Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 412

Chương 412 -
Chương 412 -

Yêu vương quyết định tự mình đi xem một chút.

Chờ Yêu vương đi đến trước tấm bia đá, giơ chân bước ra ngoài.

Lũ yêu thấy vậy, đều đồng loạt nín thở.

Một giây sau, Yêu vương bị bắn trở lại.

Trước mặt mọi người như thế...

Thật sự đã trở thành chuyện cười!

Sắc mặt của Yêu vương thay đổi không ngừng, nhưng lại không tiện nói gì với người khác.

Dù sao nguồn gốc của yêu cảnh, vẫn luôn là bí mật.

Ông ta thầm nghĩ, chẳng lẽ yêu cảnh là bị tu sĩ Nhân tộc trộm đi?

Chỉ có điều suy đoán này có chút không đúng, vì sao tu sĩ Nhân tộc có thể đi vào đi ra, trái lại Yêu tộc bọn họ lại không đi ra được.

Trở mặt với Nhân tộc?

Nhưng trước mắt còn chưa phải lúc.

Lớn tiếng chỉ trích Nhân tộc trộm đồ của Yêu tộc?

Nhưng nếu thật sự bàn tới, vốn dĩ ảo cảnh này là do bọn họ trộm mộng của thần thú.

Yêu vương giống như người câm bị chịu thiệt.

Chuyện này làm cho ông ta càng tức giận hơn.

Trằn trọc trở mình.

Ăn ngủ không ngon.

Mà một nơi khác, Ô Tinh Tinh cũng đang rầu rĩ.

Ừ... Có muốn trả lại cho Yêu tộc không?

Phải trả cho Yêu tộc như thế nào mới thích hợp đây?

Hôm nay không có Tùy Ly, ngay cả một người thông minh để thương lượng với nàng cũng không có.

Ô Tinh Tinh than thở.

Ngày hôm sau, đám sư tử, hổ lại gặp được Ô Tinh Tinh.

"... Trở về rồi, sao, nhanh như vậy?" Bọn họ đều ngây dại.

Ô Tinh Tinh ngượng ngùng liếm môi.

Bởi vì chỉ cần nàng muốn, thật ra thì lúc nào cũng có thể đi vào chỗ này.

“Là bởi vì không nỡ rời xa chúng ta sao?"

"Đặc biệt đến thăm chúng ta?"

Ô Tinh Tinh: "Ừ."

Nàng chỉ muốn trở lại xem thử Yêu vương nghĩ như thế nào.

“Hai ngày nay tính tình của phụ vương không tốt..." Bạch Nhẫn nhìn ra được mục đích của Ô Tinh Tinh, lên tiếng nói.

"Chẳng qua ngươi yên tâm, ta sẽ giúp ngươi khuyên ông ấy." Ngay sau đó hắn ta nói.

Ô Tinh Tinh gật đầu một cái: "Ừ ừ, không nóng nảy."

Dù sao cũng không thể lập tức tấn công Cửu trọng thiên, nàng còn phải suy nghĩ làm cách nào mới có thể đi lên. Không biết hôm nay Trường Thiên quốc linh khí dồi dào, có thể lợi dụng được hay không.

Sau khi Ô Tinh Tinh chào hỏi sau, thì lại rời đi.

Ngày thứ ba lại đi vào trong yêu cảnh.

Ừ, vào nhiều lần, cũng không còn ngượng ngùng nữa.

Chỉ là làm cho Xích Tiêu phát hiện.

Vì vậy mỗi khi nàng đi, Xích Tiêu cũng sẽ đừng bên ngoài lãnh thổ Hồ tộc chờ nàng. Không nói lời nào cả, chỉ là đứng chờ ở chỗ đó, giống như chỉ là vì nhìn nàng thôi.

Khá tốt, nàng chỉ cần không để ý đến Xích Tiêu là được.

Cứ như vậy bảy tám ngày trôi qua.

Trái lại các mãnh thú rất vui vẻ.

Mặc dù thời gian gặp nhau rất ngắn, nhưng mỗi ngày đều có thể gặp mặt.

Người bi thương tức giận chỉ có Yêu vương thôi.

Ông ta nổi giận lôi đình ở trong cung điện của mình: "Mỗi ngày nàng đều ra ra vào vào, xem yêu cảnh của ta là cái gì chứ?"

Cuối cùng Yêu vương cũng kịp phản ứng lại.

Sợ rằng yêu cảnh là do nàng trộm đi!

