Sát Thủ Tại Dị Giới (Cuốn 2): Trỗi Dậy

Chương 167

Yami trở về đã là quá trưa ngày hôm sau. Qua ba ngày, dù bão quang tạnh nhưng bầu trời vẫn quá âm u, thậm trí lâu lâu còn có tiếng chớp giật lên. Hắn nhìn lên bầu trời xám tro, miệng câu lên nụ cười nhạt
"Trời đẹp"
Bước vào cổng dinh thự gia tộc Wisventon, hắn để ý rằng bên ngoài có một cỗ xe hộ tống màu xám, không biết rằng hôm nay nhà Ari sẽ đón tiếp nhân vật lớn nào đây? Cũng chẳng liên quan tới hắn, hắn không hay chú ý tới người dưng.
"Chào mừng ngài trở về"
Mới bước vào nhà, một giọng nói nữ nhân vang lên, nữ nhân này một thân cao ráo, tóc cột đuôi ngựa, ngũ quan đẹp đẽ tựa một con búp bê, không có lấy một tia cảm xúc, hơn nữa ở cánh tay có một đường băng y tế bó lại, hoạt động có phần khó khăn. Cái chính là khuôn mặt vô cảm này lại rất giống Kotome. Đây không gì khác là nữ nhân bị hắn đánh gãy tay ở Ảnh tử đoàn, với năng lực dịch dung, ngoài Yami thì chẳng ai khác có thể nhìn rõ khuôb mặt nàng. Nếu Ari có thể nhìn thấy, rõ ràng sẽ thốt lên một tiếng Kotome.
"Ngươi là..."
"Ngài có thể gọi ta là Helen"
Yami gật đầu, bước qua nàng, Helen cũng theo chân hắn. Trên đường đi, hắn hỏi.
"Hôm nay ngươi tới đây làm gì?"
"Ngày trước chúng ta có thái độ không đúng với ngài, hôm nay mới có thể tới để tạ lỗi"
"Tạ lỗi?"
Đi tới phòng khách, hắn hơi co mí mắt. Bởi một bên phòng là những món đồ quý báu, đồ bổ và một bên là những đồ trang sức, mỹ phẩm, tất cả đều là từ những hãng đồ có tiếng mang tới, cho dù gia tộc Wisventon nhiều tiền nhưng mua như thế này không có kẻ nào kham nổi giá trị. Hắn nhìn sang Helen một cách khó hiểu, rồi lại nhìn sang bọn Ahora, Ari đang ngập tràn hạnh phúc ngắm nghía, tới cả Grade cũng rất muốn lấy một món nhưng lại phải tiếp hai nữ nhân trẻ tuổi khác đang ngồi tiếp chuyện đối diện, là người đi cùng Helen. Các ngươi tới tạ lỗi ta hay là tới để chuộc ba nữ kia?
"Đây là một chút nhỏ thành ý của mẹ nuôi"
"Yami! Đây là bạn ngươi sao!? Mang tới thật là nhiều đồ tốt. Còn nữa cả ba cô gái đều rất xinh đẹp, ai là bạn gái ngươi a?"
Helen có chút phần hồng mặt, muốn chối bỏ nhưng nhất thời không biết nói thế nào trước sự thẳng thắn của cô gái này. Đành đứng đó nhìn nàng. Ahora tiến tới muốn đặt tay lên vai hắn đùa vua chút, chỉ là vừa đưa tay ra hắn đã như quỷ lùi ra sau.
"Ngươi là ai vậy?"
Nàng mọc ra ba tia hắc tuyến, tên này thật muốn ăn đòn. Cho dù ban đầu nàng có hơi chê bai hắn, bóng gió hắn nhưng mà vẫn là bị hắn đánh cho mấy trận đón, nếu là nói thì chính nàng phải nói câu đó mới đúng.
"Ngươi...mặc kệ ngươi, muốn cảm ơn mà không cho cảm ơn"
Nàng quay lưng đi, hẳn đã sinh khí. Hai cô gái kia bụm miệng cười, nhìn Helen đứng đó chưa ngồi cũng rất biết ý đứng dậy mời cả hai vào ngồi.
