Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 261

Chương 261 -
Chương 261 -

Mọi người không tự chủ nín thở.

Bá tánh chưa từng thấy qua cảnh tượng lớn gì, không nhịn được hỏi: Thần linh mời đến, cũng nên có bộ dạng giống như Đế cơ sao?"

Đúng vậy.

Đế cơ vô cùng xinh đẹp, lại có kim quang trên người, không có một người nào giống thần linh như nàng.

Trong mắt dân chúng sinh ra ba phần kính sợ quỳ lạy.

Chỉ có các đại thần là không vui vẻ.

So với thần linh, bọn họ cảm thấy Đế cơ ngày càng giống với yêu cơ trong lời đồn...

Thanh Ngưng đến đàn Nhật Nguyệt, lúc này mới biết được chỗ ngồi đều theo thứ tự, dù cho nàng ta được Vô Cực môn nhìn bằng con mắt khác, nhưng quả thật trong Đô thành này không thiếu vương công quý tộc, nàng ta được xem là thứ gì chứ?

Cung nhân chỉ lạnh lùng dẫn nàng ta đi về phía trước, đi chưa được mấy bước, đã nói: "Chính là chỗ này, Thanh Cơ ngồi xuống đi."

Thanh Ngưng rũ mi mắt xuống.

Mặc dù nàng ta không biết Vô Cực môn là sử dụng pháp môn gì, nhưng Đạo gia cũng có chỗ giống nhau. Ví dụ như nếu muốn lập đàn, trước một ngày phải dẫn mưa đến. Mưa là nước tự nhiên bị bốc hơi lên cao tạo thành mây rồi lại rơi xuống đất, được gọi là "cam lộ". Sau khi cam lộ này tắm rửa cho tế đàn, mới có thể mở đàn.

Cho nên hôm qua mới xuống một trận mưa lớn, mắt đất vẫn còn lầy lội, ngay cả hít thở cũng cảm thấy có một cổ ẩm ướt.

Trước mắt vớ, gấu váy của Thanh Ngưng đề đã bị nước đọng ở chỗ trũng và bùn lầy dính tung tóe vào nhau.

Nàng ta khó mà chịu đựng nhíu mày, lại ngẩng đầu lên.

Ô Tinh Tinh đã được cung nhân tiếp đón, đi đến bậc thang, đến chỗ bên cạnh Hoàng đế Thái Sơ.

Người ngồi ở bên cạnh Hoàng đế Thái Sơ, chính là Tùy Ly.

Quá xa...

Thanh Ngưng nắm chặt bàn tay thành quyền.

Mà bên này Ô Tinh Tinh mới vừa đến gần, thì lập tức thay đổi sắc mặt. Ngũ quan nhăn thành một đoàn.

"Hắn là thế nào?" Lời này là hỏi Tân Ngao.

Tùy Ly ngồi trên xe lăn bằng gỗ, có mắt sẽ thấy, sắc mặt của hắn vô cùng ảm đạm, da gần như trong suốt, mặt mày lộ ra vẻ gầy gò hơn trước.

Giống như một bức họa, bị nước thấm ướt.

Ngón tay của hắn đè lên tay vịn của xe lăn, nhìn kỹ thì không có chút huyết sắc nào.

Sắc mặt Tân Ngao cũng không khá hơn là bao, y nhíu mày, lệ khí tỏa ra có thể đè người.

Y nói: "Tổn hại chút khí lực đã như vậy... Đến cùng vẫn là... thân thể yếu một chút. Nếu thật sự có mấy phương sĩ có bản lĩnh thật, có thể chữa bệnh cho ca ca của con, vậy cũng được xem là một chuyện tốt. Chỉ có thể hận cả Tuyết quốc, sợ rằng không tìm được phương sĩ như vậy.

Tổn hại khí lực gì?

Ô Tinh Tinh nhíu mày, ngồi xuống bên cạnh Tùy Ly.

Nàng lại không vui lắm, chỉ là lúc này là hướng về phía Tân Ngao.

Nàng đạp lên ghế rồng của Tân Ngao, nói: "Nếu đã như vậy, tại sao cha không để cho hắn ở trong cung nghỉ ngơi chứ?"

