Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 259

Chương 259 -
Chương 259 -

Vậy chỉ có một cách ---

Vô Cực môn không chỉ có thể mời thần, còn có thể mời ma.

Chờ đến ngày mời thần đó, thật sớm Ô Tinh Tinh đã đi đến phủ Sở hầu thăm Việt Cơ.

Bởi vì Việt Cơ bị thương nặng, không thích hợp di chuyển, cho nên từ sau khi cản đao thì vẫn luôn ở trong Sở hầu phủ. Sở hầu vì rửa sạch hiềm nghi, tất nhiên không dám thờ ơ. Cho nên cuối cùng đây là khoảng thời gian thoải mái nhất của Việt Cơ.

Biết được Ô Tinh Tinh đến thăm, Việt Cơ đã vô cùng vui vẻ, người còn chưa đến, nàng ta đã vội vàng nằm lấy trụ giường, muốn Thanh Ngưng đỡ nàng ta dậy.

Trước tiên Ô Tinh Tinh hỏi thăm sức khỏe của nàng ta thế nào, sau đó móc ra miếng hổ phủ mấy ngày trước hỏi: "Còn có một nửa nữa đi?"

Phần lớn hổ phù đều chỉ có một.

Chỉ là thứ ở trong tay Ô Tinh Tinh đặc biệt nhất, cái này lấy hình thức khảm vào, một lõm một nhô. Cách tạo ra hiếm thấy như vậy, Tân Ngao cũng không nhận ra đây là một thứ dùng để điều khiển quân đội.

Vẫn là Tân Ngao thật sự cầm đi mài hai bên cho nhẵn bóng, mới ngượng ngùng phát hiện, thứ đồ chơi này còn phải có một thứ khảm vào nữa mới được xem là hợp thế. Chỗ mà y cầm cấn tay chính là một đường cong nhô lên bên ngoài viền.

Việt Cơ sợ run nói: "Sao Đế cơ biết còn có một nửa nữa?”

Tất nhiên Ô Tinh Tinh không nói là Tân Ngao phát hiện ra.

Nàng chỉ chột dạ nói: "Nhìn kỹ một chút, thì sẽ phát hiện ra thôi."

Việt Cơ nở nụ cười nói: "Đế cơ thông minh, đúng thế, hổ phù này còn có một nửa. Hôm đó lúc ta sắp chết, ngoài cửa lại có nhiều tật y ở trong cung, mới không dám nói nhiều với Đế cơ. Hôm nay thì không thể không nói."

Ngay sau đó nàng ta nghiêm túc nói: "Hôm đó mỗi câu mỗi chữ của ta đều là thật, Đế cơ cũng không phải con gái ruột của Hoàng đế Thái Sơ. Con người của Tân Ngao hung ác tàn nhẫn, bất trung bất nghĩa, dù cho có xuống địa ngục cũng không có chỗ để cho y dung thân. Người như vậy, sao có thể sinh ra được một người lương thiện thông minh xinh đẹp như Đế cơ?”

Ô Tinh Tinh nghe đến chỗ này, không nhịn được mím môi, trong lòng có chút không vui.

Sao có thể nói Tân Ngao như vậy chứ?

Việt Cơ thấy nàng nhíu mày, cũng biết nàng không tin lắm.

"Ngài biết vì sao Hoàng đế Thái Sơ giữ lại tánh mạng của ngài không, còn phong ngài là Đế cơ? Cũng chỉ là ngôi vua của y có lai lịch bất chính, y muốn mượn kim quang trên người Đế cơ, tới bình ổn ác mộng ngày đêm của y, còn mượn Đế cơ chặn miệng của người trong thiên hạ... hơn nữa còn muốn giữ Đế cơ lại làm con tin!"

Ô Tinh Tinh thầm nghĩ ta biết nha.

Vốn dĩ Tân Ngao muốn giết nàng.

Nhưng chuyện này cũng không phải là chuyện lớn gì, lúc yêu quái dành ăn với nhau, đánh nhau ác liệt, giết đồng loại của là chuyện bình thường.

Chính là bởi vì kim quang mà Vô Tương Tử chia cho nàng, Tân Ngao giữ lại tính mạng cho nàng. Nhưng sau khi sống chung nhiều năm, hắn cho nàng cưỡi lên cổ, còn nuôi nàng lớn lên, đó cũng không phải là giả.

Tiểu yêu quái không có đi học, nhưng cũng hiểu được câu "Nhìn hành động không nhìn lời nói".

Chỉ là bởi vì không rõ ràng mục đích và thân phận của Việt Cơ, Ô Tinh Tinh mới không tùy tiện lên tiếng phản bác nàng ta.

