự chỉ vô số vết nứt to nhỏ.

- Làm sao có thể ? Lâm Hằng kinh hãi không thôi, lực lượng của Bát Hoang Chỉ chính là thập thành lực của hắn, tuyệt đối không có giữ lại chút nào vậy mà vẫn bị tên kia tạo ra thương tích vậy sao . . .

Huống gì vẫn còn hai đạo tử ấn kia nữa . . .

Trong lúc y vẫn còn đang kinh hoàng thì hai đạo Thiên La Tử Ấn đã lặng lẽ như hai tia chớp lao tới, bộc phát uy lực mạnh mẽ đầy hắc ám nền lên thân hình cự chỉ.

Thiên địa dường cũng phải chấn động vì công kích bậc này !

- Crak !

Một âm thanh cực lớn từ cự chỉ vọng ra, thu hút toàn bộ những ánh mắt đang kinh hãi không nói nên lời . . .

Từ vị trí va chạm với ba đòn công kích, một đạo tử ấn đen tuyền phá đỉnh mà ra !

Hứng chịu công kích chí mạng như vậy, dù Bát Hoang Chỉ to lớn nhưng vẫn không thể nào chịu nổi, vang lên từng tiếng tan vỡ rồi nhanh chóng sụp đổ dưới ánh mắt không thể tin của mọi người.

Một cảnh tượng kinh hãi thế tục !

- Tạp chủng ! Lâm Hằng sắc mặt cắt không còn một hột máu, không nhịn được chửi một tiếng, y như thế nào cũng thể tin đấu kỹ mạnh nhất của mình lại bị một tên Bát Tinh Võ Linh phá vỡ.

Bát Hoang Chỉ mang theo đấu khí toàn thân của y, lúc này nó bị phá hủy đương nhiên y cũng phải chịu phản chấn, đấu khí trong cơ thể nhanh chóng khô kiệt.

Tử Thiên hơi thở cũng có chút rối loạn, cùng lúc trùng điệp phối hợp ba đấu kỹ, dù là hắn có Thái Dương Vương thân thể chống đỡ và đấu khí dồi dào của hai đạo công pháp dung hợp nhưng vẫn có chút ăn không tiêu . . .

Nhưng lúc này hắn cũng không thời gian để quan tâm chuyện đó, lập tức cắn răng một lần nữa kết ấn, thân hình bắn vọt về phía Lâm Hằng.

Nhìn Tử Thiên sau khi phá tan cự chỉ của mình mà vẫn ung dung như giết một con kiến thì Lâm Hằng không khỏi lạnh toát cả người, bỗng có chút hoài nghi tên này thực sự là một Võ Linh tám sao hay không mà sao càng đấu y càng cảm thấy bất lực, lúc này hắn chỉ có thể tin là tên quái vật kia nhất định là có công pháp che dấu tu vi, nếu không thế quái nào mà có thể đấu với mình lâu như thể mà vẫn chiếm thượng phong.

Quả thật bây giờ y tự nhiên lại có một ý định thoái lui, Hoàng Cực Tâm tuy quý giá nhưng dù sao có mạng mới hưởng được, lỡ trong lúc kịch đấu bị tên kia giết chết thì có hàng vạn quả Hoàng Cực Tâm cũng như thế thôi !

Có điều Tử Thiên cũng không cho hắn cơ hội mở miệng, Thanh Long Cổ Kiếm mang thanh quang đại thịnh đã nhanh nhóng bổ xuống vị trí y đang đứng.

- Khốn kiếp ! Chửi thầm một câu đầy bực tức, thân hình y vội thoát khỏi phải phạm vi truy kích của Thanh Long Cổ Kiếm rồi hóa thành một đạo quang ảnh lao thẳng về phía cửa động. - Muốn chạy ? Tử Thiên cười lạnh một tiếng, đấu khí trong cơ thể được đẩy lên mức tận cùng, hai mắt lóe lên sát ý nồng đậm, thân hình biến mất ngay tại chỗ, dùng một tốc độ kinh hãi thế tục nháy mắt đã đuổi kịp Lâm Hằng. - Tiểu tạp chủng, ngươi muốn đuổi cùng giết tận ? Lâm Hằng thấy đối phương trong nháy mắt đã đuổi kịp mình thì hai mắt đầy tia máu, quát lên.

- Ta không thích lưu hậu họa ! Tử Thiên cười nhạt, nhưng nụ cười ấy trong mắt Lâm Hằng chẳng khác gì ác ma khát máu.

- Muốn giết ta cũng không dễ như vậy ! Ma Yêu Trảm ! Lâm Hằng phẫn nộ quát, thân hình lao thẳng về phía Tử Thiên, toàn lực đánh ra một chưởng.

Y đã muốn liều mạng !

- Thanh Long Toái Thiên Ấn ! Tử Thiên hai tay bắt lấy thủ ấn, vận dụng uy lực của Thanh Long Cổ Kiếm Pháp, miệng khẽ động phát quyết.

