Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 336

Chương 336 -
Chương 336 -

Ninh Dận lạy bái thật sâu: "Cảm ơn tiên nhân."

Chờ ngẩng đầu lên, Qua Dạ Tinh đã rời đi.

Lúc này trong đáy mắt Ninh Dận mới xuất hiện là chút khác thường.

Sao ông ta có thể để cho Tùy Ly phi thăng lên thiên giới được?

Mặc dù tiên nhân không có cách nào trực tiếp hạ xuống nhân gian, nhưng có thể mượn thể xác phàm tục sử dụng một chút, giống như vị tiên nhân này vậy.

Nếu Tùy Ly trở lại thành Thanh Nguyên tiên quân, tương lai còn không giết chết ông ta sao?

Huống chi ông ta cực kỳ hận Tùy Ly.

Chính là từ lúc Tùy Ly đổ tội cho ông ta, ông ta đã không còn là kiếm tôn được người người kính sợ nữa.

Tất cả mọi thứ... Đều phải bắt Tùy Ly trả lại.

Còn về Ô Tinh Tinh, cũng đừng nghĩ chạy thoát, ha ha ha.

Vào lúc này, Phiêu Miểu tông cũng rất nhức đầu.

Bởi vì có Tùy Ly ở đó, bọn họ hoàn toàn không tìm ra được cơ hội ra tay với Ô Tinh Tinh.

"Chẳng lẽ là để cho Thanh Ngưng chết oan uổng như vậy sao?"

"Đừng vội, chờ thêm chút nữa đi."

Tông chủ Phiêu Miểu tông lộ ra vẻ mặt lạnh lùng.

Người ngoài không nhìn ra, nhưng ông ta biết, Nghệ Thăng đạo tôn sắp chết rồi.

Lại mấy ngày trôi qua.

Tùy Ly giết không ít tà tu, mà Quý Viên vẫn không xuất hiện.

Mỗi ngày Ô Tinh Tinh đều theo Tùy Ly ra chiến trường, lại trở về trong núi, không có bị thương chút nào.

Chỉ là tà tu tàn sát người phàm càng nhiều.

Mà trừ mấy đại tông môn, tiểu tông môn cũng chết ngày càng nhiều. Từ từ có người phê bình kín đáo với Ô Tinh Tinh.

Nếu nàng thật sự là vị hôn thê của thủ lĩnh tà tu, xả thân làm mồi dụ thì làm sao chứ?

Người ngoài không chết thì bị thương, còn nàng thì không có bị chút khổ sở nào... Nhưng ngay cả một chút cống hiến này cũng không làm được.

Mà tông chủ Phiêu Miểu tông thù không kinh ngạc về chuyện này.

Bởi vì hôm đó ông ta nói để cho Ô Tinh Tinh làm mồi nhử, vốn cũng không phải thực sự muốn nàng đi. Có Tùy Ly và Phục Hi tông ngăn cản phía trước, Ô Tinh Tinh sao có thể thành con mồi được?

Nhưng chính bởi vì không làm được.

Mọi người mới sinh ra lòng oán hận.

"Sẽ không chờ quá lâu nữa." Tông chủ Phiêu Miểu tông nhàn nhạt nói.

Hoặc là Phục Hi tông nhường một bước, để cho Ô Tinh Tinh vào đại trận, như vậy bọn họ cũng có cách sưu hồn của nàng.

Hoặc là chờ đến khi Nghệ Thăng đạo tôn bỏ mình.

Ông ta chờ được!

---

Không biết Nghệ Thăng đạo tôn là nghe tin đồn giữa các tiểu tông môn từ đâu, ông triệu tập mọi người lại, ngồi trên đài cao, hơi rũ mi mắt xuống, nhàn nhạt nói: "Nghe nói gần đây chư vị có bất mãn đối với Phục Hi tông?"

Mọi người ở phía dưới đều hoảng sợ trợn to mắt.

Bọn họ chỉ là có chút bất mãn với Ô Tinh Tinh mà thôi.

Nào dám có bất mãn với Phục Hi tông?

Một cổ uy áp nhàn nhạt lan ra từ trong điện, nhất thời mọi người càng cúi đầu thấp hơn.

Được rồi, lần này bất mãn đối với Ô Tinh Tinh cũng tan thành mây khói.

