Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 124

Chương 124 -
Chương 124 -

Lúc này Quý Viên mới đứng dậy đuổi theo.

Chỉ là rốt cuộc hắn ta cũng kém Tùy Ly quá xa, còn chưa đuổi theo được bao xa đã mất dấu rồi.

Mà bên kia Tùy Ly không nhìn phía sau nữa.

Ô Tinh Tinh hỏi: "Sao thế?"

Tùy Ly: "Không sao, chỉ là con kiến hôi mà thôi."

Ô Tinh Tinh: "Ồ."

Bọn họ ngồi trên pháp khí, rất nhanh đã tìm được rùa lớn.

Lúc này sổ tay điều khiển thú của Ngự Thú tông mới thật sự phát huy tác dụng.

Tùy Ly dùng phương pháp của Ngự Thú tông đóng dấu lên rùa lớn, biến nó từ yêu thú thành vật cưỡi danh chính ngôn thuận. Dù cho người ngoài thấy, cũng không bắt bẻ ra được vấn đề gì, càng sẽ không nghi ngờ thân phận của Ô Tinh Tinh.

Bởi vì rùa lớn rất chậm, Ô Tinh Tinh chỉ có thể thu nó vào túi trữ vật.

"Cảm ơn ca ca còn lo nghĩ cho nó." Ô Tinh Tinh cười híp cả mắt: "Ta suýt chút nữa quên rồi."

Tùy Ly im lặng đi về phía trước.

Chờ đi được hai bước, bỗng dưng hắn lên tiếng: "Cảm ơn ta như thế nào?"

Tùy Ly rất ít nói như vậy.

Nhưng Ô Tinh Tinh cũng không cảm thấy kỳ lạ, hắn nói, nàng nghe là được.

Nàng nghiêm túc suy nghĩ một chút, giang hai tay ra, xông về phía Tùy Ly. Tùy Ly bất ngờ không kịp đề phòng, bị nàng ôm chặt lấy vai, hai chân bám lên trên eo của hắn, động thời làm cho Tùy Ly hơi ngã xuống dòng sông phía trước.

Ô Tinh Tinh không kịp thu thế, tất nhiên cũng bị rơi theo.

Nước không có làm ướt quần áo.

Quần áo trên người của Tùy Ly là dùng chất liệu đặc biệt làm ra cho nên không bị ướt.

Nhưng nàng thì lại ướt đẫm.

Ô Tinh Tinh nào có thời gian quan tâm mấy vấn đề nhỏ này, nàng còn đang vững vàng ôm lấy Tùy Ly.

Da thịt kề sát.

Máu trong người Tùy Ly giống như đang chảy nhanh hơn.

Hắn không tự chủ vươn tay đỡ lấy eo của nàng...

Lần này nàng giống như một con rắn, mềm mại dán vào người hắn.

Rồi sau đó Tùy Ly chỉ cảm thấy cổ nóng lên.

Nàng nhẹ nhàng hôn lên gáy của hắn, thanh thúy hỏi: "Như vậy đã coi là cảm ơn chưa?"

Tùy Ly hoi nhúc nhích cánh môi: "Được rồi." Nhưng sau đó hắn lại nói: "Nhưng còn chưa đủ."

Không đủ?

Ô Tinh Tinh nghi ngờ nghiêng đầu.

Vậy là muốn sờ bụng sao?

Nhưng không phải hắn không cho phép nàng biến thành yêu quái ở bên ngoài sao? Hơn nữa bị nước làm ướt, lông của nàng sẽ dính vào nhau, không thoải mái. Nàng không muốn biến thành nguyên hình ướt như chuột lột đâu.

Gió thổi qua.

Ô Tinh Tinh không nhịn được sát lại gần thêm với Tùy Ly.

Sau khi có được kim quang của Vô Tương Tử, thân thể của Ô Tinh Tinh đã ấm lên, nàng cũng không còn cảm nhận được lạnh lẽo lớn như lúc trước.

Nhưng Tùy Ly vẫn rũ mi mắt xuống, ngồi dậy, trở tay vớt nàng từ trong nước lên, ôm vào trong lòng, sau đó từng bước đi lên bờ.

Ô Tinh Tinh còn đang băn khoăn câu "còn chưa đủ" kia, nhưng Tùy Ly lại không nhắc đến nữa.

Hắn dùng một thuật thanh tẩy trên người nàng, lại lấy áo khoác của mình bao lấy nàng, sau đó một đường bay trở về trấn Vũ Lăng.

Bọn họ đi thẳng về đảo không trung của Phục Hy tông.