Tân Ngao vội nói: "Quả nhân có khuyên, nhưng mà nó không có chịu."

Tân Ngao vừa than thở, lại không nhịn được có chút dương dương tự đắc, y nói: "Chắc là ca ca của con không yên tâm, một lòng sợ chúng ta bị thiệt trước Vô Cực môn."

Mặc dù Tân Ly chưa bao giờ gọi y là "cha", nhưng chuyện làm vì y, cho tới bây giờ không có một chút ý tiếc sức lực. Như vậy còn không phải cha con tình thâm sao?

Tùy Ly lặng lẽ nhắm mắt nghỉ ngơi: "..."

Ngược lại còn có mấy phần tự biết mình, biết mình không thông minh, dẫn theo tiểu yêu quái sẽ ăn thiệt thòi cùng

Tùy Ly chậm rãi mở mắt ra, sự thờ ơ dưới mắt lập tức xuất hiện trở lại.

Hắn nhìn Ô Tinh Tinh hỏi: "Người nào trang điểm cho nàng thế?"

Ô Tinh Tinh không hiểu, thân thể hắn yếu ớt như vậy, tại sao vẫn quan tâm đến chuyện này?

Ô Tinh Tinh nói: "Là Hà Nữ." Hà Nữ là cung nhân ở bên cạnh của nàng

Tùy Ly không nhịn được giơ tay sờ búi tóc của nàng, sau đó mới thu tay lại.

Vốn dĩ tiểu yêu quái sinh ra đã ưa nhìn, chưa kể thế giới trong gương có một chút kỳ quái, điều này khiến nàng càng thêm một chút quyến rũ. Cho dù tùy ý búi tóc, thoa một lớp phấn, cũng ngày hôm nay đẹp hơn ngày hôm trước.

Cuối cùng thật sự làm cho người ta nhìn đến không nỡ rời mắt ...

Ô Tinh Tinh nào biết được suy nghĩ của hắn, chỉ quan tâm đến khuôn mặt trắng bệch của Tùy Ly.

Nàng móc đầu ngón tay của hắn, còn dùng lực chà xát thật mạnh.

Ánh mắt Tùy Ly run rẩy, hắn nắm lấy tay nàng: "Làm gì thế?"

Ô Tinh Tinh: "Ta sờ xem thử ngươi có lạnh hay không."

Tùy Ly mấp máy môi: "Yên tâm đi, không lạnh nhanh như vậy đâu."

Ô Tinh Tinh: ?

Ô Tinh Tinh: "Ồ."

Nàng cảm thấy hôm nay giọng điệu của hắn có chút kỳ quái. Giống như một lúc thì vui vẻ, một lúc thì trở nên không vui. Nàng lại suy nghĩ hắn là bệnh nhân, ừ, cũng không có gì kỳ lạ cả.

Tiểu yêu quái rộng lượng lập tức tha thứ cho hắn.

Tùy Ly nhanh chóng dời ánh mắt đi chỗ khác, nhìn xuống Tân Quy ở phía dưới.

Thịnh hội hôm nay, sao Sở hầu có thể bỏ qua được ? Gã do dự vài lần, cuối cùng mang theo Tân Quy và một đứa con trai mà gã rất yêu quý khác.

Tân Quy lớn lên cũng rất tuấn tú, chẳng qua những ngày gần đây bị dày vò, sắc mặt cũng đã trở nên tái nhợt đáng sợ, nếu không phải vì biết Đế cơ ở sau tấm bình phong, hắn ta không muốn mất mặt, thì sợ rằng đã cho người khiêng đi rồi.

Tân Quy tự mình đi đoạn đường này, chờ lúc ngồi xuống đã thở không ra hơi.

Thứ phế vật.

Không gây ra được chuyện gì.

Tùy Ly thầm nghĩ.

Chỉ là cả hai người đều là bộ dạng ma ốm, so sánh hai bên, trái lại cũng không biết ai thắng ai thua.

Tùy Ly cau mày.

Cho nên... Hôm nay sao hắn có thể không đến được?

Dù hắn kiệt sức, cũng muốn ngồi bên cạnh tiểu yêu quái

Bình Luận (0)
Comment