Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 175

Chương 175 -
Chương 175 -

"Không sao rồi." Tùy Ly thấp giọng nói, ngay sau đó chậm rãi đi về phía trước, một cổ lực lượng vô hình đẩy đệ tử của Phục Hi tông ra hai bên.

Đại trưởng lão hơi hoảng hốt trong chốc lát, cũng không nói gì, chỉ nhìn Tùy Ly đi vào trong phòng khách chính, sau đó ngồi xuống bên cạnh cô nương kia.

Người Phục Hi tông thấy vậy cũng không lên tiếng, chỉ lặng lẽ đi đến bên ngoài phòng khách chính, muốn nghe lén một chút.

Tùy Ly cũng không cố kỵ, hắn lên tiếng hỏi trước: "Hai ngày nay đã làm gì?"

Ô Tinh Tinh trả lời từng cái một.

"Không nhàm chán sao?"

“Không nhàm chán."

Tùy Ly dừng lại một chút.

Lúc hắn đi đến Yêu tộc, nàng còn biết hỏi hắn, ngươi nhớ ta không.

Hôm nay một câu hỏi thăm cũng không có.

Tùy Ly không thể làm khác hơn là tạm thời đè xuống suy nghĩ rối rắm này.

Bọn họ ở chỗ này thêm một ngày, ngày hôm sau thì dậy sớm, các đệ tử rối rít lấy ra thuyền con lên đường.

Bởi vì có người của Phục Hi tông ở, Ô Tinh Tinh đều là một mình một phòng, nàng rửa mặt đẩy cửa đi ra ngoài, đi thẳng đến phòng khách chính.

Trong phòng khách chính, Mạc Vấn Đạo vẫn còn ngồi bên đống lửa.

Ô Tinh Tinh đi đến nói lời tạm biệt với ông ta: "Cảm ơn đã cho ở lại, chúng ta đi đây."

Mạc Vấn Đạo không có đáp lại.

Ô Tinh Tinh nghiêng đầu xuống: "Này?"

Lúc này Tùy Ly cũng đi vào, nhìn Mạc Vấn Đạo thì hơi ngẩn ra, sau đó nói: "Ông ta chết rồi."

Ô Tinh Tinh hơi sững sốt: "Chết? Nhưng mà... Nhưng mà sao chết được?" Trên mặt nàng lộ ra vẻ mờ mịt.

Tam trưởng lão thấy bọn họ chậm chạp không đi ra, cũng đi đến thúc giục, vừa vào, cũng phát hiện Mạc Vấn Đạo đã chết.

"Xảy ra chuyẹn gì vậy?" Tam trưởng lão nhíu mày.

"Vốn đại hạn của ông ta đã đến, nếu không có chúng ta ở chỗ này, sợ rằng ông ta cũng đã sớm chết mấy ngày trước rồi." Tùy Ly nói xong, ngồi xổm xuống, lấy một cái bọc từ trong lòng ông ta.

Trong bọc đựng gạo, lá bùa, pháp khí khác nhau, một cái hộp... Còn có một bức thư.

Trên thư viết "Gửi Ô cô nương".

Mấy ngày nay, Mạc Vấn Đạo từ trong miệng người khác biết được họ của Ô Tinh Tinh.

Tam trưởng lão vươn tay nhận lấy lá thư, nói: "Vẫn là để ta tháo ra đi, cũng không phải là chúng ta tiểu nhân, chỉ ra đi ra bên ngoài, vẫn nên cẩn thận thì hơn."

Ông ta nói xong thì nhanh tay mở phong thư ra, lấy bức thư bên trong, sau khi điều tra một phen, mới giao vào tay Ô Tinh Tinh.

Ô Tinh Tinh lại đưa cho Tùy Ly.

Chữ mà nàng biết còn chưa nhiều, là một tiểu yêu quái mù chữ.

Ô Tinh Tinh lặng lẽ than thở.

