Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 286

Chương 286 -
Chương 286 -

Cam thúc nói: "Người đều đã ở chỗ chúng ta, sợ rằng bây giờ Tân Ngao đã cách lòng với nàng. Còn suy nghĩ những chuyện này làm gì? Con người Tân Ngao này, tàn bạo vô tình, ngươi sẽ không cho rằng thật sự nắm được Đế cơ, là có thể làm con tin uy hiếp y sao? Lúc nào ngươi cũng phải ghi nhớ, Đế cơ mang kim quang trên người đã là của chúng ta rồi."

Người ở phía dưới nghe thế, vội vàng đáp lại.

Hồi lâu, Cam thúc mới nói: "Các ngươi cho rằng Thiên Vũ như thế nào?"

Lúc này Thiên Vũ còn đang canh giữ bên cạnh Ô Tinh Tinh.

Hôm nay Ô Tinh Tinh ngồi xa dư, nàng hơi nghiêng người, nhìn người bên ngoài phát lương thức.

Cam thúc nghe lời nàng, lại để cho binh linh phân phát chút lương thực xuống.

Đám "quan viên" trong đất nước nho nhỏ này thấy vậy thì đau lòng không thôi. Còn có người không hiểu tại sao Cam thúc lại thật sự nghe lời Ô Tinh Tinh.

Tất nhiên ngoài mặt Cam thúc nói, vốn nên nghe lời bệ hạ.

Nhưng trong lòng thì đang tính toán ---

Hôm nay trong tay đã có Đế cơ, đã đến lúc chính thức tuyên chiến với Tân Ngao rồi.

Chỉ cần đánh ra khe núi, đoạt kho lương của thành trấn gần đây là được.

Thiên Vũ không biết chuyện này.

Ô Tinh Tinh nhìn khuôn mặt nhăn nhíu của hắn ta: "Bọn họ ăn no, ngươi không vui vẻ sao?"

Thiên Vũ cả kinh, vội vàng điều chỉnh lại vẻ mặt: "Chỉ là, chỉ là ta..." Chỉ là ta cảm thấy đáng tiếc. Nhưng suy nghĩ này mới xuất hiện trong đầu Thiên Vũ, đột nhiên hắn ta cảm thấy suy nghĩ này thật đáng sợ.

Cho những bá tánh này ăn no, vì sao lại đáng tiếc?

Nhưng... Những người bên cạnh đều nói với hắn, phân phát lương thực cho bá tánh là sai lầm.

Ăn ở trong miệng của bá tánh, là lãng phí.

Bởi vì ai trong bọn họ cũng suy yếu, chân què, phần nhiều là nữ nhân, già yếu, trẻ con, tương lai không thể đi ra chiến trường được.

Trong đầu Thiên Vũ đều là những suy nghĩ này.

Hồi lâu sau, hắn ta mới mấp máy môi, nhẹ giọng nói: "Bệ hạ không giống với những người khác."

Tiểu yêu quái coi lời này là lời khen ngợi, lúc này ưỡn ngực nơi: "Đó là tất nhiên, ta là Đế cơ, à không, hôm nay ta là bệ hạ của các ngươi."

Thiên Vũ lập tức đỏ mặt, không dám nhìn nàng nhiều.

Lúc đầu hắn ta cảm thấy khuôn mặt của Đế cơ này thật sự rất làm cho người ta kinh diễm, hôm nay cũng là như vậy.

"Vốn... Vốn cha của ta là Thiếu bảo*, bảo hộ con cháu hoàng thất đều là trách nhiệm của cha ta." Thiên Vũ cúi thấp đầu, bắt đầu tỉ mỉ nói lai lịch thân phận của mình với Ô Tinh Tinh

*chức quan thuộc hàng tam cô thời xưa bao gồm: thiếu sư, thiếu phó; thiếu bảo

Nói xong, còn nói thân phận của Cam thúc là gì.

Lại còn nói về những người Ô Tinh Tinh đã gặp, những người chưa từng gặp...

Lúc Cam thúc đến, đã nghe được Thiên Vũ nói đến lai lịch của Thái tế.

Vẻ mặt của Cam thúc hơi thay đổi, nhưng rất nhanh đã bị giấu đi.