Helen nào dám đi? Phải nhìn Yami một cái, tới lúc hắn bước tới ngồi, nàng mới ngồi bên cạnh hắn, hắn muốn thứ gì đều là một tay nàng làm, hắn muốn trà, nàng bưng trà, hắn muốn ăn đồ ngọt, nàng lấy cho hắn, thiếu chút là đút cho hắn nhưng bị từ chối. Grade nhìn hai người kiểu gì cũng giống một đôi tình nhân, nhìn hắn đầy thâm ý. Còn về Ari...vẫn đang mê mẩn hút hồn bởi đồ mỹ phẩm, hai mắt to ngận nước đầy sao sáng lấp lánh tinh quang.
Yami cũng không có tỏ ra khó chịu, thậm trí còn hưởng thụ hai cô gái kia đấm bóp vai cho mình, còn hắn bắt chéo chân uống trà. Hắn biết chủ ý của các nangt là lấy lòng hắn, để hắn chú ý tới Ảnh tử đoàn và tiện cầu xin sự trợ giúp của hắn vào một lúc nào đó. Hắn chấp nhận thôi, bởi hắn hiện tại tuy phải thu liễm năng lực nhưng hắn vẫn quá mạnh đối với kẻ khác, có các nàng hắn sẽ nhanh tìm được ba bảo vật còn lại, hơn nữa được một thế lực ngang bằng Thập tự đoàn phía sau, dễ cho hắn hành sự, ít nhất hắn sẽ không nương tay mà đánh chết một vài kẻ, tới lúc đó sẽ dọn dẹp được không ít rắc rối.

Helen nhìn hắn, muốn nói điều gì đó nhưng bị hắn đưa tay ra hiệu ngừng.
"Ta hiểu ý ngươi, ta chấp nhận yêu cầu của các ngươi"
"Cảm ơn ngài, Ảnh tử đoàn sau này có chết cũng không phản bội ngài"
Ảnh tử đoàn, ba chữ tuy nhỏ nhưng đập vào màng nhĩ của Grade. Nàng lạnh gáy, nữ nhân trẻ tuổi này không phải là...không! Không! Tuổi như vậy không thể nào là đoàn chủ. Nàng có biết tại Ảnh tử đoàn có một hội sát thủ chuyên đi dọn dẹp kẻ đối lập với hội, là...Huyết mân côi...không phải là...sát thủ từ đó chứ? Nàng dù biết nhưng vẫn bình tĩnh cười, thiếu niên này càng ngày càng khiến kẻ khác cảm thấy bí ẩn a? Không chỉ có năng lực nghịch thiên, mà tới cả đoàn hội xấp xỉ Thập tự đoàn còn phải tới lấy lòng.
Đổi lại, các ngươi phải tìm cho ta ba món cổ vật còn lại và những phần dư của nó
Một đoàn giọng nói truyền trực tiếp vào não nàng. Helen ngạc nhiên nhìn hắn, sau đó gật đầu.
"Phải rồi cô Helen..."
"Nên gọi ta là Helen thôi"
Nàng kính cẩn đối đáp với Grade
"Vậy Grade...nếu không phiền thì hãy ở lại đây ăn trưa, mặc dù đã quá một chút nhưng ngươi đã đợi ở đây nửa buổi sáng, có lẽ sẽ đói bụng"
"Ta..."
Thấy sự nhiệt tình của Grade, Helen nghĩ từ chối sẽ quá không cho nàng ta mặt mũi. Lại nhìn sang Yami, hắn cho nàng một cái nhún vai ý bảo tùy tiện.
"Vậy xin làm phiền gia đình"
"Không phiền, không phiền"
Grade mỉm cười, bảo các nàng đợi một chút sau đó tiện tay lôi hai đứa con mình ra ngoài, đóng cửa phòng khách lại. Nàng rất hiểu ý của từng người trong phòng này, không vô duyên vô cớ mà Ảnh tử đoàn lại cử Huyết mân côi thành viên tới để lấy lòng hắn, vậy nên rút đi để họ nói chuyện là cách hay nhất.