"Ta tên là Mạc Vấn Đạo, là người của trấn Tập Xuyên, Chử Thiên Quốc, Huyền Cực châu. 130 năm trước, Chử Thiên quốc bị động đất, mấy mùa, cuộc sống khó khăn. Vốn dĩ ta nên chết ở chỗ đó, nhưng may mắn được tiên nhân của Vô Cực môn điểm hóa, ta lấy thân thể phàm nhân này của mình bái nhập Vô Cực môn.”

"Tiên đạo mờ mịt, sư tôn của ta cầu trời cầu đất cũng không được trường sinh, huống chi ta là đệ tử không có thiên phú gì trong tông môn, càng không tìm được đại đạo.”

"Nếu ta chết đi, chỉ cầu có một người có thể tiếp nhận chức môn chủ, để cho người trên cõi đời này còn biết được có một Vô Cực môn..."

Tùy Ly đọc đến chỗ này, không khỏi quay đầu nhìn Ô Tinh Tinh.

Chẳng lẽ người này định truyền chức chưởng môn cho tiểu yêu quái?

Tam trưởng lão cũng suy nghĩ đến cái này.

Vì sao?

Bởi vì Ô cô nương cho người này đồ ăn sao?

Tùy Ly tiếp tục bình tĩnh đọc xuống:

"Tín vật môn chủ đã đặt bên trong phong thư, lật lộn bức thư lại, là có thể thấy được. Nếu cô nương không muốn tiếp nhận cũng không sao, mời cô nương giúp ta giữ gìn phong thư này, nếu tương lai có một người nguyện ý tiếp nhận, vậy xin giao vật này cho người đó. Còn nữa, cái hộp bị đóng kín kia tuyệt đối đừng vứt. Trong phòng khách có treo bức họa của sư tôn ta, nếu ngươi có thể mang đi cùng thì thật tốt. Nếu cảm thấy quá xui, vậy thì để lại ở chỗ này thôi."

"... Thư đến đây, chuyện cần làm cũng đã làm hết. Ta đã có mặt mũi xuống hoàng tuyền gặp sư tôn của mình."

Tùy Ly gấp bức thư lại: "A Tinh suy nghĩ thế nào?"

Tam trưởng lão thở dài một tiếng: "Bước lên con đường tu tiên, thì phải cắt đứt mọi liên lạc với người thân bạn bè ở phàm trần. Nên có một trái tim dứt khoát mạnh mẽ, mà theo tuổi thọ ngày càng dài, người thân bạn bè ngày xưa của ngươi cũng sẽ lần lượt chết đi. Nếu như nhớ nhung vấn vương chuyện này, vậy sẽ trở thành bóng ma trên con đường tu tiên của ngươi, chờ đến khi Độ Kiếp, tâm ma sẽ xuất hiện.”

"Dựa theo nội dung trong thư, vốn dĩ sư tôn của người này là một người quá từ bi, từ trong đám người sắp chết đói đầy đất cứu ra một người thu vào trong tông môn, cũng không suy nghĩ người này có thích hợp tu tiên hay không."

"Ta có một suy ra ba, có lẽ trong tông môn này, người được cứu không có thiên phú tu tiên như vậy sẽ không ít. Từng ngày nhìn sư huynh sư đệ không chạm được đến cửa trường sinh chết đi, đạo tâm đã sớm không vững, sao có thể tu tiên được chứ?"

Ô Tinh Tinh nghe được rõ ràng.

Chắc chắn hai người còn lại bên trong Vô Cực môn, không phải là thiên tai và phế vật tu chân, mà là người trước là người tốt, người sau là người mệnh khổ đáng thương.

“Vô Cực môn này tu không phải tiên." Tùy Ly lạnh nhạt nói: "Là nhân thế, là từ bi."

"Sợ rằng Kim Thiên tông cũng không theo kịp sự thương xót đối với người khác của bọn họ."

Tam trưởng lão lắc đầu than thở.

Lúc này Ô Tinh Tinh nhìn bức thư trong tay Tam trưởng lão, nói: "Lật lại nhìn thử xem?"

Tam trưởng lão lột mặt trong của phong thư ra bên ngoài. Chỉ thấy bên trong có một đạo đồ văn, màu sắc của đồ văn kia vô cùng nhạt, lộ ra chút màu xanh lam.

Bình Luận (0)
Comment