Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 339

Chương 339 -
Chương 339 -

Giống như cái đỉnh kia đang đè lên vai bọn họ vậy.

Nhấi thời Quý Viên không kịp chuẩn bị, bị đụng bay ra ngoài.

"Quả nhiên thủ đoạn của Phục Hi tông không ít!" Quý Viên cười lạnh một tiếng ổn định thân thể, trong cổ họng nếm được chút vị ngọt tanh.

Chỉ là cũng chỉ có như vậy thôi.

Hộ pháp vội vàng đỡ lấy Quý Viên: "Tôn thượng có sao không?"

"Không sao."

"Trong tay Tùy Ly lại có bảo vật như vậy, đó là Phương Thiên đỉnh, nặng tựa Thái Sơn, nếu để cho nó đụng vào, có thể sẽ làm gân gốt nát hết..." Hộ pháp của Quý Viên vẫn có mấy phần kiến thức, vừa nói không khỏi lộ ra vẻ lo lắng.

"Chỉ vậy đã bị dọa rồi?" Quý Viên liếc nhìn gã,

Những tên tà tu này bị tu sĩ chính đạo đánh bạo thật lâu, hôm nay được lực lượng mạnh, nhưng vẫn luôn sợ đầu sợ đuôi, không chút nào tự giác sức mạnh của mình.

Quý Viên: "Dù pháp khí có lợi hại hơn nữa, nó cũng sẽ bị hạn chế. Các ngươi chỉ cần tiêu hao pháp lực của nó, chờ thiên tài địa bảo của những tu sĩ chính đạo này tiêu hao gần hết, khi đó bọn họ có thể dùng cái gì để ngăn cản nhịp bước chiếm lĩnh các đại tông của chúng ta?"

Giọng điệu Quý Viên bình tĩnh, cũng làm dịu sự lo lắng trong lòng của đám tà tu.

Quý Viên lui về phía sau nửa bước, lạnh giọng hạ lệnh: "Đệ tử Phong Hỏa đường nghênh đón phía trước đỉnh, sau khi giết chết tu sĩ chính đạo, linh thạch pháp bảo trên người bọn họ, ai lấy được thì là của người đó. Mấy ngày sau ta không muốn nhìn thấy Phương Thiên đỉnh này nữa.”

Tà tu sợ chết. Nhưng nghĩ đến ma đằng nước lửa bất xâm, lại nghĩ đến giết chết tu sĩ thì sẽ được cái gì, từng người đều không từ chối, xông đến chỗ Phương Thiên đỉnh.

Quý Viên xoay người, dùng cờ xì để che mình lại.

Chỉ là hắn ta vẫn nhìn chằm chằm về phía của Ô Tinh Tinh, hồi lâu cũng không có ý muốn thu liễm.

Hắn ta bị Tùy Ly đánh một kích, nàng nhìn cũng không liếc nhìn một cái.

Chỉ là, nhìn qua nàng cũng không có quá quan tâm đến Tùy Ly. Nàng chỉ là nhíu mày, giống như rất không vui.

Quý Viên bỗng dưng bật cười. Nàng cũng không có quan tâm đến ai?

Nói chung yêu quái chính là như thế...

Chuyện này tốt hơn dự đoán của hắn ta.

Nếu nàng một lòng ràng buộc Tùy Ly, rơi lệ nhíu mày vì Tùy Ly, lo lắng không dứt, sợ rằng nếu là như vậy trong lòng hắn ta sẽ không nhịn được mà ghen tị.

Tùy Ly sinh ra đã là thiên chi kiêu tử, cao hơn hắn ta.

Tùy Ly đã lấy được tất cả mọi thứ... Sao ngay cả Ô Tinh Tinh cũng muốn lấy đi chứ?

Quý Viên nhếch miệng, cúi đầu nhìn dây mây lộ ra chút đường vân đen nhánh ở phía dưới.

Lúc này đáy mắt của hắn ta cũng toát ra một chút điên cuồng

Cuối cùng Quý Viên cũng không thể chính diện giao thủ với Tùy Ly.

