Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 343

Chương 343 -
Chương 343 -

Trái lại Ô Tinh Tinh lộ ra vẻ như có điều suy nghĩ.

Nàng nghĩ rồi nghĩ, suy nghĩ một chút đã ngủ rồi. Lần này Tùy Ly không có gọi nàng dậy.

Chờ đến sáng sớm ngày hôm sau.

Trước khi Tùy Ly rời đi, Ô Tinh Tinh đột nhiên bò dậy ôm lấy eo của hắn. Nàng nhỏ giọng nói: "Lúc ta còn bé, vẫn luôn nói với chính mình là..."

Tùy Ly dừng chân lại, kiên nhẫn nghe nàng nói tiếp.

"Không nên quá quan tâm đến một thứ gì, lúc quá quan tâm một khi bị mất ta sẽ khóc. Không phải chỉ rơi nước mắt thôi. Lục phủ ngũ tạng sẽ đau, sẽ khóc không thở được, sẽ choáng váng giống như mặt trời bầu trời biến mất. Còn thở rất khó chịu, tay lạnh, chân lạnh, thật lạnh thật lạnh..."

Nàng nói rất lộn xộn.

Giống như đang kể lại lúc trước nàng cũng có một thời khắc bị như vậy...

Giống như là đang nói, nếu nàng quá quan tâm đến Tùy Ly, khi Tùy Ly rời đi, nàng cũng sẽ khó chịu như vậy.

Tùy Ly bỗng dưng xoay người lại, ôm Ô Tinh Tinh thật chặt vào lòng.

Ô Tinh Tinh chôn ở trước ngực của hắn, nhỏ giọng nói: "Ta không muốn đau khổ như vậy, giống như sắp chết vậy."

Nàng cầm lấy vạt áo của hắn nói: "Chàng cũng không cần lo lắng cho ta, không cần nhớ đến ta." Nàng vừa nói như vậy, giống như là muốn khóc: "Ta sẽ nuôi con thật tốt..."

"... Con?" Vốn Tùy Ly còn đang căng thẳng, bỗng nhiên thả lỏng một chút, bầu không khí bi thương mới vừa rồi lập tức bị đánh nát.

Ô Tinh Tinh: "Ừ. Chắc ta đã có thai con con rồi đi. Chờ chàng đi, ta chỉ có thể một mình nuôi con."

Tùy Ly tức giận đè đầu nàng xuống, dùng sức xoa hai cái.

Lần này coi như đã biết tại sao Diệp Chỉ Quân lại thích xoa không muốn buông tay.

Tùy Ly cắn răng nói: "Chỉ sợ nàng không thực hiện được."

Hắn chết cũng không có khả năng để nàng ở chỗ này một mình nuôi con gì đó.

Ô Tinh Tinh vùng vẫy hai cái, miễn cưỡng ngẩng đầu lên, đôi mắt đều đã đỏ,

Nàng giống như có chút kinh ngạc, hỏi: "Chẳng lẽ... Chẳng lẽ chàng không được? Không thể để cho ta có con sao?"

Tùy Ly lại bóp sau gáy của nàng, cố định nàng lại: "Nói bậy nói bạ cái gì? Nhanh chóng rửa mặt đi, hôm nay không có đi đến chỗ sư tôn, theo ta đi chiến trường.,"

Chỉ là cuối cùng Ô Tinh Tinh vẫn không thể bỏ tiểu yêu quái vào trong túi mang đi.

Tam trưởng lão tới, dẫn Ô Tinh Tinh đi đến chỗ của Nghệ Thăng đạo tôn, đạo tôn nghe nói Ô Tinh Tinh muốn đi đến trấn trên nhìn những người phàm gặp khó khăn.

"Có ta đi cùng nàng, Tùy Ly cũng có thể yên tâm." Đạo tôn lạnh nhạt nói.

Lúc ấy Tam trưởng lão nghe được lời này, còn cảm thấy vô cùng kinh hãi.

Trong lòng ông ta nghĩ, đạo tôn phải nên nghỉ ngơi thật nhiều, mà không nên mệt nhọc như thế. Nhưng ai có thể chống lại lời của đạo tôn?Tam trưởng lão không thể làm khác hơn là ngoan ngoãn làm theo lời của ông, tới mời Ô Tinh Tinh đến.

