Có lẽ là bởi vì chuyện của tà tu, nên bắt đầu từ hôm qua, vẻ mặt của Tùy Ly đã trở nên lạnh lùng hơn rất nhiều. Thế nhưng lúc này dường như đã trở nên dịu dàng hơn?
Lúc này Tùy Ly đột nhiên có động tác.
Hắn bắt lấy tay Ô Tinh Tinh, vô cùng quen thuộc tách năm ngón tay của nàng ra, gần như đan xen mười ngón tay với nàng.
Cảnh này thật sự khiến mọi người ngây ngẩn cả người.
Đúng... Lúc trước họ cũng đã từng chứng kiến Tùy Ly đạo quân thiên vị Ô cô nương như thế nào, nhưng, nhưng sự thiên vị khi đó làm sao có thể so sánh với sự thân mật hiện tại chứ?
Không phải chỉ là đạo lữ.
Không phải chỉ là một người bầu bạn trên con đường tu hành...
Trong lòng bọn họ cảm giác Tùy Ly vô cùng xa cách, giống như vĩnh viễn luôn mang dáng vẻ của một tiên quân cao cao tại thượng, lúc này chợt thay đổi.
Lúc này mới có người nhớ đến.
Đạo hắn tu... Không phải là vô tình sao?
Mọi người cố gắng nuốt xuống sự kinh ngạc trong lòng.
Mà lúc này, Diệp Chỉ Quân đã ở đầu kia đại điện vẫy tay với Ô Tinh Tinh.
Tùy Ly cứ như vậy nắm tay Ô Tinh Tinh vào cửa.
Đây chính là tiệc tẩy trần đón gió của hắn.
Cũng được xem như "Gia yến" của Phục Hy tông.
Mọi người dần dần thả lỏng hơn rất nhiều, chờ sau khi ngồi xuống, uống hai ngụm linh tửu, khi mở miệng nói chuyện cũng to gan hơn nhiều: "Đại sư huynh cũng có đạo lữ rồi, khi nào thì ta mới có chứ?"
"Cái gì gọi là đại sư huynh cũng có hả?" Lập tức có người hỏi ngược lại.
Người vừa mới mở miệng lập tức lộ ra vẻ ngượng ngùng, chột dạ không dám nhìn về phía Tùy Ly một cái nào.
Chỉ dám nói: "Đại sư huynh, ta..."
Tùy Ly lại không lên tiếng, chỉ nhìn hắn ta một cái.
Người nọ sau một lúc lâu không nghe thấy âm thanh, trong lòng càng cảm thấy sợ hơn, đành phải thật cẩn thận quay đầu nhìn Tùy Ly.
Tùy Ly vẫn ngồi ở đó, không hề động đậy, trên mặt cũng không có biểu cảm lạnh như băng, ngay cả một chút tức giận cũng không có. Thậm chí hắn ta... Thậm chí hắn ta còn cảm thấy dưới đáy mắt Tùy Ly có một chút ý cười.
Lúc này Diệp Chỉ Quân mở miệng: "Ngươi nói cũng không sai, với tính tình của Tùy Ly, vốn là cả đời này cũng không tìm được đạo lữ."
Lời này nghe giống như đang giải thích giúp hắn ta.
Nhưng tên đệ tử nội môn kia nghe xong chỉ cảm thấy càng luống cuống hơn.
Bởi vì hắn ta cảm thấy việc này giống như đang đổ thêm dầu vào lửa...
Những người khác lập tức không dám mở miệng nữa.
Vốn dĩ trước khi tiến vào thế giới trong gương Hoa Duyên, Diệp Chỉ Quân và Tùy Ly gần như không hề qua lại. Không có qua lại, vậy có nghĩa... Quan hệ giữa hai người, có lẽ không được tốt lắm? Trước mắt dường như càng khẳng định được suy đoán của họ.
Trong bầu không khí quái dị này, chỉ có một mình Ô Tinh Tinh không cảm nhận được mở miệng, nàng tò mò nói: "Vì sao ngươi lại nói không tìm thấy đạo lữ thế?"
Người nàng hỏi chính là đệ tử nội môn mở miệng sớm nhất kia.