Đệ tử Phục Hy tông nhìn thấy áo khoác trên người Ô Tinh Tinh, kinh ngạc giật mình, lời muốn nói cũng bị chặn trong cổ họng.

Mà lúc này Tam trưởng lão đi đến, thấy tình cảnh này, nhất thời hoảng hốt lui về phía sau nửa bước.

"Chuyện này, chuyện này..."

Tùy Ly liếc nhìn ông ta một cái.

Với tính cách ngày thường của Tùy Ly, sẽ không nói nửa câu nào, nhưng hôm nay hắn lại hỏi một câu: "Có chuyện gì sao?"

"Không không..." Tam trưởng lão hơi lắp bắp, hồi lâu cũng không nói ra được cả câu.

Đệ tử Phục Hy tông đi nấu nước nóng, để Ô Tinh Tinh có thể thoải mái tắm trong ôn tuyền, rồi sau đó nàng thay quần áo mới, ngã xuống giường, không buồn không lo nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

Đêm nay trong phòng Tam trưởng lão, đèn đuốc sáng choang cả đêm.

Ông ta ngồi đối diện với Tùy Ly, trước mặt bày linh tửu, chỉ là không có ai uống.

Hồi lâu, mới nghe giọng nói ngạc nhiên nghi ngờ của Tam trưởng lão: "Sư điệp đối với nàng ấy...."

Tùy Ly nói: "Ta không biết."

Tam trưởng lão nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ không biết thì tốt, không biết thì tốt, ta còn tưởng ngươi thích người ta chứ?

Nhưng mà tiếp đó lại nghe Tùy Ly bình tĩnh nói: "Nhưng ta muốn kết đạo lữ với nàng."

Tam trưởng lão: "Cái gì?!"

Dưới sự thất thố, thậm chí ông ta còn làm đổ bàn.

"Nhưng mà. nhưng mà vì sao? Rõ ràng sư điệp mới vừa nói, tình cảm mà ngươi đối với nàng ấy, ngay cả ngươi cũng không biết mà..."

"Ta không có trái tim, cho nên mới không biết." Tùy Ly lạnh nhạt nói.

"Vậy... Vậy sư điệp, đời này ngươi cũng sẽ không có tim mà. Đời này, ngươi cũng sẽ không thích nàng ấy, vậy tại sao còn muốn kết làm đạo lữ?"

"Bởi vì nàng muốn."

Tam trưởng lão nghẹn họng hoàn toàn.

Ô cô nương muốn, cho nên ngươi liền thành toàn cho nàng? Ngươi còn có phải là sư điệp Tùy Ly lạnh lùng vô tình của ta nữa không?

Năm năm trước, tông môn khác còn hỏi ngươi có muốn kết đạo lữ với nữ đệ tử của bọn họ hay không, lúc ấy ngươi nói không, ngươi muốn độc thân đến khi phi thăng.

"Cuộc đời con người quá ngắn." Tùy Ly nói.

Bởi vì ngắn, mới muốn tác thành cho Ô cô nương sao?

Không, không đúng nha... Lỡ như Ô cô nương cũng tu hành thì sao? Vậy cả đời này của các ngươi, nói không chừng chính là ngàn năm, vạn năm...

Tùy Ly cũng không phải là muốn thương lượng với Tam trưởng lão, giọng điệu này giống như là chỉ báo cho biết.

Hắn nói xong thì đứng lên: "Làm phiền Tam sư thúc truyền tin về cho sư tôn biết trước." Nói xong lập tức đi ra ngoài.

Cửa rất nhanh khép lại, chỉ còn lại Tam trưởng lão ngồi trơ ở đó.

Tam trưởng lão lẩm bẩm: "Chờ ngươi phi thăng trở lại thần giới, trở về thành Thanh Nguyên tiên quân. Thanh Nguyên tiên quân vừa thức tỉnh bỗng dưng phát hiện mình có thêm một người thê tử, vậy thật sự vô cùng buồn cười.... Có phải khi đó còn giáng tội trông coi bất lực cho tông môn chúng ta hay không?"

Không có người nào trả lời Tam trưởng lão.

Vì vậy ông ta chỉ có thể nhanh chóng cầu viện tông môn.

Tông chủ kiến thức rộng rãi! Vẫn là để ngài ấy xử lý đi.

Ngày hôm sau.

Phục Hy tông lên đường rời khỏi trấn Vũ Lăng, lúc đi Ô Tinh Tinh đi gặp Vô Tương Tử, Vô Tương Tử tặng kim quang mà lúc trước đưa cho nàng ở trong Kiếm mộ, không có ý nàng mượn thì phải trả lại.

Bình Luận (0)
Comment