Lúc này Việt Cơ dừng lại một chút, thấy Ô Tinh Tinh không có nói gì cả, nàng ta lập tức nức nở nói tiếp: "Đế cơ còn chưa hiểu sao? Vốn dĩ ngài là con gái của Nguyên phi và hoàng đế tiền triều. Trong thân thể của ngài chính là dòng máu tôn quý chính thống, hoàn toàn khác với loạn thần tặc tử Tân Ngao kia. Tân Ngao không chỉ không cảm ơn sự thưởng thức của tiên vương, còn độc ác tàn sát hết hoàng thất. Cha nương của ngài, huynh đệ tỷ muội của ngài, thần dân của ngài, đều chết trong tay của y..."

Ô Tinh Tinh ngẩn ngơ, trị nhớ bị kéo về lúc mới đến thế giới này.

Nàng không có trí nhớ gì với nương ở thế giới này.

Nếu có nương sẽ là dạng gì? Giống như Minh Châu phu nhân sao?

Ô Tinh Tinh lắc đầu, quả thật không nghĩ ra.

Cha, huynh đệ, trong miệng của Việt Cơ càng làm cho nàng không có cảm giác gì. Tiểu yêu quái không nghĩ ra, có liên hệ máu mủ sẽ như thế nào?

Ô Tinh Tinh nghĩ tới nghĩ lui, không thể làm khác hơn là cầm khăn tay lau nước mắt trên mặt cho Việt Cơ.

Vốn dĩ trái tim của Việt Cơ đã trầm xuống.

Đế cơ nghe được thù lớn của đất nước, lại không có chút cảm giác nào, chẳng lẽ Tân Ngao đã tẩy não nàng rồi.

Nhưng lúc này một cái khăn tay nhẹ nhàng chạm vào mặt nàng ta.

Mềm, ấm áp.

Đó là tay của Đế cơ.

Nàng không muốn thấy mình rơi lệ, nàng hiền lành như nương của mình vậy... Sự lạnh lòng lúc nãy nhất thời biến mất sạch sẽ.

Chỉ là Đế cơ được nuôi dưỡng quá lâu bên cạnh Tân Ngao.

Chỉ là nàng còn không biết, mùi vị mất đi cha nương, tộc nhân của mình... Dù cho Việt Cơ có không thừa nhận đi nữa, thì Tân Ngao đúng là rất sủng ái Đế cơ.

Có lẽ đây cũng là một loại thủ đoạn của Tân Ngao.

Cố ý để cho Đế cơ không biết nỗi khổ của nhân gian, không biết thương xuân buồn thu.

Việt Cơ mỉm cười, nói: "Mặc kệ trong lòng Đế cơ nghĩ thế nào, Đế cơ phải nhớ, tuyệt đối không để cho hoàng đế biết chuyện mà ta nói với ngài. Sợ rằng hoàng đế sẽ động sát tâm. Chờ tương lai thời cơ chín mùi, một nửa hổ phù kia sẽ tự đến tay Đế cơ."

Việt Cơ chỉ lấy ra một nửa, cũng là vì lưu lại con đường sau này cho mình.

Sau đó Việt Cơ lại nói chuyện lúc trước nàng ta và Thanh Ngưng tránh đuổi giết sống đến ngày hôm nay như thế nào cho Ô Tinh Tinh nghe.

Thanh Ngưng ở một bên nghe mà khó chịu.

Việt Cơ nói từng chuyện làm thế nào dẫn nàng ta chạy trốn, giả ăn mày, trải qua cuộc sống ăn mày như thế nào, sao có được cuộc sống ngày hôm nay, nói hết cho tiểu yêu quái này.

Quả thật quá mức... Sỉ nhục.

"Trái lại những khổ sở đó cũng không có gì cả, dù sao cũng đã trôi qua hết rồi." Việt Cơ nơi nước mắt: "Tính cách của Tân Ngao tàn bạo, lòng nghi ngờ nặng, chỉ sợ ngài sống bên cạnh y sẽ không dễ dàng, mỗi lần ta nhớ đến, trong lòng đều giống như dao cắt. Chỉ muốn có một ngày cứu Đế cơ ra, lúc này mới xả thần, tình nguyện ở lại nhà thương nhân, kéo dài hơi tàn..."

Ô Tinh Tinh muốn nói lại thôi.

Hình như cũng không dễ dàng... lắm?

Nếu như tính toán, khi nàng chưa đầy tháng, Tân Ngao đã nhét cơm vào trong miệng nàng; lúc một tuổi, Tân Ngao kẹp nàng trong ngực, cùng nhau đi giết người; lúc ba tuổi, Tân Ngao còn đè nàng lên cổ của mình, hại nàng đụng vào khung cửa.

Bình Luận (0)
Comment