Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 404

Chương 404 -
Chương 404 -

Lại ví dụ như vào thời thượng cổ, Bàn Cổ lấy thân mình biến ra trời đất núi sông.

Chắc Thanh Nguyên tiên quân chính là hóa thành từ một đoạn xương của Thần quân Việt Tàm.

Thần quân và Thanh Nguyên tiên quân có tình cảm cha con thắm thiết, vì giúp cho tiên quân vươt qua kiếp nạn, lúc này mới nhịn đau để cho hắn chuyển thế.

Hôm nay có thể bình an trở về, chúng tiên đều vô cùng vui mừng.

Trong đó cực kỳ vui mừng, chắc là Thần quân Việt Tàm.

Mà bên này sau khi Thanh Nguyên tiên quân đi vào điện, thì có tiên tỳ đi lên thay giày cho hắn.

Lại vẩy tiên lộ lên trên người hắn.

Mà trên đài cao cách đó không xa, Thần quân ngồi ngay ngắn. Khí thế của y vô cùng uy nghiêm không thể xúc phạt được, nhưng lời nói thì lại có mấy phần hiền hòa: "Cần gì phải rườm ra như vậy, đều lui ra đi."

Y giơ tay, vẫy vẫy: "Thanh Nguyên, đến đây."

Thanh Nguyên tiên quân dừng lại một chốc lát, trong đầu nhanh chóng có một ít hình ảnh lẻ tẻ lướt qua.

Giống như lúc trước cũng có một người, ngồi trên đài cao, vẫy tay gọi hắn.

Nhưng người này lại khác hoàn toàn.

Hình như người nọ càng cao lớn hơn, tình tình cũng nóng nảy hơn, thấy hắn không đến, thì lập tức đi xuống bậc thang, vội vả hỏi hắn: "Ta đắc tội với Thái Dương rồi, làm sao đây?”

Thái Dương... Là ai?

Người nọ lại là ai?

Suy nghĩ này nhanh chóng lướt qua trong đầu của hắn, sau đó biến mất không còn dấu vết.

Giống như chỉ là mảnh vụn trọng giấc mộng Nam Kha của hắn.

Súc địa thành thốn*.

*Co rút mặt đất lợi chỉ còn lại 10 phân, ý là đi vô cùng nhanh.

Chỉ chớp mắt, Thanh Nguyên tiên quân đã đi tới trước mặt Thần quân.

"Hai ngày nay có thể dần dần nhớ lại ký ức về tiên giới lúc trước không?" Thần quân hỏi hắn.

"Chưa từng."

"Không nhớ cũng không sao." Thần quân nói.

"Ta nghe nói tộc A Tu La bắt tiên nhân?" Thanh Nguyên tiên quân lên tiếng.

Thần quân yên lặng trong chốc lát, nói: "Chuyện này ngươi cũng đừng xen vào, chỉ là một đám xấu xí bò ra từ địa ngục, sẽ không làm ra trò trống gì đâu."

Nói xong, y nở nụ cười: "Cha đi với ngươi đến đến núi Thần Nữ dạo một vòng đi."

Vẻ mặt của Thanh Nguyên tiên quân vẫn rất lạnh lùng.

Nhưng hắn gơi gật đầu, lên tiếng đáp lại: "Vâng."

Thần quân thấy vậy cười nói: "Mặc kệ trải qua bao nhiêu năm tháng, ngươi vẫn không thay đổi, không biết vui buồn, giận dữ gì, đáng tiếc thần nữ lấy lòng ngươi, nhưng ngươi cũng không có phản ứng gì cả."

...

Nhân gian.

Lúc này Ô Tinh Tinh đang đứng trước một bia đá to lớn.

Trên bia đá khắc hai chữ "Yêu cảnh"

Ô Tinh Tinh hít một hơi thật sâu

Xa cách hồi lâu.

Bọn họ sẽ không...

Không bị chết đói chứ?

"Nơi này, là bí cảnh gì?" Sau lưng Ô Tinh Tinh vang lên một giọng nói nghi ngờ.

Ô Tinh Tinh xoay người lại, chỉ thấy đứng sau lưng nàng là Tế Minh thượng sư của Kim Thiền tông, môn chủ Pháp Âm môn, Qua Dạ Tinh, còn có mấy người của tông môn khác.

