Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 335

Chương 335 -
Chương 335 -

...

Chờ chân chính đến chiến trường, cũng không nhìn thấy Quý Viên.

Tùy Ly cũng không thèm để ý, sử dụng pháp bảo bắt đầu chém giết tà tu. Lúc trước hắn làm cách nào tàn sát toàn bộ tông môn của Miêu Phong Vu, hôm nay cũng giống như vậy.

Lúc hắn xuất hiện, lập tức có một chút tình hình một mình chống lại vạn binh lính.

Những tà tu kia lập tức nhào về phía Ô Tinh Tinh.

Bọn chúng chọc không nổi Tùy Ly đạo quân.

Nhưng tiểu cô nương này, chẳng lẽ bọn chúng còn đánh không nổi sao?

Nhất thời kim quang trên người Ô Tinh Tinh phát ra ánh sáng chói mắt.

"Má nó, nóng nóng nóng..."

Mặc dù dây mây và dây leo trên người bọn chúng không có bị phá hủy, nhưng chạm vào kim quang, vẫy ỉu xìu đi.

"Đây không phải là giống như phật tử của Kim Thiền tông sao?"

Đám tà tu ở chỗ Vô Tương Tử chịu không ít đau khổ, liếc thấy trên người Ô Tinh Tinh cũng phát ra kim quang, lập tức xem nàng là ni cô.

Nhất thời nhe răng trợn mắt, không dám tiến lại gần.

Ở một bên khác.

Ninh Dận cũng không có đi nghỉ ngơi dưỡng thương, ông ta đi gặp Tế Không.

Hôm nay lão hòa thượng Tế Không lại chặn ông ta ở ngoài cửa, thở dài nói: "Lão nạp hối hận đã quá muộn, lúc trước không nên liên thủ với kiếm tôn để Tùy Ly đạo quân vào trong gương Hoa Duyên."

"Ngươi đây là có ý gì? Bây giờ lại oán trách ta?" Ninh Dận cười lạnh một tiếng: "Ngươi không phải chính là tuân theo thần dụ của tiên nhân sao? Bây giờ sao lại rút lui? Phật tu của Kim Thiền tông đều nhát gan giống như ngươi sao?"

Trên mặt Tế Không thoáng qua một chút đấu tranh, nhưng cuối cùng biến thành một mảnh kiên định.

Ông ta trầm giọng nói: "Kiếm tôn không cần nói nữa, chờ khi đại chiến kết thúc, Kim Thiền tông sẽ mang danh ẩn tích, không đi ra ngoài nữa."

Ninh Dận kinh nhạc: "Rốt cuộc lão hòa thượng nhà ngươi có bị điên hay không, mới vậy đã muốn lánh xa thế tục? Ngươi không tuân theo thần dụ nữa?"

"Ừ. Thần dụ quý trọng, nào dám không theo. Nhưng so với phật tử... Cứ xem như Kim Thiền tông tầm mắt hạn hẹp, Tông môn của ta lấy phật tử làm đầu, sau đó mới đến chuyện của thần dụ, Kim Thiền tông sẽ không nhúng tay vào nữa."

Tế Không nói xong, giơ tay lên đánh ra một đạo thuật pháp, đẩy Ninh Dận đi xa trăm trượng.

Ninh Dận cực kỳ tức giận.

Nhưng từ từ, ông ta cũng không tức giận nữa, cuối cùng thậm chí còn cười mỉm mai ra tiếng.

"Ngu xuẩn, ha ha, cả Kim Thiền tông đều ngu xuẩn! Nếu như thế, vậy chỉ có một mình ta tới hưởng ban phúc của tiên nhân thôi."

Ninh Dận xoay người rời đi.

Mà ở bên này, Tế Không xoay người đi vào bên trong, đi chưa được mấy bước, đã gặp Vô Tương Tử ngồi trên hoa sen.

Vô Tương Tử đang ngồi trên hoa sen mở mắt ra.

Tế Không không dám nói gì nhiều với hắn ta, chỉ đi theo ngồi xuống, nhắm mặt.

Sau khi Ô Tinh Tinh và Tùy Ly trở về, hôm đó Vô Tương Tử gặp bọn họ, lối nói chuyện, cách làm việc, khác nhau một trời một vực với lúc trước,

Khi đó sở dĩ Tế Không nhanh chóng đưa gương Hoa Duyên ra, không dám tranh cãi với Phục Hi tông, cũng không phải ông ta sợ Phục Hi tông.