Tùy Ly cũng không đặt hắn ta trong lòng, chỉ là bình tĩnh "bày binh bố trận", yêu cầu các tu sĩ nhớ vị trí đứng của mình, sử dụng pháp thuật, bày pháp trận,...

Tùy Ly ung dung điều khiển, đúng là có tác dụng rất lớn.

Vài ngày trước đó, vô số đệ tử nhỏ tuổi bị tà tu giết chết giống như chém dưa hấu vậy.

Mà hôm nay cùng nhau hiệp lực, cuối cùng cũng không chết nhanh như vậy.

Các tu sĩ có cơ hội thở dốc, nhìn về phía tà tu, mặc dù còn lo lắng cũng đã hơi bình tĩnh một chút.

Chờ sau khi sắc trời dần tối, Tùy Ly mới có thời gian nghỉ ngơi một chút.

Hắn chậm rãi trở lại bên cạnh Ô Tinh Tinh, nhỏ giọng nói: "Đợi lâu."

Ô Tinh Tinh lắc đầu một cái.

Tùy Ly lại hỏi nàng: "Có phải chờ trên chiến trường rất không thú vị hay không?"

Ô Tinh Tinh liếm môi nói: "Có một chút." Gò má của nàng hơi phồng lên, có mấy phần bực mình: "Lúc ta mới vừa đến, còn có thể tạo ra chút tác dụng. Sau đó, những tà tu kia cũng không biết là nhìn kim quang trên người ta hay là có chuyện gì xảy ra, từng người thấy ta là chạy. Đến cuối cùng ta không giúp được gì cả..."

Tùy Ly không nhịn được mím môi một chút, trầm giọng nói: "Ta ở tuyến đầu ra sức, nàng ở chỗ này an toàn là đủ rồi."

Tà tu nhìn thấy Ô Tinh Tinh là tránh đi, Tùy Ly có thể đoán được một ít nguyên nhân bên trong đó.

... Bởi vì Quý Viên đi.

Tùy Ly nhịn xuống sự ghen tuông trong lòng, ôn tồn hỏi: "Trở về nghỉ ngơi chứ?

Ô Tinh Tinh gật đầu, cùng hắn trở về.

Lúc này trái lại các tu sĩ còn lại không cảm thấy mệt mỏi, trong mắt bọn họ là sự kinh ngạc vô cùng.

Mặc dù từ khi đạo quân có đạo lữ, bọn họ đã rất kinh ngạc rồi, Nhưng cũng không bằng lúc này, chính mắt nhìn Tùy Ly đối xử dịu dàng với Ô Tinh Tinh thì lại càng làm cho người ta rung động hơn.

Cái này giống như một nhân vật đứng trên đám mây thật cao, lại đột nhiên từng bước hạ xuống.

Chờ Ô Tinh Tinh và Tùy Ly mang người rời đi, không còn bóng dáng của đệ tử Phục Hi tông, mới có người thở ra một hơi, nói: "Trái lại vị Ô cô nương này rất thoải mái, cũng không biết lúc thủ lĩnh tà tu mở miệng nói chuyện, nàng có tâm trạng gì."

"Tuyệt đối không ngờ đến, đại chiến hôm nay, lại là vì yêu hận tình thù..."

Lúc đầu đệ tử của Pháp m môn cùng Ô Tinh Tinh có chút mâu thuẫn, nhưng sau khi biết chuyện gì xảy ra, đã không còn ghi hận Ô Tinh Tinh.

Lúc này đệ tử của Pháp m môn không nhịn được hỏi: "Nghe giọng điệu của các ngươi, là có chút oán giận với Ô cô nương sao?"

"Óán giận thì chưa đến, chỉ là tông môn chúng ta chết khoảng mười người, lại nhìn vị Ô cô nương này, thứ nhất là đạo lữ của Tùy Ly đạo quân, thứ hai là vị hôn thê lúc trước của thủ lĩnh tà tu, người nào dám làm khó nàng, nàng chính là người thoải mái nhất... So sánh với chuyện này, trong lòng của ta khó tránh được có chút bất bình." Trái lại người này trả lời rất tự nhiên.

Bình Luận (0)
Comment