Chủ yếu là không dám nữa.

"Xưa nay ở trên chiến trường Phục Hi tông luôn là người tiên phong, đi trước. Tới hôm nay cũng không biết đã giết bao nhiêu tà tu, chắc chắn có một ngàn người? Tình cảnh nguy cấp này, bổn tôn đặc biệt xuất quan giúp đỡ. Các ngươi còn oán trách lẫn nhau..."

Mọi người nghe vậy, nào dám lên tiếng, nhất thời lại càng cúi đầu thấp hơn.

"Được rồi, đều là vì suy nghĩ cho giới tu chân." Nghệ Thăng đạo tôn nói xong, thì gọi Tứ trưởng lão đến: "Ngày gần đây các tu sĩ đều vất vả rồi, phân phát linh dược cho bọn họ đi...."

Cảnh cáo trước, lại cho chỗ tốt.

Tất nhiên các tu sĩ của tông môn nhỏ không dám có chút oán hận nào, còn luôn miệng phải cảm ơn.

Ninh Dận thấy vậy, cười lạnh không ngừng trong lòng.

Nhưng ông ta không thể không thừa nhận, những thủ đoạn thu mua lòng người này, ông ta đúng là không bằng Nghệ Thăng đạo tôn!

Mọi người nhận được linh dược linh thạch, đều rời đi.

Rất nhanh trong điện lại trở nên cực kỳ an tĩnh.

Cho đến khi một tiếng ho đột ngột vang lên.

Ô Tinh Tinh nhấc váy lên, chạy lên trên đài cao.

Nàng đứng bên cạnh Nghệ Thăng đạo tôn, lẩm bẩm gọi: "Đạo tôn."

Nghệ Thăng đạo tôn ho ra máu.

Sắc mặt của Tứ trưởng lão cũng thay đổi lớn, trong mắt dần hiện ra chút bi thương.

Những người gần gũi như bọn họ sớm đã biết được Nghệ Thăng đạo tôn đã tiến vào thiên nhân ngũ suy, cho nên cũng đã chuẩn bị một ngày này sẽ đến.

Chỉ là chờ nhìn thấy Nghệ Thăng đạo tôn ho ra máu, thấy ông lộ ra vẻ già nua mục nát giống như người phàm, vẫn sẽ cảm thấy trái tim giống như bị dao đâm vào.

Tùy Ly cũng nhanh chóng chạy đến bên cạnh Nghệ Thăng đạo tôn/.

Sắc mặt của hắn lạnh như băng, thậm chí cũng có mấy phần khó coi...

Những người đó cũng không có quan tâm đại chiến giữa tà tu và tu sĩ chính đạo, ở trong lúc sinh tử tồn vong nhất trí đối ngoại gì đó.

Bởi vì đối với bọn họ mà nói danh tiếng của đại tông đệ nhất có sức hấp dẫn trí mạng.

Tùy Ly từ trong tay áo lấy ra một cái khăn, lau vết máu dính trên miệng Nghệ Thăng đạo tôn.

Trái lại sắc mặt của Nghệ Thăng đạo tôn rất bình tĩnh, ông đẩy tay Tùy Ly ra, nói: "Không sao. Ta chỉ là không ngờ đến.... Còn nhanh hơn ta dự đoán một chút. Tùy Ly, chỉ sợ ngươi nên sớm chuẩn bị đi."

Tùy Ly giống như có cảm giác được: "Ý của sư tôn là..."

Nghệ Thăng đạo tôn giơ tay chỉ lên trời.

Ngày hôm đó chuyện Nghệ Thăng đạo tôn hộc máu, cũng không có người ngoài biết.

Nhìn qua Nghệ Thăng đạo tôn hơi già một chút, nhưng cũng không có người nào phát hiện. Bởi vì lúc trước ông cũng không duy trì bộ dạng anh tuấn trẻ tuổi, cho nên mọi người càng không cảm thấy quá khác biệt.

Chỉ là Ninh Dận ở trên chiến trường càng dũng mãnh hơn.

Lúc ở riêng có người lặng lẽ nghị luận: "Các ngươi có cảm giác hay không, hình như Ninh Dận kiếm tốn còn lợi hại hơn cả Nghệ Thăng đạo tôn?"

Bình Luận (0)
Comment