Không ít người.

Bọn họ cũng là theo Ô Tinh Tinh đi gặp Yêu vương.

Nếu quyết định phải đi con đường không bình thường, như vậy gặp Yêu tộc cũng không có gì kỳ lạ cả.

Chỉ là không ai trong bọn họ biết, ở Yêu tộc, rốt cuộc Ô Tinh Tinh có quyền lực lớn như thế nào

Mà Yêu tộc... Chính là vật có lòng muông dạ thú.

Tóm lại, hôm nay gặp, thì sẽ rõ ràng hết.

Lúc này bọn họ nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng có chút kinh ngạc.

Mà lúc này, tu sĩ ở bên ngoài "bí cảnh" thì cũng hết sức khiếp sợ.

"Ô cô nương sao lại làm được chuyện này? Cũng chỉ trong chớp mắt là có thể mang đi nhiều người như vậy?”

Chân trước nói muốn đi gặp Yêu tộc, chân sau Ô Tinh Tinh gật đầu, vì vậy những người có tiếng nói đi gặp Yêu tộc, mới đi ra một đoạn đường, đã biến mất trong tầm mắt của mọi người.

Muốn có bản lĩnh như vậy, ít nhất tu vi cũng phải sánh ngang với Nghệ Thăng đạo tôn!

Hay là dùng pháp bảo gì?

Mọi người thật sự là không hiểu gì cả.

Mà lúc này Ô Tinh Tinh nhấc gấu váy lên, dẫn đầu bước qua bia đá.

Ô Tinh Tinh nói: "Đi thôi, các ngươi đừng sợ, yêu quái nơi này... Rất thân thiện."

Nàng vừa nói như vậy.

Đám tu sĩ đi sau lưng lần lượt đi qua bia đá, lúc ngẩng đầu lên lần nữa, chỉ thấy vô số hổ báo sư tử, đang nhanh chóng chạy xuống từ trên núi, sau đó từng con dùng đôi mắt thú to lớn lạnh như băng nhìn chằm chằm bọn họ.

Đây là thân thiện mà ngươi nói với ta sao?

Các tu sĩ dừng lại một chút, theo bản năng muốn móc pháp bảo bùa chú ra.

Lại thấy trong đó có một con sư tử đột nhiên phóng tới, nhào về phía Ô Tinh Tinh.

"Dừng tay." Tu sĩ ở một bên to to: "Không, dừng móng!"

Sớm biết vẫn nên gọi người Ngự Thú tông cũng đi.

Chẳng qua là... Những dã thú này còn uy vũ đáng sợ hơn linh thú bên trong Ngự Thú tông.

Đến cùng mọc hoang cùng nhà nuôi không giống nhau.

Suy nghĩ này nhanh chóng xuất hiện trong đầu các tu sĩ, ngay khi bọn họ muốn ra tay.

Ô Tinh Tinh sờ con sư tư vọt đến: "Bộ dạng của ngươi lớn hơn rồi."

Các tu sĩ sững sốt một chút, cưỡng chế dừng động tác lại.

"Còn ngươi vẫn nhỏ như thế." Tiếng của sư tử như chuông đồng, nhưng lời nói ra, lại có một loại dịu dàng khác thường.

Ô Tinh Tinh không phục: "Nguyên hình của ta đã lớn hơn một chút rồi."

Sư tử gật đầu, giống như cười ra tiếng.

Tiếp đó hắn ta nói: "Chúng ta đều rất nhớ ngươi. Nhưng Bạch Nhẫn nói ngươi tốt nhất không nên trở về."

"Là bởi vì Yêu vương sao?" Ô Tinh Tinh lập tức hỏi.

Sư tử gật đầu: "Hơn nữa tình huống bây giờ trở nên rất phức tạp."

"Phức tạp?"

"Con hồ ly kia, hình như điên rồi... Hắn rất phiền phức."

Con hồ ly kia.

Ô Tinh Tinh nghĩ đến...

Đúng rồi!

Là tộc trưởng Hồ tộc giả thành Du Minh đi?

"Không quan trọng, ta không sợ hắn, ừ, cũng không sợ Yêu vương." Ô Tinh Tinh cảm thấy ở chỗ này nói chuyện cũ không quá thích hợp.

Bình Luận (0)
Comment