Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 134

Chương 134 -
Chương 134 -

Quý Viên cụp mặt xuống.

Ma đằng còn treo trên cổ tay của Ô Tinh Tinh, nếu nàng không đồng ý, hắn ta cũng có thể kêu nàng bái thiên địa cùng hắn ta...

Dù sao nàng cũng không sợ gì, chỉ có ma đằng này.

Ngay lúc Quý Viên sắp hơi cong người, điện chính rung chuyển.

Mọi người nghiêng đầu nhìn ra ngoài.

Trong cốc vốn thiếu ánh sáng, vì vậy mà đều thấy rõ sự mù mịt, u ám của bầu trời, nhưng lúc này lại trông thấy hơn nửa bên ráng đỏ. Giống như có ánh lửa đó, rơi xuống từ trên trời, có thể muốn rơi xuống trên mái hiên, đốt cháy mọi thứ nơi này

Lúc này có tà tu chạy nhanh đến nói: “Có, có đột kích!”

Tiếng hắn ta vừa mới thốt ra, thân hình liền trên đường chạy đến đột nhiên hoá thành một quả cầu lửa, sau đó một tiếng kêu thảm trong họng vang lên, hắn ta liền bị thiêu thành một bộ xương khô.

Thủ đoạn độc ác, vô tình này, so với tà tu, cũng không kém hơn bao nhiêu.

Mọi người nhìn thấy, lập tức thay đổi sắc mặt.

“Hoảng hốt cái gì?” Tông chủ lạnh giọng mắng.

Gã lập tức đứng dậy, vừa nhìn ra ngoài cửa, vừa nói: “Bái đường đi, ngớ ra đó làm gì? Không sớm một chút vào động phòng sao?”

“Vào động phòng?” Người ngoài cửa lặp lại ba từ này, sau đó thong thả đi vào lại.

Chỉ thấy đầu người này đeo mặt nạ màu trắng, toàn thân mặc màu đỏ, đỏ đến tựa như muốn hoà vào cùng ráng đỏ xa nơi chân trời đó.

Trong chốc lát dường như khiến người ta hoàn toàn không rõ ai mới là tân lang.

Rất nhanh Tông chủ nhận ra sự áp chế trên người hắn ta.

Sâu không thấy đáy..

Tông chủ cười lạnh nói: “Đây là vị phu quân đã thành hôn đó của ngươi sao? Không sao, không sao, để hắn tận mắt nhìn thấy ngươi tái hôn được rồi.”

Nam nhân áo đỏ ngừng bước, cũng không tiếp lời của gã, cũng không phủ nhận. Sau khi dừng lại một chút, thì lại không xem ai ra gì tiếp tục đi về phía trước.

Quý Viên chậm rãi xoay người.

Ma đằng trong người hắn ta phá vỡ da thịt, bay lên trong không trung.

Hắn ta như vậy chắn trước người Ô Tinh Tinh.

Nam nhân áo đỏ vẫn chưa đi đến gần thì bên ngoài lại loạn lên rồi.

Mười tên tà tu chen lấn chạy vào trong, sắc mặt sợ hãi nói: “Phục Hy Tông, Phục Hy Tông đến rồi...”

“Đến thì sao chứ?”

Tên chạy rất nhanh đó rướn cổ họng hét: “Bọn họ vào cửa liền hỏi bọn thuộc hạ treo đèn kết hoa làm gì? Bọn thuộc hạ dĩ nhiên là cười phá lên nói cho bọn họ biết, đệ tử của Tông môn chúng ta đã bái đường cùng Ô cô nương bị bắt cóc đến đây. Người đứng đầu đó liền lạnh lẽo hỏi, có biết Ô cô nương đã thành hôn rồi không. Bọn thuộc hạ càng cười lớn hơn, nói không cần biết phu quân đó của nàng, chính là muốn cho những cTông môn lớn này bị cắm sừng. Người, người đứng đầu đó, một quyền đập nát đầu của năm người ngoài cửa. Bọn thuộc hạ hỏi hắn là ai...”

“Hắn, hắn nói hắn là phu quân của Ô cô nương, là Tuỳ Ly của Phục Hy Tông.”

