Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 272

Chương 272 -
Chương 272 -

Hắn ta thấy Ô Tinh Tinh không có vẻ mặt gì, thầm nghĩ chẳng lẽ mình nói quá phức tạp, không đủ thẳng thắn đơn giản?

Nguyên Chử lại nói: "Chẳng lẽ ngài chưa từng nghe nói gì sao? Ngài có thể là con gái của Nguyên phi và hoàng đế tiền triều.”

Ở một bên Diệp Chỉ Quân hơi kinh nhạc.

Nàng ấy tiến vào trong gương Hoa Duyên, trải qua cuộc sống hết sức gian khổ.

Nàng ấy biết đây là khảo nghiệm tu hành trong gương Hoa Duyên, cho nên cũng không cảm thấy to tác gì.

Nếu lời đồn trong miệng của Nguyên Chử là thật, vậy câu đố về thân thế này chính là khảo nghiệm tu hành của Ô Tinh Tinh.

Nhưng vốn dĩ nàng không phải là tu sĩ, lần đi vào gương Hoa Duyên tu hành này thật sự là tai ương đột nhiên rơi xuống đất.

Diệp Chỉ Quân lại nhớ đến hôm đó, giọng điệu vui vẻ mà mỗi lần Ô Tinh Tinh nhắc về Hoàng đế Thái Sơ, nếu sau khi Hoàng đế Thái Sơ biết được, vứt bỏ Ô Tinh Tinh, vậy mèo có đau lòng không?

Trong lòng Diệp Chỉ Quân có vô số suy nghĩ.

Mà chính chủ là Ô Tinh Tinh đây, trên mặt vẫn vô cùng bình tĩnh. Chỉ là trong đáy mắt có chút sợ run, giống như đang đắm chìm trong những lời mà Nguyên Chử nói, còn đang tiêu hóa.

"Đế cơ... Hình như cũng không cảm thấy kinh ngạc lắm?" Nguyên Chử lên tiếng.

Là không tin lời của hắn ta sao?

Ô Tinh Tinh gật đầu một cái: "Ừ, ta đã sớm biết rồi."

Đã sớm biết.

Nguyên Chử: "..."

Chẳng lẽ hắn ta nhìn lầm nàng? Vị Đế cơ này không phải là người ngây thơ không biết thế sự, trái lại còn có mấy phần tâm cơ. Nếu không, sao sớm biết được thân thế của mình, vẫn còn cử xử như bình thường.

Ô Tinh Tinh khẽ thở dài, nói: "Ta không muốn Tân Ngao chết, ngươi nói có cách gì không?"

Nguyên Chử ngẩn ra: "Ngài hỏi ta?"

Ô Tinh Tinh gật đầu: "Ngươi đã nói, ta hỏi ngươi cái gì, ngươi cũng sẽ trả lời từng cái một, không có lừa gạt chút nào."

Nguyên Chử: "..."

Trái lại ta thật sự không nghĩ đến, lúc này ta mới vừa nói Vô Cực môn nhất định phải giết chết Tân Ngao, ngài đã lập tức muốn phạm vào quy củ chết này.

"Không có cách nào sao?" Ô Tinh Tinh thất vọng nói.

Nguyên Chử ngước mắt lên, trầm giọng hỏi: "Cho ta hỏi môn chủ một câu trước, ngài thật sự đã nghĩ kỹ là muốn cứu y sao? Nếu sau khi y biết được ngài đã biết thân thế của mình, lấy tính tình tàn bạo của vị bệ hạ này, tất nhiên..."

Ô Tinh Tinh lắc đầu một cái, ngắt lời nói: "Thuở nhỏ ngươi có được nuôi bên cạnh Tân Ngao không? Các ngươi không biết, không biết gì cả." Nàng thầm nghĩ, mặc kệ nói thế nào, Tân Ngao luôn là một người tốt hơn tộc trưởng.

Tân Ngao nuôi nàng lớn lên cho tới bây giờ, cũng không có đuổi nàng đi.

Y chính là... Cha tốt nhất...