Người này tên là Ngu Phàm.
Ngu Phàm sửng sốt một chút, lại cẩn thận nhìn Tùy Ly một cái, ngay sau đó nghiêm túc đáp: "Bởi vi... Phục Hi tông quá mạnh."
"Quá mạnh?"
"Ừ." Ngu Phàm gật đầu, thấy người xung quanh cũng không có ý muốn lên tiếng, liền yên tâm lớn mật nói tiếp: "Ở bên ngoài Phục Hi tông tiếng tăm lừng lẫy, không có một nữ tu nào dám tùy tiện đến gần chúng ta."
Ô Tinh Tinh không hiểu: "Vậy các ngươi chủ động đi nói chuyện với các nàng không phải là tốt rồi sao?"
Tuổi của Ngu Phàm còn nhỏ, rất nhanh trên mặt hắn ta có chút đỏ ửng, nói: "Người của Phục Hi tông rất ít xuất hiện ở trước mặt người ngoài, cho nên ở trong giới tu chân có mấy phần thần bí. Sao chúng ta có thể làm mất mặt Phục Hi tông được?”
Nói đơn giản, chính là bọn họ làm ra bộ dạng cao cao tại thượng, để duy trì sự thần bí, địa vị tông môn lớn của Phục Hi tông.
Ô Tinh Tinh chép miệng một cái.
Được rồi.
Đây là chuyện mà tiểu yêu quái không quá hiểu rõ.
Chỉ là lời của Ngu Phàm làm cho mọi người có một chút tò mò, thấy Tùy Ly không có dấu hiệu tức giận, những người còn lại cũng có chút can đảm, lên tiếng hỏi: "Chúng ta đều biết, đạo quân là đi ra ngoài lịch luyện, bất ngờ bị lôi kiếp đánh bị thương, sau đó được Ô cô nương, không là phu nhân cứu giúp... Nhưng mà, sao phu nhân và đạo quân, ừ... Lưỡng tình tương duyệt vậy?”
Ô Tinh Tinh: "Bái đường còn cần lưỡng tình tương duyệt sao?"
Mọi người nghe xong đều trợn to mắt.
Không, không cần sao?
Tùy Ly bỗng dưng cười khẽ một tiếng.
Nghĩ lại chuyện lúc đó Ô Tinh Tinh nhặt hắn về, cứng rắn muốn hắn làm phu quân, giống như là chuyện của đời trước vậy.
Diệp Chỉ Quân ít nói cũng đột nhiên lên tiếng, nàng ấy nói: "Nàng đáng yêu như thế, sao có thể không thích chứ? Chỗ nào còn cần quá trình lưỡng tình tương duyệt?"
Tùy Ly nghe thấy, lại thật sự đáp lời: "Ừ."
Nhất thời mọi người đều ngây ngẩn.
Không chỉ bởi vì một người như Diệp Chỉ Quân lại cũng lên tiếng khen Ô Tinh Tinh đáng yêu.
Càng là bởi vì Tùy Ly phụ họa lời của Diệp Chỉ Quân.
Bọn họ hốt hoảng nhìn Ô Tinh Tinh.
Mơ màng suy nghĩ trong đầu.
Đúng vậy, thật sự rất đáng yêu.
Không không.
Sao bọn họ dám nghĩ như vậy?
Đây là đạo lữ của đạo quân.
Mọi người vội vàng đè suy nghĩ kia xuống.
Cuối cùng bọn họ cũng không có từ trên người duy nhất có thê tử là Tùy Ly đạo quân, học được chút kinh nghiệm hữu ích nào.
Còn không chờ tiệc đón gió tần trần kết thúc, đã có một đệ tử vội vã đi đến bên ngoài cửa điện, khom người nói: "Trưởng lão, đạo quân... Ninh Dận kiếm tôn vội vàng chạy đến, nói muốn gặp đạo quân, nói là có chuyện quan trọng muốn nói cho biết."
Tam trưởng lão dẫn đầu nhíu mày nói: "Hắn muốn làm gì?"
Tất nhiên không có người nào có thể trả lời được?