Yami nhấp một ngụm trà, hai mắt trầm ngâm nhìn về hư vô. Khoảng một hai giây, hắn mới mở miệng hỏi
"Ta cần các ngươi điều tra một chút tin tức"
"Ngươi cứ nói, tin tức của chúng ta không hề thua bất kì đoàn thể nào, thậm trí còn vượt qua cả Thập tự đoàn"
Hắn gật đầu. Nàng ngỡ rằng đó là thông tin về bảo vật, ai ngờ sau khi hắn hỏi, nàng mới thực sự hoảng loạn
"Về Lam tinh cung, nữ nhân tên Cung Thiên Hàn"
Nàng hít một ngụm khí lạnh, bộ ngực sữa phập phồng lên xuống. Nàng run rẩy, hai mắt như muốn trừng lớn lên. Không chỉ nàng mà hai nữ nhân phía sau đồng dạng có bộ dạng hoảng loạn

"Ngươi muốn điều tra về bậc chí tôn?"
"Không có?"
Nàng bối rối, hai tay khua lên phân bua với hắn
"Không phải không có, chính là thân phân nàng ta thực sự quá cao, chúng ta kể cả hai chấp sự cũng không thể biết, mọi chuyện chúng ta tìm hiểu được đều qua lời kể truyền tai nhau"
Đúng như hắn nghĩ, ở thế giới nào cũng thế, kẻ đứng đầu đỉnh vinh quang luôn luôn khó mà nắm bắt được thông tin chúng. Chưa kể Cung Thiên Hàn với bộ dạng nữ nhân hai mươi mấy tuổi thực ra đã là một bà cô nãi nãi đúng hiệu, hơn nữa quanh năm chỉ có tọa tĩnh tại Lam tinh cung, người đời muốn tìm ra thông tin về nàng khó như lên trời.
"Vậy còn về Long kích bảng?"
"Cái này thì ta biết, Long kích bảng là một bảng ghi danh hiệu của ba mươi mốt nhân tài tu luyện, tất cả đều có thiên phú nghiêng trời chuyển đất, kẻ đứng đầu bảng đã sắp thăng tiến Đế vương cấp độ, nếu không phải ngươi xuất hiện đột ngột, có lẽ hắn đã thành công trở thành một Đế vương trẻ tuổi nhất"
"Tên này có chút thiên phú"
Yami cười nhạt
"À...ta chỉ nói như vậy, nhưng thực sự không biết kẻ đứng đầu bảng là nam hay nữ. Người từ số hai mươi trở về một là những người tham gia Long kíc bảng sớm nhất và được gia tộc che giấu rất kín, nếu ngươi là thành viên của những tông môn lớn như Lam tinh cung thì may ra mới biết được lai lịch của chúng...đáng tiếc Lam tinh cung chỉ có nhận nữ nhân"
"Ồ?"
Hắn nhạt nhẽo ồ lên một tiếng, còn muốn hỏi về cuộc chiến trong miệng hai nữ nhân hắn gặp ở quán cafe là gì nhưng lại thôi, đối với hắn chuyện này phát giác cũng rất dễ, nhất là nó còn ở trong đô thị này, không có chuyện thoát ra khỏi tầm tay hắn được. Hắn gật đầu, coi như chút thông tin này hắn đã hiểu được nhiều thứ hơn về mặt thứ hai của thế giới này.
Ở đâu cũng thế, không có nơi đâu là bình thường. Sau đời sống tấp nập nhộn nhịp ở các thành phố, ẩn sâu trong đó là nội bộ phân chia của kẻ nắm quyền, tranh đoạt bảo vật của những đoàn thể và nắm lấy quyền trở thành thánh nhân quy thiên của những kẻ được gọi là Hậu tiên. Còn về thiên đạo...hắn thậm trí còn không nghĩ chúng có thể tùy tiện mở ra cho người truy lùng tung tích hắn. Thường thường thần thánh sẽ không có quyền để tham gia vào chuyện của nhân loại, để chúng có thể tự xuất binh lực truy tung, hẳn hắn đã phải gây nên điều ngay cả thần linh khó lòng nhắm mắt bỏ qua.
