Sau Khi Chồng Chết, Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Vai Ác Của Hầu Phủ Thành Đại Lão (Dịch Full)

Chương 316 - Chương 316. Còn Cần Dựa Vào Nam Nhân Sao? 1

Chương 316. Còn cần dựa vào nam nhân sao? 1 Chương 316. Còn cần dựa vào nam nhân sao? 1

Đường Thư Nghi và Tiêu Ngọc Châu ngồi xe ngựa đi về nhà, nàng hiện tại không còn rối rắm tại sao Thái phi lại đối xử tốt với bọn họ như vậy, nếu như Thái phi không có ác ý với bọn họ thì có thể tiếp tục qua lại. Về phần nguyên nhân vì sao Thái phi đột nhiên đối tốt với bọn họ, sớm muộn gì cũng sẽ có đáp án, nàng cũng không vội.

Phủ Quốc Công

Trong thư phòng, Đường Thư Bạch đang chơi cờ với Tề Lương Sinh, hai người vừa chơi cờ vừa bàn chuyện trong triều. Đường Thư Bạch nói: "Phụ thân ta đã từ chức hai lần, nhưng Hoàng thượng không chấp thuận, lần thứ ba có lẽ sẽ phê duyệt."

Tề Lương Sinh đặt một quân cờ lên bàn cờ, "Sau khi Đường Công gia về hưu, Hoàng thượng có lẽ sẽ thăng quan cho huynh đệ các ngươi, biểu thị hậu đãi với lão thần."

Vị Hoàng đế này của bọn họ lúc nào cũng muốn giữ vững thể diện.

Đường Thư Bạch ngước mắt lên liếc nhìn hắn: "Cho dù có thăng quan cũng không bằng ngươi được, ngươi sắp vào nội các rồi."

Tề Lương Sinh lại đặt cờ xuống,"Vào nội các cũng không phải một bước lên trời, còn xa lắm."

Hai người quen nhau từ nhỏ, có nhiều chuyện hắn sẽ không giấu Đường Thư Bạch, ví dụ như lý tưởng của hắn là thủ phụ. Bước vào nội các, chẳng qua chỉ là gần thủ phụ hơn một chút mà thôi.

Đường Thư Bạch hiểu ý của hắn, nói: "Dù sao cũng muốn chúc mừng ngươi."

Nói rồi, hắn cầm chén trà trong tay lên vừa uống vừa nói: "Không đánh nữa, dù sao cũng thua."

Tề Lương Sinh ném quân cờ trong tay vào hộp cờ, cụp mắt suy nghĩ một lúc, sau đó hắn nhìn Đường Thư Bạch nhưng không lên tiếng. Đường Thư Bạch bị hắn nhìn đến dựng tóc gáy, nói: "Ngươi nhìn ta làm gì? Có gì thì cứ nói."

Tề Lương Sinh điều chỉnh tư thế, lại duỗi thẳng quần áo trên người, làm cho mình trông rắn rỏi uy nghiêm hơn, sau đó nói: "Ngươi thấy ta thế nào?"

Đường Thư Bạch bị hắn hỏi đến ngơ ngác, "Cái gì... Cái gì mà thế nào?"

Tề Lương Sinh: "Ta thế nào?"

Đường Thư Bạch vẫn còn ngơ ngác, "Ngươi rất giỏi, sao đột nhiên lại hỏi cái này?"

Tề Lương Sinh siết chặt hai tay thành nắm đấm, im lặng hít một hơi rồi nói: "Vậy ngươi thấy ta có thể làm con rể nhà ngươi không?"

Đường Thư Bạch bị hắn hỏi đến sững sờ, sau đó vẻ mặt tức giận: "Tề Lương Sinh, ngươi mỗi ngày không soi gương à, ngươi biết ngươi bao lớn rồi không? Muốn đánh chủ ý vào cô nương của phủ Đường Công ta, ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ."

Nói xong, hắn vẫn còn vô cùng tức giận, giơ tay chỉ vào Tề Lương Sinh nói: "Ngươi... Ngươi thích ai ? An Nhiên hay An Lạc? Tề Lương Sinh, ngươi có thấy xấu hổ hay không, bọn nhỏ còn nhỏ tuổi hơn Tề Nhị nhà ngươi."

Tề Lương Sinh không ngờ tới, Đường Thư Bạch lại hiểu lầm mình đánh chủ nghĩa lên người Đường An Nhiên và Đường An Lạc, hắn dở khóc dở cười nói: "Trong lòng ngươi ta là người như vậy?"

"Vậy ngươi có ý gì?" Đường Thư Bạch hỏi.

Nghe thấy Tề Lương Sinh không phải đánh chủ ý lên Đường An Nhiên và Đường An Lạc, cơn tức giận trong lòng Đường Thư Bạch cũng bớt đi một chút, hắn cầm chén trà lên môi uống một ngụm, muốn bình ổn cơn giận trong lòng, lúc này lại nghe Tề Lương Sinh nói: "Ta... Ta tâm duyệt Thư Nghi, ta muốn lấy Thư Nghi làm thê."

Phụt....

Đường Thư Bạch phun ra một ngụm trà, tình cờ phun lên toàn thân Tề Lương Sinh. Hắn đứng dậy, chỉ vào Đường Thư Bạch: "Ngươi... Ngươi...."

Hôm nay hạ triều về nhà, hắn chuyên môn chỉnh trang lại, thay đổi bộ y phục mà hắn cho là thể hiện được khí chất của mình tốt nhất rồi mới đến phủ Đường Công, bây giờ coi như xong.

Còn Đường Thư Bạch giơ tay đật bàn cờ, miệng còn nói: "Tề Tuần Chi, ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không?"

Tề Lương Sinh dùng tay áo lau mặt, lại phủi phủi quần áo, sau đó ngồi xuống nói: "Ta tự nhiên biết, ta cũng đã suy sâu nghĩ kỹ."

Đường Thư Bạch ngừng ho, thở phào nhẹ nhõm nói: "Ngươi suy sâu nghĩ kỹ như thế nào?"

Bình Luận (0)
Comment