Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 347

Chương 347 -
Chương 347 -

Phục Hi tông tự có bí pháp truyền tin.

Tin tức từ chỗ Nhị trưởng lão đã truyền đến chỗ của Nghệ Thăng đạo tôn.

"Tiên nhân đến cửa, muốn giết Ô, nhanh chóng ẩn nấp!"

Chỉ nói ngắn gọi, viết vô cùng ẩu tả, sốt ruột.

...

"Tại sao lại trở về sớm như vậy?" Tùy Ly đi đến chỗ Ô Tinh Tinh.

Ô Tinh Tinh ngửi thấy mùi máu tươi trên người hắn, hơi nhăn mũi lại nói: "Ừ, sư tôn trở về Phục Hi tông rồi." Nàng không có nói sức khỏe của sư tôn lại càng tệ hơn.

Dù sao hôm nay tình trạng thân thể của Nghệ Thăng đạo tôn, trừ người bên cạnh thân thiết, những người còn lại vẫn luôn không biết.

Tùy Ly gật đầu một cái,

Nhưng trong lòng lại cảm thấy hơi quái dị.

Đi vội vàng như vậy sao?

Tùy Ly có chút thấp thỏm.

Thân thể của sư tôn đã tệ hại đến trình độ này rồi sao?

Tùy Ly còn muốn hỏi nàng hôm nay đi theo sư tôn, đã làm nhưng gì.

Ô Tinh Tinh cũng tò mò hỏi: "Tà tu lui rồi?"

Nếu không sao Tùy Ly đột nhiên trở về bên cạnh nàng?

Dương Cửu ở một bên nói: "Hôm nay đạo quân chém liên tiếp ba hộ pháp của Quý Viên, tà tu bị cắt đi nhuệ khí, lần này đã rút lui sạch sẽ."

Ô Tinh Tinh: "Hả?"

Dương Cửu: "Nhất định phu nhân cảm thấy kỳ lạ đi, những tà tu kia có ma đằng đao thương bất nhập? Nhưng hôm nay đạo quân lại dùng một tay, rút sạch ma đằng trên người của ba hộ pháp kia. Giống như rút gân cốt trong người như vậy. Ba tên kia thật sự là đau chết luôn. Mặc dù vậy này nước lửa không thể gây tổn thương được, nhưng không ai nói không thể trực tiếp mọi ra hì hì. Một khi rút ra, nó cách xa máu thịt, không lâu sau cũng khô héo.”

Trên mặt Dương Cửu tràn đầy vui mừng, vừa khua tay múa chân, nói luyên thuyên.

"Chỉ tiếc... Không phải ai cũng có thể rút những ma đằng kia ra... Trước mắt chỉ có đạo quân có thể làm được." Dương Cửu lắc đầu nói.

Chỉ là cũng chính vì vậy, hôm nay những tu sĩ chính đạo kia càng cung kính hơn với Tùy Ly đạo quân.

Dương Cửu thầm nghĩ, sợ rằng tính toán của Ninh Dận trở thành công cốc rồi. Ông ta không nhìn đạo quân của chúng ta chỉ cần dùng gần mười ngày, đã thay thế được danh tiếng mà ông ta tích lũy một khoảng thời gian.

Ô Tinh Tinh nghe xong, không khỏi hỏi: "Đây chẳng phải sẽ làm Tùy Ly mệt chết sao?"

Mà Tùy Ly một một bên, nghe xong cảm thấy rất vui vẻ.

Mà Dương Cửu thì ngẩn ra, sau đó bật cười nói: "Phu nhân nói cũng có mấy phần đạo lý... Chẳng là đúng là không chỉ để cho đạo qua ra sức."

Đột nhiên Tùy Ly cắt đứt lời của Dương Cửu: "Ngươi đi đến chỗ Tam trưởng lão, báo cáo chuyện hôm nay đi."

Dương Cửu thức thời cúi đầu đi ra ngoài.

Chờ Dương Cửu rời đi, Tùy Ly mới hỏi Ô Tinh Tinh, hôm nay nàng và sư tôn làm gì.

"Sư tôn có dạy khẩu quyết pháp thuật cho nàng không?"

Ô Tinh Tinh nói: "Dạy một chút."

Nàng nói xong, thì kết lại chuyện hôm nay cho Tùy Ly nghe.