Hắn bỗng nhếch mép cười, thế giới này có chút thú vị...
Nụ cười của hắn thoạt nhìn bình thường nhưng vào trong mắt ba người là một áp lực vô hình, cực đại đè ép.
Giao chiến cùng nàng, hắn đều nở nụ cười như vậy, Helen cảm nhận rõ ràng chuyện này sẽ không dừng lại, chí ít cho tới khi hắn làm ra chuyện kinh thiên nào đó.
"Được rồi, chuyện này gạt bỏ"
Yami thu hồi nụ cười lạnh lẽo, phất phất tay dừng lại câu chuyện. Cả ba người ai nấy nuốt một thứ vô hình trong cổ họng, thì ra đây là lý do Helen không dám tới một mình. Nếu có thể các nàng đã muốn co cụm lại một góc để tránh cái cảm giác đáng sợ này.
Đây là một tên ác quỷ dưới lốt một đứa nhóc mới đúng! Các nàng không nghĩ được rằng một tên nhóc mới lớn lại có thể giết người tàn bạo như vậy. Tổng bộ của các nàng hơn một phần năm số thành viên bị hắn giết chết, tới cả các nàng một mình xông vào một nơi như vậy điên cuồng chiến giết cũng chỉ đủ gần chục mạng người, vậy mà...cảm giác sinh mạng con người trong tay hắn như một tàn lửa, mặc cho hắn dẫm đạp tắt mất sinh cơ.

Đột nhiên hắn đứng dậy, đi một cách thong dong tới cánh cửa phòng khách đang khép, hai mắt ngắm nghiền nó mấy giây sau đó đột ngột mở ra.
"A!"
"A ui! Tên nào mở cửa thô bạo!?"
Cánh cửa bất thình lình mở ra, hai bóng người ngã xuống đè lên nhau. Ahora xoa cái mũi bị đập xuống sàn hét lên.
"Là ta..."
Yami cười nhạt nhìn hai nàng. Cả hai sợ hãi nhìn hắn cũng cười. Đi nghe lén lại còn bị bắt tại trận, người bắt không ai khác là tên sát thần này.
"Nghe đủ?"
Ari và Ahora gật đầu, sau đó tái mặt lắc đầu. Yami xách cổ hai người vào phòng, cánh cửa phòng khách như có ma bỗng ken két khép lại
"Ui! Mông ta!"
"Ai da! Ta liều mạng với ngươi...A! Đau đau, nhẹ tay chút! Mông ta! Mông ta! Chảy máu!"
"Yami! Ngươi là tên cường bạo nữ nhân! Ái! Đừng đừng mông nhỏ ta không chịu được! Nhẹ...nhẹ tay...đừng có đánh! Chỗ đó ngươi vừa...A! Cứu..."
Tiếng gào thét vang lên. Helen và đồng bọn làm như không nghe thấy gì, hai mắt nhìn về phía cửa sổ. Các nàng giết người không chớp mắt nhưng phải hình phạt này nếu là các nàng sớm đã cắn lưỡi tự vẫn...sỉ nhục...trắng trợn xỉ nhục. Cả ba run rẩy, đánh mông...hay tra tấn tinh thần??




Trong một hồ nước lớn, tại ngôi đình nhỏ ở giữa hồ, hai bóng người ngồi đó uống trà, cả hai đều là thanh đồng ngọc nữ dễ khiến cho nam nhân nảy sinh tà ác trong thâm tâm
"Hiếm khi thấy ngươi gặp ta đấy Ilia? Nói đi, hôm nay tìm ta có việc gì?"
Ilia kia là nữ nhân được coi là đính hôn cùng Okami Adera, là nguyên do khiến thân chủ Yami bị đánh không thương tiếc.
Lancer nhìn nàng, nàng biết rằng Ilia rất ít khi hẹn gặp mình mà một khi gặp mặt sẽ chẳng có gì tốt đẹp, nhiều nhất là vài rắc rối, nàng cũng đã quen.
