Tính ra, Cố tổng đã một tuần không đến công ty.
Cậu bước vào sảnh tầng một, Lý Ngọc Hạo liền tiền tới: "Chào buổi sáng, sếp."
Cố tổng gật đầu, đôi mắt phía sau khẩu trang cong lên.
Lý Ngọc Hạo khẽ thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng thấy sếp phục hồi sức khỏe.
Lý Ngọc Hạo là một trợ lý đặc biệt xuất sắc, rất nhanh chóng phát hiện ra sự khác thường của vị sếp trẻ.
Cảm xúc có vẻ tốt hơn, nhưng bước đi chậm chạp, như thể cơ thể không khỏe.
Lý Ngọc Hạo định hỏi thăm, vì sức khỏe của sếp là quan trọng nhất.
Hơn nữa, công ty hiện nay đang đi đúng hướng, bước tiến rất vững chắc, hoàn toàn có không gian và thời gian để sếp nghỉ ngơi.
Thực tế, Cố tổng cũng biết cậu có thể trì hoãn việc đi làm hai ngày.
Nhưng cậu cảm thấy đi làm có lợi cho sức khỏe tinh thần và thể chất... Ừm, chính là như vậy.
Lý Ngọc Hạo chưa kịp nói gì thì đường đi của sếp đã bị một chàng trai cao ráo chặn lại.
Gương mặt đẹp trai, lạnh lùng, là nghệ sĩ trọng điểm được công ty đào tạo - Vân Đình.
Vân Đình biết mình đang mạo hiểm rất lớn.
Nếu nhận nhầm người, có thể hủy hoại con đường hiện tại của mình.
Nhưng cậu ta không cam lòng.
Nếu đúng là người đó thì sao?
Lý Ngọc Hạo thấp giọng: "Sếp?"
Chỉ cần Cố tổng thể hiện bất kỳ dấu hiệu không muốn bị quấy rầy nào, anh ta sẽ tiến lên.
Cố tổng nhìn ánh mắt nôn nóng và lo lắng của Vân Đình, thở dài.
Cậu mở lời: "Đi theo tôi."
Đã lâu không nghe thấy giọng của Cố Tinh, nhưng Vân Đình ngay lập tức nhận ra đó là ai.
Hóa ra cậu được công ty ưu ái vì...
Mười phút sau, tại văn phòng tổng giám đốc của Song Tinh Giải Trí.
Cố tổng tháo khẩu trang, nhìn Vân Đình: "Lâu rồi không gặp."
Vân Đình vừa bối rối vừa phấn khích.
Cậu lớn hơn Cố tổng một tuổi, không kiềm chế được mà gọi: "Cố Tinh!"
Sau đó lại cảm thấy không đúng: "Tôi nên gọi cậu là... Cố tổng phải không?"
Cố tổng với vẻ mặt tươi cười, nhìn ra sự nhiệt tình trong mắt Vân Đình đại diện cho điều gì.
Cậu gật đầu, không lạnh nhạt cũng không quá nhiệt tình, giống như gặp người quen mà không có giao tình nhiều: "Đều được, có chuyện gì khó khăn trong công việc sao?"
Vân Đình lắc đầu, hiện tại cậu là đối tượng được công ty đào tạo trọng điểm, không có khó khăn gì.
Nhưng vẫn không thể kiềm chế, mang theo hy vọng nào đó mà hỏi: "Hiện tại tôi ở công ty... là do cậu giúp đỡ phải không?"
Lúc đó cậu muốn giải ước, công ty cũ rất khó chịu.
Còn muốn tiếp tục bóc lột cậu.
Nhưng Song Tinh Giải Trí đã gánh vác tất cả những rắc rối đó, thậm chí còn trả cả tiền bồi thường vi phạm hợp đồng, đãi ngộ quá tốt.
Khi đó cậu vô danh tiểu tốt, luôn cảm thấy không an tâm.
Cố tổng thừa nhận cậu có chỉ thị công ty đào tạo trọng điểm Vân Đình.
Cậu thẳng thắn: "Tôi thấy anh rất có tiềm năng, tương lai sẽ có chỗ đứng trong giới giải trí."
Đó rõ ràng không phải là câu trả lời mà Vân Đình muốn.
Cậu lấy hết can đảm: "Vậy còn cậu? Tôi... tôi luôn thích cậu, cậu có thể... cho tôi một cơ hội không?"
Cố tổng trước mặt Trình bá tổng, tuổi tác như một đứa trẻ mười bảy mười tám tuổi.
Dù sao cũng được cưng chiều, rất thích hưởng thụ quá trình đó.
Nhưng ở bên ngoài, đầu óc và khí thế không chút suy giảm.
Cậu lặng lẽ nghe Vân Đình nói xong lời tỏ tình, ít nhất là vì sự tôn trọng.
Sau đó, Cố tổng rõ ràng trả lời: "Cảm ơn anh đã thích tôi, nhưng tôi đã có người yêu rồi, tôi rất yêu anh ấy, chúng tôi sẽ không chia tay."
Là người yêu, không chỉ là bạn trai.
Trình Đông Húc xứng đáng với hai chữ kinh điển và trang trọng đó.
Vân Đình có dũng khí, nhưng cũng biết điều.
Cậu không tiếp tục quấy rầy, còn hứa sẽ không tiết lộ thân phận của Cố Tinh.
Sau khi Vân Đình rời đi, Cố Chân đặc biệt đến thăm một vòng.
Thấy cậu em họ nhỏ của mình an ổn như vậy, cuối cùng Cố Chân cũng yên tâm phần nào.
Nhưng anh không hỏi nhiều, khơi lại chuyện buồn thì có ích gì?
Anh lại tiếp tục công việc của mình.
Lý Ngọc Hạo hiện đang kiêm luôn vai trò quản lý của Cố tổng.
Anh báo cáo rằng bộ phim "Anh hùng vô danh" mà Cố tổng đóng vai nam phụ sẽ được đề cử giải Phi Thiên, nhưng hiện tại trong danh sách giám khảo đã định có Lâm Tri Thư.
Lý Ngọc Hạo không biết về mối quan hệ phức tạp giữa Cố Tinh, Lâm Tri Thư và Trình Đông Húc.
Nhưng đội ngũ của Lâm Tri Thư từng cướp đi hợp đồng đại diện của sếp mình, người có mối thù lại làm giám khảo, nên anh mới báo trước.
Cố tổng nghĩ một lát: "Lâm Tri Thư không được, tìm cách thay người."
Cậu đã bỏ ra rất nhiều công sức cho "Anh hùng vô danh", và cậu có kỳ vọng lớn vào giải thưởng này, nên việc thay người là giải pháp an toàn nhất trong trường hợp không chắc chắn về ý định của Lâm Tri Thư.
Với vị thế hiện tại của Lâm Tri Thư, làm giám khảo giải Phi Thiên thật ra vẫn còn thiếu chút.
Nhưng giải thưởng quốc tế mà cậu ta giành được có trọng lượng rất lớn, lưu lượng và đề tài gần đây lại bùng nổ, cộng thêm sự hỗ trợ mạnh mẽ từ Ngô Đồng Giải Trí, vị trí giám khảo gần như là chắc chắn.