"Bệ hạ, hẻm đông có một số việc cần Thiên Vũ làm." Cam thúc đã chuẩn bị xong lý do, chỉ chờ khuyên Ô Tinh Tinh.

Ô Tinh Tinh không để ý khoát tay: "Đi đi, đi đi."

Cam thúc: "... Vâng, cảm ơn bệ hạ."

Mặt trời hơi nóng, Ô Tinh Tinh cũng không ở bên ngoài quá lâu. Mấy cung nhân bảo vệ nàng trở về cung điện nhỏ kia, lại đốt đàn hương ở trong đỉnh lớn kia.

Ô Tinh Tinh lười biếng dựa vào trên giường.

Nàng đã mấy ngày không có luyện chữ, chứ đừng nói đến đi học... Lúc đầu cảm thấy quả thật rất thoải mái. Hiện tại lại cảm thấy nhàm chán.

Lúc làm yêu quái, dù gì cũng có thể chui vào rừng bắt thỏ gà rừng, có lúc không khéo, còn có thể đánh nhau với sơn dương, heo rừng.

Rất thú vị.

Cung nhân thấy nàng mơ màng muốn ngủ, vội vàng lấy một cây quạt đến quạt cho nàng.

Mà bên này Thiên Vũ bước nhanh vào cửa: "Bệ hạ." Trong lời nói mang theo chút kích động.

Nhưng chờ sau khi vào cửa, hắn ta lại không tự chủ chậm bước chân lại, cách Ô Tinh Tinh càng gần càng đi chậm hơn.

Ô Tinh Tinh cũng không nhịn được mà cảm thấy buồn bực, một chút buồn ngủ cũng biến mất, nghiêng người hỏi hắn: "Chân ngươi bị đau à?"

"Không, không phải." Thiên Vũ mím môi, ngay sao đó không tự nhiên nói: "Không biết, không biết Cam thúc đã nói với bệ hạ hay chưa..."

Ô Tinh Tinh càng tò mò, hơi vươn đầu ra thăm dò, hỏi: "Nói gì?"

"Nói... Nói bệ hạ cảm thấy ta như thế nào?"

"Cái gì?" Ô Tinh Tinh nghi ngờ nhìn hắn ta.

"Bệ hạ thấy ta... thấy ta có thể làm phu quân của bệ hạ hay không?”

Gần như mặt của Thiên Vũ đã đỏ ửng rồi, lắp bắp cố gắng nói xong.

Chờ hắn đánh bạo nói xong, lại ngước mắt nhìn sắc mặt của Đế cơ.

Hắn phát hiện thiếu nữ trước mặt, không có một chút ngượng ngùng, thậm chí cũng không tò mò.

Trái tim Thiên Vũ trầm xuống, lại nhìn Ô Tinh Tinh.

Lúc này, hắn ta nhìn thấy nhiều thứ hơn. Trong đáy mắt của nàng còn toát ra một chút... Đáng tiếc.

Giống như sự đáng tiếc mà hắn ta nhìn thấy khi phát lương thực cho những bá tánh kia vậy.

Đáng tiếc cái gì.

Cả người Thiên Vũ đều căng thẳng, hắn ta chưa bao giờ cảm thấy thì ra một ánh mắt có thể làm cho người ta khó chịu như thế.

Lúc này cung nhân đi vào cửa đưa trái cây.

Thiên Vũ bị động tĩnh này tỉnh hồn lại, lúc này buộc miệng nói: "Vì sao bệ hạ nhìn ta như vậy? Bệ hạ là..." Không thích ta, thậm chí là chán ghét ta sao?

Không đợi Thiên Vũ nói xong, Ô Tinh Tinh lập tức nói: "Thừa dịp ngươi còn chưa chết, nhìn nhiều một chút.”

Thiên Vũ ngẩn ra.

Ô Tinh Tinh khẽ thở dài, nói: "Phu quân của ta... Mặc dù còn chưa thành thân, nhưng trong lòng ta đã sớm nhận định hắn là phu quân của ta. Ngươi biết hắn lợi hại như thế nào không? Lúc trước có một con sư tử nhìn chằm chằm ta, sau đó bị phu quân của ta nhổ hết lông."

Đây là chuyện xảy ra rất sớm, con hỏa sư máu tím của Ngự thú tông đến kỳ phát tình, liều mạng muốn cọ đến cạnh nàng.

Bình Luận (0)
Comment