Lúc Tùy Ly nghe được lời sư tôn muốn cảm ơn nàng, trên mặt Tùy Ly lóe lên chút kinh ngạc, cuối cùng chính là sự mừng rỡ, hắn nhỏ giọng nói: "Có lẽ sư tôn có thể ngộ mới, nếu có thể giúp tu vi của sư tôn..."

Ô Tinh Tinh kịp phản ứng lại, cẩn thận hỏi: "Có lẽ, có thể kéo dài được một ít tuổi thọ?"

"Có khả năng này." Lúc này trong đôi mắt của Tùy Ly đã có một chút ánh sáng lấp lánh rực rỡ.

Ngày gần đây phần lớn người trong giới tu chân đều rất chán nản, cho nên Ô Tinh Tinh điều cảm thấy chỗ nào cũng kìm nén ngột ngạt.

Bên trong Phục Hi tông càng không cần phải nói.

Bởi vì nguyên nhân thân thể của Nghệ Thăng đạo tôn, đừng nói là Tùy Ly không hay cười, mấy vị trưởng lão cũng không vui vẻ gì.

Trước mặt Tùy Ly hiếm khi lộ ra vẻ mặt thả lỏng, hắn thoải mái nói: "Đúng là nên thưởng cho A Tinh..."

Tùy Ly mới vừa nói lời này.

Bỗng dưng Dương Cửu chạy vọt vào.

Tùy Ly quay đầu lại, sắc mặt hơi trầm xuống, cũng không lên tiếng mắng hắn ta.

Dương Cửu hiểu quy củ.

Lúc này mới vừa đi không bao lâu, lúc sau đã vội vàng trở về, còn là đụng cửa xông vào...

Bầu không khí nhẹ nhàng mới vừa rồi lập tức biến mất sạch sẽ.

Bên trong phòng vô cùng yên tĩnh.

Dương Cửu thở hổn hển, thân hình nhẹ nhàng run rẩy, giống như muốn quỵ xuống. Hắn ta giương mắt lên, nhìn Tùy Ly, trong đôi mắt có chứa sự bi thương không kiềm chế được.

"Đạo quân... Trên dưới tông môn bị tàn sát, không biết..." Hắn ta nghẹn ngào nói: "Không biết người nào gây ra. Tam trưởng lão vội vàng muốn trở về..."

Dương Cửu lại thở hổn hển, giống như đang cố gắng kiềm chế lại cảm xúc trong lòng.

"Ta không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng lúc này, nếu tặc nhân kia còn chưa đi, ngay cả Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, Tứ trưởng lão cũng không chống lại được ắn, Tam trưởng lão... Không thể trở về." Dương Cửu trợn to mắt, trong mắt hiện ra chút tơ máu.

Sau đó hắn ta giống như không nhịn được, quỳ rạp xuống trước mặt Tùy Ly.

Tùy Ly tiến lên một bước, không có đỡ Dương Cửu đứng lên.

Hắn đứng ở chỗ đó.

Giống như một cái lá cô đơn yên tĩnh.

---

Ô Tinh Tinh là người đầu tiên chạy ra ngoài, nhất thời những người còn lại cũng tỉnh dậy từ trong mộng, cũng đi theo ra cửa, đi đến chỗ ở của Tam trưởng lão.

Ngay cả Dương Cửu đang quỳ cũng bò dậy.

Chờ đến khi bọn họ chạy đến, Tam trưởng lão đang nắm pháp khí bổn mạng muốn trở về Phục Hi tông.

Mấy đệ tử cũng không cản được.

Hoặc là nên nói, bọn họ không dám cản, thậm chí có một ít người còn muốn trở về với Tam trưởng lão.

Ô Tinh Tinh cứ như vậy tiến vào tầm mắt của ông ta.

Tam trưởng lão vội vàng dừng chân lại, theo bản năng cầm lấy tay của Ô Tinh Tinh.

"Nhanh..." Tam trưởng lão nặn ra một chữ từ trong cổ họng.

Nhanh trốn đi.

Lúc Nghệ Thăng đạo tôn nhận được tin tức của tông môn, Tam trưởng lão cũng nhận được, thời gian giữa hai tin tức, cũng không cách nhau quá lâu. Cái của Nghệ Thăng đạo tôn là nói tiên nhân muốn giết Ô Tinh Tinh, cái sau của Tam trưởng lão chính là báo tang.

Bình Luận (0)
Comment