Mà đúng là Tùy Ly yên tâm hơn rất nhiều.

Suy nghĩ gần đây có chút ngăn cấm Ô Tinh Tinh, không bằng để cho nàng cùng đi với sư tôn hóng gió một chút, nếu có thể thuận tay cứu giúp người phàm, cũng coi như là truyền thống cũ của Vô Cực môn.

Mà bên này Ô Tinh Tinh đi theo Nghệ Thăng đạo tôn.

Còn bên Tùy Ly thì mang theo đệ tử Phục Hi tông lao đến chiến trường chính tà.

Hôm nay sắc mặt của Qua Dạ Tinh càng khó coi hơn.

Tùy Ly đi qua từ trong đám người, nghe tu sĩ chính đạo đau xót nói: "Kiếm tôn đột phá thất bại, hôm nay thương thế càng nặng hơn..."

"Cũng không biết Phục Hi tông có cách nào hay không?"

"Chỉ sợ Phục Hi tông không chịu cứu kiếm tôn."

"Vậy Phiêu Miểu tông..."

Tùy Ly nhíu mày lại.

Mà ở trong bổn tông Phục Hi tông ở xa xa ngoài ngàn dặm.

Đệ tử canh giữ bên trong kinh ngạc nhìn nam nhân trước mắt: "Ninh Dận kiếm tôn?"

Ninh Dận ngước mắt lên: "Các trưởng lão còn lại đều ở bên trong?"

"Kiếm tôn có chuyện gì không?"

"Xin phiền mời bọn họ đến đây, ta có chuyện lớn muốn thương lượng với bọn họ."

“Hôm nay phần lớn công việc trong tông môn đều do Đại sư tỷ phục trách, ta đi mời Đại sư tỷ."

"Chuyện lớn như vậy, một mình Diệp Chỉ Quân gánh nổi sao?"

Đệ tử kia lộ ra vẻ khó xử: "Vậy ta đi mời Tứ trưởng lão.”

Ninh Dận có chút không kiên nhẫn, bỗng nhiên ông ta đứng thẳng người, thân thể bỗng nhiên truyền đến một loại uy nghiêm thật lớn, ông ta lạnh lùng cười nói: "Vốn định tiết kiệm một chút thời gian, nhưng không ngờ tiểu đệ tử là ngươi lại ngu dốt như vậy. Thôi, phiền phức một chút cũng được, bổn tôn tự mình đi gọi từng người đến..."

Ông ta nói xong, bỗng nhiên giơ tay lên, ngay cả kiếm cũng không rút, vỗ một chưởng lên trán của đệ tử này.

Trong nháy mắt đệ tử đã thân tán hồn tiêu.

Chỉ còn lại có chút máu, dính trên vạt áo của Ninh Dận.

Ninh Dận nhíu mày lại: "Bị dơ rồi..."

Ông ta ngẩng đầu lên, lại nhìn kim quang đột ngột xuất hiện xung quanh, hiển nhiên đã kích phát đại trận gì đó.

Ông ta ghét bỏ nói: "Cũng chỉ là một con kiến hôi, còn dám bật đại trận hộ sơn."

Nhiều đệ tử kể cả trưởng lão cũng phát hiện khác thường, chạy đến thật nhanh.

Mắt thấy có vô số bóng người đến gần.

Trong đó vang lên một tiếng quát đầy phẫn nộ: "Ninh Dận! Ngươi đây là làm cái gì? Kiếm tông ngươi muốn làm làm kẻ thù của Phục Hi tông sao?"

Trong mắt của Ninh Dận cũng không sợ hãi, chỉ có sự hờ hững lạnh nhạt.

Nếu như Ô Tinh Tinh ở chỗ này, nhìn thấy ánh mắt này, nàng sẽ nhớ đến, lần đầu tiên gặp Tùy Ly còn đang tu Vô Tình đạo, hắn cũng có bộ dạng này.

Ninh Dận không hề lớn tiếng, chẳng qua chỉ vang tay áo lên.

Chân trời đột ngột có một vòng xoáy mày trắng, vô số linh khí đều bị cuốn vào bên trong.

Linh khí của nửa ngọn núi giống như bị rút sạch.

Nhị trưởng lão ổn định thân hình, sắc mặt nghiêm trọng.

Đây là bí pháp gì?

Bình Luận (0)
Comment