Đột nhiên nàng nói: "Các ngươi có nghĩ đến hay không, chính bởi vì Vô Cực môn nhìn trộm thiên cơ, mới để cho hoàng đế tiền triều động sát tâm, ép Tân Ngao tạo phản? Chính bởi vì Vô Cực môn muốn xuống núi giết Tân Ngao, trước sau nguyền rủa y, mới làm cho y bị nhức đầu, đêm không thể ngủ, dần dần tính cách trở nên hung ác?"

Ô Tinh Tinh nói xong thì có chút tức giận, nàng trợn mắt nhìn Nguyên Chử: "Ta còn muốn hỏi ngươi, sao ngươi lại hại Tân Ngao thành cái dạng này hả!"

Nguyên Chử nghe đến chỗ này, trong lòng nghĩ đến cái gì đó.

Mà trong lòng Diệp Chỉ Quân cũng bị chấn động.

Từ xưa có đạo lý người xem bói không tính được số mệnh của bản thân.

Ai cũng biết, nhưng ai cũng không làm được.

Mèo nói rất có đạo lý... Ai lại biết được, số mệnh của Hoàng đế Thái Sơ, không phải là do những người tay từng bước đổ thêm dầu vào lửa tạo thành sao?

Nguyên Chử thở dài một tiếng, nói: "Được rồi, nếu môn chủ đã kiên định như vậy, có tình cảm cha con thâm hậu với bệ hạ như vậy, vậy ta sẽ nói cho môn chủ một chuyện, miễn trong tương lai có người nói với môn chủ, để cho môn chủ vì chuyện này mà lo lắng."

"Chuyện gì?" Ô Tinh Tinh nhìn hắn ta.

"Tin đồn trong dân gian, tính cách của Hoàng đế Thái Sơ tàn nhẫn, Nguyên phi tiền triều có thai cũng không được tha mạng, thề phải diệt hết người của hoàng thất tiền triều. Vì vậy Nguyên phi bị siết cổ chết... Nhưng sự thật chính là, bởi vì phong tục Tuyết quốc cởi mở, người chiến thắng có thể thừa kế tài sản, thê tử vợ con của người thất bại. Trước khi Hoàng đế Thái Sơ đi vào trong cung, Hoàng đế tiền triều không muốn nữ nhân của mình làm thê thiếp cho người khác, vì vậy trước khi tin tức cửa cung bị phá, người này đã hạ lệnh siết chết nữ quyến trong cung. Nguyên phi mang bầu cũng không được tha, con cháu của hoàng đế tiền triều đông đảo, đã sớm được vị hoàng đế này sai người dẫn đi chạy trốn. Nguyên phi cầu xin thế nào cũng không thể sống sót được, sau khi Nguyên phi chết ngài mới được sinh ra."

Ô Tinh Tinh ngơ ngác đứng đó, lần đầu tiên nghe được một câu chuyện tàn nhẫn như vậy.

Chỉ vì không muốn cơ thiếp của mình trở thành của người khác, cho nên muốn giết hết tất cả các nàng.

Vốn dĩ nàng không có cha nương, sau đó có một Tân Ngao, chính là người cha tốt nhất của nàng.

Hôm nay lại nghe Nguyên Chử nói "Nguyên phi có cầu xin thế nào đi nữa cũng không thể sống", nàng lập tức cảm thấy hốc mắt chua xót.

"Nương" của nàng có phải rất muốn nàng sống sót... Cho nên sau khi cầu xin, bị siết cổ, cũng muốn sinh nàng ra?

"Lộp bộp"

Nước mắt rơi xuống vũng nước dưới chân, không tạo ra chút gợn sóng nào.

Chỉ là hai ba câu, tiểu yêu quái đã cảm nhận được mùi vị có "nương"

Nhưng thật ra "nương" của nàng đã chết từ mười mấy năm trước.

"Lúc này... Môn chủ còn muốn cứu bệ hạ sao?”

"... Muốn." Giọng nói của Ô Tinh Tinh có chút nghẹn ngào.

"Môn chủ không hận bệ hạ sao?"

"Tại sao ta lại hận Tân Ngao? Người ta nên hận là người hạ lệnh kia." Tinh thần Ô Tinh Tinh có chút sa sút.

"Nhưng người hạ lệnh chính là cha ruột của ngài."

Bình Luận (0)
Comment