Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 342

Chương 342 -
Chương 342 -

Tùy Ly: "Ừ."

Ô Tinh Tinh: "Vậy tại sao sư tôn chậm chạp không phi thăng chứ?"

"Từ mấy trăm năm trước, trong giới tu chân đã không có tu sĩ nào có thể phi thăng. Vô số đại năng dùng hết mọi cách, cũng không có cách nào vượt qua cái rãnh trời này."

"Vậy mọi người không nghi ngờ phương pháp tu chân đều là vô căn cứ sao?" Ô Tinh Tinh trợn to mắt hỏi.

"Có nghi ngờ, nhưng sau khi ta xuất hiện. Tất cả đều không còn nghi ngờ nữa. Trừ Ninh Dận, ai cũng không dám đắc tội với ta, cũng không dám để ta rơi vào trong hiểm cảnh, chỉ vì ở trong mắt bọn họ, ta là người duy nhất có thể để cho bọn họ phi thăng. Bởi vì ta là tiên nhân đưa đến."

"Vậy lúc chàng phi thăng, có thể mang theo sư tôn hay không?" Ô Tinh Tinh tò mò hỏi.

"Ta cũng có suy nghĩ này, nhưng chỉ sợ sư tôn chờ không được đến lúc đó."

Ô Tinh Tinh nghe xong, không khỏi nhíu mày.

Tiểu yêu quái ở Phục Hi tông rất thoải mái, dù là mấy ngày gần đây chơi ở chỗ sư tôn, cũng đã có mấy phần không nỡ để cho sư tôn chết.

Lại thấy Tùy Ly giơ tay che mắt nàng lại, nói: "Đừng suy nghĩ, nữa, đi ngủ."

Ô Tinh Tinh cảm thấy có chút nhột, nhưng vẫn nhắm mắt lại.

Nàng rất biết mình. dù sao nàng có suy nghĩ nát óc, cũng không nghĩ ra được cách giải quyết, vẫn còn trông chờ vào Tùy Ly mới được. Ừ, người thông minh thì gánh vác nhiều. Ô Tinh Tinh không có chút nào xấu hổ vì mình không đủ thông minh.

Làm yêu quái, thật lợi hại là được rồi!

Tùy Ly nhẹ nhàng nói bên tai của nàng: "Ngày mai ta để cho Dương Cửu cầm công pháp đến cho nàng."

Ô Tinh Tinh: "Cho ta... Luyện sao?"

"Ừ."

"Tại sao?

"Phương pháp tu tiên, nàng không biết gì. Tương lai sao có thể phi thăng?"

Coi như Tùy Ly có lòng muốn thúc giục mầm lớn nhanh, cũng phải trước có mầm mới được.

Lúc trước Tam trưởng lão cũng đã nói muốn đích thân dạy Ô Tinh Tinh tu chân, nhưng hồi đó Ô Tinh Tinh chỉ xem như là lời nói đùa, nghe qua cũng không để trong lòng.

Ai biết đây thật sự phải học?

Vậy có phải hay không bắt đầu chăm học khổ luyện, mỗi ngày bế quan?

Lúc trước Ô Tinh Tinh nhìn thấy đệ tử Phục Hi tông tu hành, rất khổ.

Ô Tinh Tinh vội vàng đẩy tay Tùy Ly ra, mở mắt nhìn hắn, hỏi ngược lại: "Vì sao ta phải phi thăng?

Tùy Ly: "...?"

Trong một giây, Tùy Ly đột nhiên ý thức được một vấn đề vô cùng nghiêm trọng.

Lúc đầu hắn không chịu đồng ý thành thân bái đường với tiểu yêu quái, chính là nghĩ, hắn phải phi thăng trở về thiên giới.

Sau đó thành thân rồi, thì nghĩ, phi thăng cũng phải dẫn tiểu yêu quái đi cùng.

Nhưng nghe giọng điệu của nàng... Hình như từ trước đến nay chưa từng nghĩ muốn phi thăng cùng hắn?!

"Nếu ta phi thăng rồi, nàng phải làm thế nào?" Tùy Ly tức giận hỏi.

"Ừ, có thể nương nhờ vào Phục Hi tông không? Không thể nương nhờ cũng được. Không đúng, có lẽ lúc đó ta đã chết rồi. Chàng phi thăng còn phải chờ mấy năm nữa đi?" Ô Tinh Tinh nói xong, lại đột nhiên có chút hoảng loạn: "Sẽ không lập tức phi thăng chứ?"