"Nghe nói ngươi đính hôn cùng Yami?"
"Yami? Ngươi cũng nhận biết hắn sao?"
Ilia ưu nhã uống một ngụm trà, hai mắt ngắm nghiền, vài giây sau mới mở đôi mắt thanh tú của mình ra gật đầu nhẹ
"Nhận biết nhưng hắn có lẽ không biết ta"

Lancer đùa nghịch cây hoa tươi trong tay mình, mỉm cười hỏi
"Hắn không biết ngươi, ngươi lại hỏi ta về hắn làm gì?"
Ilia như cũ lạnh nhạt
"Để ta nói rõ nhé? Ta muốn hắn"
Soát một tiếng, bông hoa bị Lancet bóp nát, cánh hoa lả tả rơi xuống bị nàng bắt lấy rồi phi đi trong chớp mắt. Tựa một con dao sắc bén bắn tới trước mặt Ilia. Ilia như không hề sợ hãi, từ trong tay xòe ra một chiếc thiết phiến xanh lục. Keng một tiếng trầm đục, cánh hoa nặng nề rơi xuống, vẫn còn bám trên đó là năng lượng trong cơ thể Lancer.
Về Lancer, nàng lãnh đạm, trong hai mắt đã nổi lên một cỗ lệ khí nồng đậm, cả bốn phía như mắc vào hầm băng lạnh, gió mát thổi qua giống như gió lạnh táp vào cơ thể, lạnh lẽo tới quỷ dị. Nàng băng lãnh nói
"Ngươi nghĩ ngươi là ai mà có thể tùy tiện nói ra câu đáng hiểu lầm đó?"
"Ô? Ngươi không nghe lầm đâu...ta muốn hắn là của ta, không...ta muốn hắn là sở hữu của ta mới phải"
Lancer đập bàn, kình khí ba động đánh nát thành bụi phấn, áp lực bắn ra xung quanh hồ. Ào ào gió nổi, gợn sóng mạnh mẽ chuyển động từng đợt.
"Quá phận..."
"Ngươi và ta đâu khác nhau? Ngươi cần hắn để chiếm được vị trí gia chủ, còn ta thì cần hắn để nhất thống tam tộc còn lại"
Ilia cười nhẹ , cơ thể rắn nước uyển chuyển né đi một đòn của Lancer
"Nhất thống tam tộc? Vậy bàn tay ngươi mò mẫm vào gia tộc ta?"
Ilia nhún vai, nụ cười dường như đã kích động hơn, khoái trí hơn
"Ngay từ đầu ta đã luôn muốn như vậy, tiểu sự của ngươi sao có thể so bì với đại sự của ta? Tốt nhất ngươi nên biết thân phận mình đi Lancer tiểu thư, điều ngươi cần làm bây giờ chính là hủy hôn, đơn giản phải không?"
Lancer nhếch mép, trong lòng thầm chửi rủa con mụ điên. Dã tâm lớn như vậy bảo sao cần tới năng lực cuồng bạo của Yami?
"Nằm mơ!"
"Như vậy...ngươi từ chối?"
Khuôn mặt dần lạnh lẽo trở lại, một cỗ kình lực từ trong cơ thể nàng bộc phát, tóc nàng, y phục cả hai đều tung bay trong gió. Lancer híp mắt nhìn Ilia, đường xăm trên tay tực lên ánh tím đen, một ngọn tà khí từ đó bốc ra
"Phải...ngươi nghĩ ta phải nhún nhường ngươi sao? Ta có ngán ngươi bao giờ?"
"Đó là ngươi nói..."
Ầm ầm tiếng nổ vang lên. Mặt hồ tĩnh lặng giờ đây dầm dập sóng này đè sóng khác, nước bắn tóe lên không trung bị những áp lực đè nén rớt xuống mặt hồ. Hai bóng người không ai chịu ai, càng đánh càng hăng, điên cuồng muốn hạ gục kẻ phía trước mặt.

Bình Luận (0)
Comment