Tuỳ Ly?!

Nghe thấy cái tên này.

Tông chủ đều kiềm không được giật mi mắt.

Tên tuổi lớn này ai mà chưa nghe qua chứ...

Nhưng nếu hắn là phu quân của tiểu cô nương này, vậy còn người mặc áo đỏ này...

Khá lắm.

Tiểu nha đầu này mảnh mai, yểu điệu, nhìn không ra, một người còn có hai phu quân cơ đấy?!

Vậy nhiều hơn một cái, giống như cũng không có gì khác biệt.

Tông chủ thầm nói một tiếng thất sách trong lòng.

Sớm biết như vậy....Còn không bằng nói trên dưới Tông môn đều thành thân với nàng.

Giữa năm mươi người và hai người, có gì khác biệt chứ?

--

“Phục Hy Tông khí thế hung hăng, phải làm thế nào đây Tông chủ?” Tà tu cuống quýt hỏi.

Tông chủ cũng có chút bực mình.

Gã đường nhiên không nghĩ đến, phu quân của tiểu nha đầu đó là Tùy Ly.

Sự khác biệt trong đó thật sự rất lớn.

Nếu chỉ là một tu sĩ bình thường, đối phương chắc chắn sẽ cuống cả lên giả vờ không liên quan, không chỉ không dám nhận đạo lữ quay về mà còn thề không đội trời chung với Tà tông nếu không muốn danh tiếng bị Tà tông làm ô nhiễm. Người không đội trời chung bọn họ nhiều không đếm xuể, dù sao chỉ cần giữ vị Ô cô nương ở lại đây là được rồi. Nhân gian thường nói cái gì mà, dù cho cô nương tính cách mạnh mẽ nhưng một khi đã gả đi rồi, cũng chỉ có đạo lý lấy chồng theo chồng. Lâu dần, chắc chắn vị Ô cô nương này cũng chỉ có thành bạn hữu với Tông môn của bọn họ.

Nhưng nếu như là nhân vật giống như Tùy Ly...

Tùy Ly là con của trời như thế nào? Dĩ nhiên nhịn không được sự tức giận này.

Dù cho muốn lui, cũng phải giết sạch trên dưới Tông môn của bọn họ trước...đã?

Suy bụng ta ra bụng người. Tông chủ cảm thấy nếu đổi lại là mình, cũng chắc chắn sẽ như vậy.

Đặc biệt là tình nhân của đạo lữ mình, nhất định phải ngũ mã phanh thây mới có thể hóa giải nỗi hận bên trong.

Tông chủ suy nghĩ rất nhiều, nhưng thật ra cũng chỉ là trong nháy mắt thôi.

Nam nhân mặt nạ trắng áo đỏ bên đó, u ám nói một tiếng: “Hắn đến cũng nhanh thật.”

Lời vừa dứt.

Nam nhân liền nghiêng mình về phía trước, thử đi cướp Ô Tinh Tinh ở bên cạnh Quý Viên.

Sao Qúy Viên có thể chịu được chứ?

Hắn ta lại một lần nữa trở lại bên cạnh Ô Tinh Tinh, nhưng chỉ đổi lại một câu nhẹ nhàng của Ô Tinh Tinh “Sau đó ta cũng đã thành thân rồi”.

Người đeo mặt nạ này, đến cả mặt mũi thật cũng khó phân biệt, còn cho là cái thứ gì? Dựa vào cái gì mà muốn hắn ta nhường cho chứ?

Một sợi ma đằng phá vỡ không trung mà ra, nhắm thẳng đến trước mặt nam nhân áo đỏ.

“Cái gì vậy?....Của ma giới?” Nam nhân áo đỏ đưa tay lập tức có ngọn lửa xuất hiện.

Ngọn lửa gặp phải ma đằng, nhưng ma đằng hoàn toàn không giống như trên tà tu vừa rồi, bị thiêu thành tro bụi. Khí thế của nó không giảm, trực tiếp tấn công vào mặt nạ trên mặt của nam nhân áo đỏ.

Bình Luận (0)
Comment