Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 399

Chương 399 -
Chương 399 -

"Tạ tội?"

"Chẳng lẽ không nên sao?"

"Chỉ dựa vào lời nói của một phía, liền kết luận là người của bọn ta mạo phạm Phục Hi tông? Vì sao không thể là người của Phục Hi tông ngộ sát người của bọn ta?"Sơn chủ của Ngũ Phong sơn đứng ngồi không yên.

Tông chủ Phiêu Miễu tông lạnh lùng nói: "Chẳng lẽ lời của trưởng lão Phục Hi tông là giả sao? Ngươi có chỗ nào đáng giá để ông ta vu oan giá họa chứ?"

Sơn chủ kia không phục, khóe miệng cũng trở nên co rút, nhưng cuối cùng vẫn cúi đầu, cung kính nói: "Ta đồng ý tạ tội với trưởng lão."

Tam trưởng lão cũng không thèm nhìn ông ta, tư thái cao ngạo, so với ban đầu còn có khí thế của tông môn đệ nhất hơn.

"Nếu còn có lần nữa, các ngươi cứ lấy núi đền tội đi!"Tam trưởng lão dứt lời lập tức phất tay áo rời đi.

Ô Tinh Tinh theo sát phía sau, nhỏ giọng nói: "Dù sao bọn họ đều bị chúng ta đánh chết rồi, nếu lần sau lại đến thì cứ tiếp tục đánh bọn họ. Ngươi đừng nóng giận nữa."

Sắc mặt Tam trưởng lão dịu lại, nói: "Làm sao ta có thể tức giận vì bọn chúng chứ?"

"Vậy là khổ sở sao?"Giọng nói của Ô Tinh Tinh càng nhẹ nhàng hơn.

"Không. Nên khổ sở cũng đã khổ sở xong rồi. Phần còn lại chỉ vừa mới bắt đầu..."

Ô Tinh Tinh suy nghĩ một chút, lặng lẽ hỏi: "Là lập uy sao?"

Lúc này Tam trưởng lão mới mỉm cười, ông ta nói: "Đúng vậy."

Sáng sớm ngày thứ hai, môn chủ Huyết Hạc môn liền tới cửa, đưa quà tạ lỗi.

Có linh thạch, có đan dược, cũng có một ít đồ vật hiếm lạ, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là những đồ vật nhân gian dùng để chơi đùa, không hề có món Linh Khí nào.

Người này cũng không sợ mặt đỏ, xin tha nói: "Sau khi trải qua đại chiến, trong môn thật sự chính là trứng chọi với đá, chỉ có thể dâng lên một chút vật nhỏ này, mong trưởng lão hãy bớt giận."

Hành vi như vậy nếu dùng một lời để diễn tả, thì chỉ có thể nói——

Có khát vọng sống sót, nhưng không nhiều lắm.

Môn chủ Huyết Hạc Môn ngay cả mặt của Tam trưởng lão cũng chưa nhìn thấy, đã bị Dương Cửu quát mắng một tiếng: "Cút!"Dọa chạy ra ngoài.

Người này quay đầu đi ra ngoài hai bước, lại cảm thấy không đúng.

Phục Hi tông sớm đã không còn như xưa… Ông ta sợ hãi như vậy làm gì?

Vì thế môn chủ Huyết Hạc môn lại đi trở về: "Ta muốn gặp trưởng lão của quý tông, dù là như thế nào, cũng không đến lượt ngươi làm chủ..."

Dương Cửu tức giận đến mức sắc mặt tái nhợt, thầm nghĩ nếu là ngày xưa, loại người như ông ta, dù là cửa núi của Phục Hi tông ông ta cũng không được vào!

"Khách sáo với ông ta làm gì?"Dương Thập ở sau lưng nói: "Ra tay."

Dương Cửu ngước mắt giơ tay lên bấm quyết và niệm chú.

Nhưng hắn ta còn chưa xong, Ô Tinh Tinh đã đi ra.

Thiếu nữ mặc một bộ y phục màu trắng, nhìn như một đệ tử của Phục Hi tông.

Dường như sau khi Tùy Ly rời đi, nàng cũng không thay đổi quá nhiều.

