Lời này giống như xác định những gì Qua Dạ Tinh nói đều là dối trá.
Tam trưởng lão thở dài một hơi: "Thôi, mọi người giải tán đi."
Qua Dạ Tinh nhíu mày, có chút không hiểu.
Trước mắt người Phục Hi tông nên quan tâm nhất chính là Tùy ly, vì sao bọn họ lại đồng ý với ý định bình ổn của Phiêu Miểu tông.
Những người còn lại thở ra một tiếng, sôi nổi hành lễ với Tam trưởng lão, trên mặt lộ ra vẻ cảm kích.
"Chư vị, đi trước một bước."
"Ta cũng đi trước một bước."
"Ừm... Nếu Qua đạo hữu có cần chuyện gì, cũng có thể tới tìm ta. Ta nghĩ, việc quan trọng nhất trước mắt của Qua đạo hữu chính là ổn định Kiếm tông đúng không?"
Qua Dạ Tinh đứng ở chỗ đó, không nói một lời, càng có vẻ cô độc hơn.
Trong chớp mắt, chỉ còn lại người của Pháp Âm môn, Kim Thiền Tông và Phục Hi tông.
Tam trưởng lão nhìn Qua Dạ Tinh nói: "Qua đạo hữu không cần để ở trong lòng. Người tu tiên vốn theo đuổi nghiệp trường sinh, rất hiếm có người không sợ chết. Nếu bọn họ đã sợ bị cuốn vào, thì cần gì phải ép buộc? Việc này nói đến cùng, cũng không có quan hệ gì với họ."
Qua Dạ Tinh giật giật khóe môi: "Phục Hi tông không sợ chết."
"Đúng vậy." Tam trưởng lão gật đầu: "Cho nên người của Phục Hi tông đều đã chết."
Cổ họng Qua Dạ Tinh nghẹn lại, nhất thời nói không nên lời.
Trưởng lão của Pháp Âm môn lên tiếng, nói: "Vì sao Qua đạo hữu cứ một hai phải nói những lời này trước mặt mọi người, chỉ vì muốn mọi người nên cảnh giác, đề phòng thần tiên sao? Có lẽ vẫn còn có vài lời chưa nói ra đúng không. Bọn họ sợ nghe, nhưng ta thì không sợ."
Qua Dạ Tinh ngước mắt nhìn bà ấy, đôi mắt sắc bén của hắn ta có thêm chút ánh sáng.
Hắn ta nói: "Những việc ta sắp nói có liên quan đến Tùy Ly, cũng có liên quan đến cha nương của hắn. Nói vậy các ngươi cũng đoán được, thân thế của Tùy Ly là một việc cực kỳ bí mật. Trên người hắn có một nửa huyết mạch của thần tiên, còn một nửa lại là Nhược Thủy tội lỗi và tà ác. Vốn dĩ hắn có thân phận rất tôn quý nhưng vẫn luôn bị đề phòng. Bọn họ yêu cầu hắn anh dũng thiện chiến nhưng lại hy vọng hắn chết đi."
"Cuối cùng có một ngày, hắn thật sự đã chết, trước khi chết, hắn tự tay rút gân cốt của mình ra, sau đó bọn họ lại moi tim của hắn. Nhưng tiên nhân làm sao có thể dễ dàng chết đi như vậy? Tử vong chỉ là sự bắt đầu của một vòng luân hồi mới. Hắn chuyển thế đầu thai, sau khi lớn lên lại quay về Thiên giới."
"Bọn họ sợ sau khi hắn chuyển thế sẽ nhớ những việc không nên nhớ, cho nên bọn họ đã hạ cấm chế trên người hắn, đoạt đi ký ức về Thanh Nguyên tiên quân của hắn."
Ô Tinh Tinh nghe xong, chân mày nhíu lại, đến cả khuôn mặt cũng nhăn lại.
"Bắc Trạch Châu hôm nay chính là nơi mà Nhược Thủy từng ở, vì phòng ngừa việc Tùy Ly đến tìm Nhược Thủy, ký ức bị khơi gợi, cũng vì ngăn chặn tộc nhân của Yêu vương cổ đại Dung Di, các tiên nhân đã gia tăng phong ấn ở Bắc Trạch Châu, khiến chỗ đó không thể sử dụng linh khí, người ở đó mãi mãi cũng không được phi thăng. Bọn họ cũng đã tạo ra một khe nứt sâu ở giữa Bắc Trạch Châu và Huyền Cực Châu, khiến hai nơi này bị chia cắt hoàn toàn, người ở đó không thể gặp nhau..."