Đảo mắt lại là một ngày mới.

Ngay khi Ô Tinh Tinh chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên nàng phát hiện tất cả âm thanh xung quanh cũng đều biến mất, ngay cả lá rụng cũng dừng lại trên không trung.

Thật là pháp thuật lợi hại.

Ô Tinh Tinh thở dài nói.

Sau đó vừa quay người, đã thấy Yêu vương chậm rãi đi đến.

Không đợi nàng kinh ngạc, Yêu vương đã hoảng sợ nói: "Ngươi vẫn có thể động đậy?"

Ô Tinh Tinh nghi ngờ: "Ta không nên động đậy sao?"

Nàng nhìn xung quanh một vòng.

Mãnh thú bên cạnh nàng yên tĩnh nằm trên đất, lông rũ xuống, không nhúc nhích.

Yêu vương nhíu mày,

Lại đánh ra một pháp thuật lên người Ô Tinh Tinh.

Ô Tinh Tinh chỉ cảm thấy có một cơn gió nhẹ nhàng thổi đến.

Ô Tinh Tinh: ?

Yêu vương nhìn chằm chằm nàng trong chốc lát, sắc mặt đã vô cùng khó coi.

Ông ta dứt khoát không làm mấy chuyện không được gì này, tránh cho tạo trò cười cho tiểu yêu quái.

Yêu vương lạnh lùng hỏi: "Có phải ngươi đã trộm yêu cảnh đúng không?"

Đừng có giả ngu, ta có một trăm cách để cho ngươi mở miệng. Nửa câu sau này bị kẹt trong cổ họng của Yêu vương, nhưng còn chưa chờ ông ta uy hiếp.

"Ừ." Ô Tinh Tinh đã vô cùng thẳng thắn thừa nhận.

Trái lại Yêu vương là người hơi kinh ngạc.

"Là ngươi? Thật sự là ngươi?"

Ô Tinh Tinh gật đầu.

Yêu vương yên lặng.

Trái lại có chút không dám tin tưởng.

"Nếu ngươi lừa gạt ta..."

“Ta không có lừa ngươi." Ô Tinh Tinh buồn bực nói. Sao lại không tin tưởng nàng chứ? Nhìn qua nàng không thành thật như vậy sao?

Yêu vương: "..."

Yêu vương: "Được rồi, ngươi nói thử đi, sao ngươi trộm được."

Ô Tinh Tinh than nhẹ một tiếng: "Chính là bia đá chỗ cửa vào của các ngươi nứt ra, sau đó ta từ ở phía dưới nhặt được một hạt tròn tròn. Hình dạng của hạt kia rất quái lạ, toàn thân trong suốt, bên trong có mây sương mù bay... Sau đó một giây sau. Toàn bộ yêu cảnh đều bị thu vào bên trong."

Yêu vương giận dữ: "Không thể nào!"

Ô Tinh Tinh: "Ta nói là sự thật..."

Yêu vương nhìn chằm chằm nàng, cắn chặt răng nói: "Đó là một món linh khí, cần dùng thuật pháp đặc biệt, mới có thể chứa mộng cảnh được."

"Mộng cảnh?"

Yêu vương lập tức ngậm miệng lại.

"Tóm lại.. Không có đơn giản như ngươi nói hiểu không?’ Yêu vương tức giận nói.

Sao có thể đơn giản như thế, nhặt từ dưới tấm bia đá, sau đó có thể mang toàn bộ yêu cảnh đi?

Thật sự quá khó tưởng tượng được!

"Trừ phi..."

"Trừ phi cái gì?" Ô Tinh Tinh tò mò hỏi.

Yêu vương há miệng, rồi nhanh chóng khép lại.

Trừ phi... chính là thần thú, nàng lấy mộng cảnh của mình về.

Vốn dĩ là đồ của nàng, tất nhiên nàng nói lấy là lấy được.

Sau khi suy nghĩ này vừa xuất hiện, Yêu vương bỗng nhiên cảm lạnh lạnh sống lưng.

Nhưng cuối cùng đã làm vua Yêu tộc nhiều năm.

Mặt ngoài Yêu vương vẫn rất tỉnh táo.

Chẳng qua ông ta chỉ nhìn Ô Tinh Tinh, lại nghiêm túc quan sát nhiều lần, ngay sau đó bình thản nói: "Mời Ô cô nương lấy hạt tròn kia ra."

Bình Luận (0)
Comment