Vẫn như một món đồ sứ xinh đẹp nhưng yếu đuối.

Môn chủ Huyết Hạc môn nhìn thấy nàng thì ngẩn ra, sau đó theo bản năng vươn tay về phía nàng.

Chỉ thấy Ô Tinh Tinh nhấc làn váy lên.

Môn chủ Huyết Hạc môn bị đạp xuống dưới.

Ô Tinh Tinh lẩm bẩm nói: "Quả nhiên Tam trưởng lão không gạt ta, thật sự chỉ cần một đá thôi."

Dương Cửu và Dương Thập liếc mắt nhìn nhau, vốn dĩ tâm trạng vô cùng buồn bực và chua xót, lại lập tức xuất hiện nụ cười khổ.

Làm gì có ai lạm dụng tu vi như vậy chứ?

Giơ chân đá một cái, linh khí tỏa ra bốn phía, nhẹ nhàng ra tay một chút, cũng trở thành một đòn tấn công.

"Đừng nóng giận, chúng ta trở về đi."Ô Tinh Tinh nói.

"Được, trở về thôi!"

Có lẽ bởi vì ngày hôm đó vẫn chưa nghe được những gì Qua Dạ Tinh nói, trong lòng mọi người dường như đang có một tảng đá nặng đè lên, không có ai vội vã rời khỏi Phiêu Miễu tông.

Bên phía Qua Dạ Tinh, họ vẫn chưa đưa ra một kết luận nào.

Tin tức môn chủ Huyết Hạc tông bị Phục Hi tông đá một cái, nhanh chóng lan truyền khắp nơi.

Vì thế mọi người đều biết được gút mắt của Ngũ Phong sơn và Huyết Hạc tông.

"Phục Hi tông làm việc như vậy thật sự có chút không để những tông môn nhỏ vào mắt"

"Lời này cũng không thể nói như vậy. Môn chủ Huyết Hạc môn kia đến cửa nhận lỗi, ông ta toàn đem đến những thứ gì chứ? Ai để vào mắt chứ. Đây không phải là một sự sỉ nhục sao?"

Mọi người ở bên ngoài đã bàn tán chuyện này như thế.

Nhưng trong lòng lại ngầm tò mò, dù Phục Hi tông có như thế nào thì cũng còn lại một trưởng lão tọa trấn. Ngũ Phong sơn và Huyết Hạc môn sao lại dám đến tận cửa chứ?

Sau lưng... Còn có bí mật gì sao?

Bên này vẫn còn đang âm thầm suy đoán.

Bên kia người của Ngũ Phong sơn thấy sự việc có chút không ổn, bọn họ trở mặt, vội không ngừng đứng dậy hét lên, nói bọn họ nghi ngờ Ô Tinh Tinh là yêu quái, cho người đi điều tra sau đó mới bị giết chết.

Sau khi mọi người nghe xong, trong lòng thầm nghĩ, chẳng phải đây là chuyện mọi người đều hiểu rõ nhưng giữ trong lòng không nói ra sao?

Bây giờ lại vội vã trừ ma vệ đạo làm anh hùng cái gì chứ?

Tùy Ly vừa mới ra đi, bây giờ Phục Hi tông đã trở nên như thế… Làm như vậy không phải quá bỉ ổi sao?

Mắt thấy ngọn cờ yêu quái này không dùng được, người của Ngũ Phong sơn càng nóng nảy vội vàng hơn, so với Huyết Hạc môn bị đá còn gấp gáp hơn.

Chờ đến khi Ô Tinh Tinh tỉnh dậy sau giấc ngủ, trên dưới Phiêu Miễu tông đã lan truyền tin tức——

Con đường phi thăng của tu sĩ đã biến mất, lại có tin đồn, chỉ cần chém giết được một đại yêu, thì có thể dựa vào công đức có được để phi thăng. Đại yêu đó chính là Ô Tinh Tinh.

Ô Tinh Tinh mở mắt ra, ngồi dậy, liếc mắt một cái liền nhìn thấy ngoài cửa sổ có những bóng người mờ mờ.

Bình Luận (0)
Comment