Trưởng lão của Pháp Âm môn đột nhiên cắt ngang lời Qua Dạ Tinh, hỏi: "Nếu ta nhớ không lầm, lúc trước Tùy Ly đạo quân đã từng nói, Ô cô nương là đến từ Bắc Trạch Châu đúng không?"
Ô Tinh Tinh gật đầu, nhỏ giọng nói: "Hiện giờ phong ấn ở Bắc Trạch Châu gần như đã bị phá..."
"Phá?" Qua Dạ Tinh ngẩn ra.
"Đúng vậy, Tùy Ly bị sét đánh ở đó, sau khi bị sét đánh, tu vi của hắn tăng lên, sau đó phong ấn đã bị phá, rất nhiều linh khí tràn vào mạnh mẽ..." Khi đó nàng vẫn là một tiểu yêu quái chưa trải qua việc đời, vô cùng kinh ngạc cảm thán.
Qua Dạ Tinh lạnh lùng nhếch môi: "Vậy cuối cùng bọn họ vẫn tính sai... Chỉ tiếc khi Tùy Ly đến đó lại không đi tìm Nhược Thủy. Sở dĩ lòng bọn họ nóng như lửa đốt, nguyên nhân không chỉ vì tộc A Tu La, chỉ sợ còn là do Tùy Ly đã thoát khỏi sự khống chế của bọn họ."
Tam trưởng lão không khỏi nhìn Ô Tinh Tinh, cảm thán nói: "Tất cả mọi chuyện đều là duyên phận..."
"Nếu Bắc Trạch Châu đã được gia tăng phong ấn, vậy tại sao bọn họ còn động tay động chân vào Huyền Cực Châu?"Tế Không lên tiếng hỏi.
"Đúng vậy. Thật sự đã động tay động chân,... Chẳng qua việc này không liên quan đến Tùy Ly. Nguyên nhân cụ thể cũng chỉ thoát qua trong đầu Minh Diệc, dù sao thì hắn ta làm vậy cũng không vì điều đó. Cho nên ta cũng chỉ nhìn thấy được một chút bí mật mà thôi."Qua Dạ Tinh lên tiếng trả lời.
Bọn họ không nôn nóng thúc giục, mà chỉ im lặng kiên nhẫn chờ Qua Dạ Tinh nói tiếp.
"Việc này bắt đầu từ các tu sĩ hàng nghìn năm trước, khi đó trong nhân gian có ba tu sĩ đắc đạo thành tiên, phi thăng đến Thiên giới. Bọn họ đã định sẵn không thể hòa hợp với các tiên nhân sinh ra trên trời. Minh Diệc hình dung bọn họ là những kẻ phản nghịch từ trong xương cốt, điều này khiến các tiên nhân rất bất mãn, trực tiếp cho rằng dù tu sĩ của nhân gian có thể phi thăng, trong xương cốt của họ vẫn là sự dơ bẩn cặn bã của trần thế. Vì thế để giữ gìn trật tự trên trời, bọn họ đã chặt đứt thang trời."
Lúc trước Tam trưởng lão cho rằng bọn họ đã đủ căm ghét tiên nhân.
Lúc này mới phát hiện, thì ra vẫn còn có thể căm ghét nhiều hơn.
Qua Dạ Tinh cắn răng nói: "Nói cách khác, thật ra Huyền Cực Châu và Bắc Trạch Châu không có gì khác biệt… Tất cả đều đời đời kiếp kiếp không thể phi thăng. Mà hiện tại phong ấn ở Bắc Trạch Châu đã bị phá, ngược lại có thêm một cơ hội. Tu sĩ Huyền Cực Châu nhiều như mây, bọn họ tự cho rằng tu luyện đến đỉnh phong thì sẽ có sức mạnh nghịch thiên, nhưng thật ra cũng chỉ là con rùa bị nhốt trong hủ. Sau khi tiên nhân đến, bọn họ không ngần ngại chỉ dạy tiên thuật, cũng vì họ rất rõ ràng, tu sĩ ở nơi này sau khi già cả cũng sẽ đi đến con đường chết..."