Mà là... Ông ta phát hiện lòng của phật tử đã rối loạn.

Hành động nhất thời của ông ta, lại suýt chút nữa phá hủy tu hành của phật tử!

Từ đó về sau, Tế Không vô cùng hối hận, sau đó trở nên kiên định, cũng mặc kệ mấy chuyện thế tục kia, ông ta chỉ quan tâm bảo vệ phật tử, để cho hắn ta tu hành thuận lợi.

Tất nhiên tiên quân chuyển thế là chuyện quan trọng.

Cũng không thể cãi lại thần dụ.

Nhưng mà chỗ nào có thể so sánh với phật tử?

Tế Không chắp hai tay, ông ta nguyện lấy mình độ phật tử.

Đêm hôm đó.

Rốt cuộc Ninh Dận lại gặp được tiên nhân.

Hôm nay tiên nhân vẫn hạ xuống trên người Qua Dạ Tinh.

"Đốt hương mời bổn tôn đến, là vì chuyện gì?" Tiên nhân có khuôn mặt lạnh lùng của Qua Dạ Tinh, lạnh giọng hỏi: "Ngươi đã giết Nghệ Thăng đạo tôn chưa?"

Ninh Dận: "Sắp rồi. Ta có một chuyện muốn báo cho tiên nhân."

"Nói."

Lúc này Ninh Dận mới tỉ mỉ nói đến sự tồn tại của Ô Tinh Tinh.

Ông ta nói xong thì quan sát sắc mặt của tiên nhân, vừa nhỏ giọng nói: "Nàng không nên tồn tại đúng không?”

Sở dĩ lần trước không nói.

Ninh Dận đang vì bảo đảm cho mình, tiên nhân chỉ sẽ đến tìm ông ta, mà không phải sau khi nhận được tin tức, thì để cho Kim Thiền tông hoặc Phiêu Miểu tông đi ra tay.

"Không sai, ngươi rất thông minh." Tiên nhân trầm giọng nói.

Ninh Dận lại hỏi: "Giết Nghệ Thăng đạo tôn, là vì để cho tiên quân mất đi sư trưởng. Giết Ô Tinh Tinh là vì để cho tiên quân mất đi người trong lòng. Như vậy mới có thể giữ được lòng sạch sẽ, không có bụi bặm, viên mãn phi thăng phải không ạ?"

"Đúng thế." Tiên nhân lạnh lùng nói: "Quả thật Phục Hi tông quá buồn cười, cũng chỉ là nuôi tiên quân mấy năm thôi, lại thật sự xem mình là sư tôn và bạn bè của tiên quân."

"Nhưng mà... Ta nói thật với ngài đi, hiện tại không có người nào có thể giết được Nghệ Thăng đạo tôn. Muốn giết được Ô Tinh Tinh, cũng phải bước qua cửa ải của tiên quân trước. Cho nên…”

Trên mặt tiên nhân lộ ra vẻ khinh thường: "Ta đã hiểu, ngươi hy vọng ta truyền cho ngươi một ít bí thuật đúng không?"

"Đúng vậy. Nếu Phục Hi tông đã tự tin vào mình, hôm nay cũng có gan dám không nghe lời của tiên nhân. Sao tiên nhân không nâng đở một tông môn khác, đánh bại Phục Hi tông, trở thành đại tông đệ nhất?"

"Ha, trái lại tâm tư của ngươi rất linh hoạt... Chẳng qua nếu bọn họ ai cũng thông minh giống như ngươi, như vậy tiên quân cũng đã nhanh chóng phi thăng rồi. Bọn họ tự chủ trương, thực ra là đang cản đường tiên quân trở về tiên giới." Tiên nhân càng nói càng cảm thấy bất mãn.

"Như vậy đi." Tiên nhân nghiêmm mặt nói: "Ta truyền cho người ba chiêu chém ma.Nếu người lại đốt hương mới ta, ta có thể hạ xuống trên thân thể phàm nhân của ngươi. Ngươi biết được chuyện này có ý gì không? Ý chính là trong khoảng thời gian đó, ngươi sẽ có lực lượng tiên nhân, cái gì mà Nghệ Thăng đạo tôn, ai ngươi cũng có thể giết được."

Bình Luận (0)
Comment