Khi khẩu quyết vừa dứt thì chưởng ấn trong tay hắn cũng đã hoàn thiện, không gian xung quanh bỗng vang lên những tiếng nổ chói, một đạo thanh quang trụ khổng lồ mang theo từng tiếng long ngâm bao phủ lấy Tử Thiên, rồi dưới sự điều khiển của hắn bắn thẳng lên trời, lực lượng có chút gì đó mang tính hủy diệt làm người ta phải kinh hãi không nói nên lời.

Từng đợt sóng năng lượng cuồng bạo lan tỏa ra khắp nơi làm những kẻ đứng mục quang phải rát cả mặt, lực lượng cỡ này cho dù là Tứ Tinh Võ Ngân cũng phải tan xác nếu không cẩn thận.

Lâm Hằng ngây ngốc nhìn thanh quang trụ khổng lồ trước mặt mà da đầu không biết từ khi nào đã trở nên tê dại, y thừa biết cho dù là mình ở lúc toàn thịnh cũng khó lòng thoát chết chứ đừng nói là lúc đang kiệt sức như lúc này ! - Chết đi cho ta ! Tử Thiên quát lớn đầy sát khí, hai tay điều khiển thanh quang trụ giáng xuống chỗ Lâm Hằng, trong thanh quang mãnh liệt mơ hồ nghe có thể nghe thấy từng tiếng cự long thét gào, kình lực khủng bố lập tức phong bế toàn bộ đấu khí xung quanh làm y không cách nào thoát ra được.

Đấu khí trong cơ thể Lâm Hằng sôi sục lên nhưng không cách nào thoát khỏi phạm vi thanh quang trụ đang đánh xuống, chỉ có thể hết sức liều mạng tung chưởng va chạm với thanh quang trụ.

Từng đợt sóng năng lượng không ngừng tràn ra gần vài phút mới có dấu hiệu dừng lại, mọi người lập tức căng mắt nhìn lên để biết kết quả trận chiến.

Mọi người nhìn chăm chăm lên bầu trời, nhìn thấy có hai thân ảnh đang lơ lửng…

Phụt !

Lâm Hằng sắc mặt trắng bệt phun ra một ngụm máu lớn, máu tươi từ các lỗ chân lông điên cuồng bắn ra nhuộm đỏ cả thân thể, tử khí lập tức tràn ngập khắp người, thân hình vô lực thảm hại rơi xuống đất.

Tử Thiên trên không trung khuôn mặt cũng có chút tái đi, Thanh Long Toái Thiên Ấn là kiếm pháp ấn mạnh nhất của Thanh Long Cổ Kiếm mà hắn có thể thi triển lúc này, uy lực đủ để nghiền nát một Võ Ngân bốn sao cường giả, nhưng đồng thời tiêu hao cũng khá lớn, cũng may đấu khí trong cơ thể hắn nhờ tu luyện hai đại công pháp mà trở nên rất dồi dào, coi như vẫn chưa tới nỗi như đèn cạn dầu.

Khẽ nuốt vào mấy viên Hồi Khí Đan trong nạp giới, sắc mặt hắn đồng dạng cũng có chút hồi phục, bàn tay khẽ nắm một cái, đoạt lấy nạp giới của Lâm Hằng đã chết dưới đất, đưa mắt nhìn qua hai chiến trường bên kia.

Chỗ chiến đấu giữa Hỏa Yêu Khôi và 6 Võ Ngân cường giả đồng bọn của Lâm Hằng hầu như chỉ nghiêng hẳn về một phía, dù sao thực lực cách biệt là quá lớn, lại thêm cái chết của Lâm Hằng làm lũ người kia càng thêm tá hỏa, chưa nên nửa khắc sau Hỏa Yêu Khôi đã vác theo 6 cái thi thể đầy máu vô hồn tới trước mặt Tử Thiên.

Tử Thiên mặt không biểu tình lại ra tay đoạt lấy nạp giới của sáu người kia, rồi vung tay ra lệnh Hỏa Yêu Khôi gia nhập chiến trường cuối cùng, dễ dàng giết chết ba cái Võ Ngân cường giả còn lại.

Chưa tới nửa canh giờ, 10 siêu cường giả Võ Ngân cấp đều ngã xuống trong tay hắn !

Cả đám người bên dưới có chút hít thở không thông, lúc này tham niệm đã biến mất chỉ còn nỗi sợ hãi cùng cực !

Cút ! Tử Thiên lạnh lẽo nhìn đám người hèn mọn như kiến hôi, khẽ quát.

Nếu là lúc trước hắn dám nói ra lời này thì bọn người kia nhất định sẽ liều mạng với hắn, nhưng bây giờ cả đám người lại như được đại xá, như thỏ tử chạy biến khỏi động phủ.

Bình Luận (0)
Comment