Nàng phải làm quả phụ rồi sao?

Tùy Ly giận quá hóa cười: "Nàng không nỡ bỏ Tân Ngao lại, không nỡ với sư tôn của ta, nhưng lại nỡ để cho ta đi?"

Ô Tinh Tinh nhăn nhó nói: "Trước mắt vẫn không nỡ."

Không cần nàng nói ra, Tùy Ly cũng đã biết suy nghĩ của nàng.

Chắc là vì chưa đứng đắn song tu.

Ở Tuyết quốc sao có thể được tính là song tu?

Tùy Ly cũng không ngủ nữa, còn nhéo gáy sau của nàng, xách nàng lên: "Nàng nói chuyện đi."

Ô Tinh Tinh: "Không ngủ sao?"

"Nói xong lại ngủ tiếp."

"Ồ..." Ô Tinh Tinh liếm môi, "Vậy... Nói gì?"

Tùy Ly nghiêng răng nghiến lợi: "Nàng nói thử đi."

Ô Tinh Tinh nhìn chằm chằm đôi mắt vẫn luôn hờ hững, lúc này có chút tức giận của Tùy Ly.

Nàng lập tức hiểu ra, vội vàng nói: "Nhưng mà, nhưng mà chàng nhất định phải phi thăng, tất cả mọi người đều nói như vậy. Trước kia chàng cũng nói như vậy với ta, Cho nên ta sớm đã chuẩn bị xong rồi, sau khi chàng đi ta sẽ sống như thế nào..."

Tùy Ly khựng người lại.

Cho nên... Đây là lấy đá đập chân mình?

Ngọn nguồn vẫn là ở trên người của hắn?

“Nếu ta hy vọng, nàng đi với ta thì sao." Tùy Ly thẳng thừng nói.

Ô Tinh Tinh suy nghĩ một chút, vẫn lắc đầu nói: "Ta... Ta không làm được thần tiên, ở trong giới tu chân, ta đã có chút sợ. Chỗ nào có yêu quái làm thần tiên chứ? Lỡ như bị người phát hiện, ta nhất định phải chết."

Mặc dù trong lòng nàng biết, mình không phải là hồ ly.

Nhưng đúng là yêu quái.

"Lúc rời đi Tân Ngạo, nàng rơi lệ. Lúc ta đi, nàng cũng sẽ khóc sao?" Sắc mặt Tùy Ly rất u ám, khẽ hỏi Ô Tinh Tinh.

Ô Tinh Tinh nhỏ giọng nói: "Tất nhiên sẽ khóc."

Nàn và Tùy Ly quen biết cũng đã vượt qua mấy tháng rồi, ở trong Tuyết quốc thì cũng đã mười mấy năm.

Tùy Ly giơ tay lên chạm vào gò má của nàng: "Nhưng ta không muốn nàng khóc."

Ô Tinh Tinh ngẩn ra nói: "Vậy ta… Đến lúc đó ta nhịn không khóc?"

Tùy Ly không nói gì.

Một giây này.

Ô Tinh Tinh cảm thấy nhìn thấy được sự bi thương trong mắt của Tùy Ly.

Thế nhưng bi thương này nhanh chóng biến mất.

Ánh mắt của Tùy Ly rất thâm thúy, hắn nhìn nàng, giống như có thể nhìn xuyên qua nàng: "A Tinh, hôm nay đến cùng nàng có mấy phần yêu ta?"

Tùy Ly chưa bao giờ hỏi vấn đề như vậy.

Lúc Ô Tinh Tinh còn làm một tiểu hồ ly, nhìn thấy những tiểu thư nhà giàu kia, sau khi yêu một nam nhân, cố chấp hỏi đối phương có yêu mình hay không.

Quý Viên có hỏi nàng như vậy sao?

Hình như cũng không có.

Hình như nàng cũng chưa từng hỏi ai như vậy.

Ô Tinh Tinh ngẩn người một chút, ngập ngừng nói: "Giống... Tân Ngao sao?"

Tùy Ly: "Tất nhiên là khác nhau."

"Khác nhau sao?"

Vốn dĩ Tùy Ly cũng là một người không biết tình yêu là gì, muốn hắn nói rõ ràng yêu là gì, cũng thật sự làm khó hắn, vì vậy nhất thời hắn mỉm cười, cũng không nói gì nữa.

Bình Luận (0)
Comment