Vài vị đại thần nhìn nhau, sau đó đứng dậy hành lễ lui ra ngoài. Bọn họ quyết định chủ ý, Hoàng đế một ngày không đồng ý lập Thái tử, bọn họ mỗi ngày đều đến. Dù sao Hoàng đế cũng muốn làm minh quân, sẽ không vì chuyện này mà trừng phạt bọn họ.
Vài vị đại thần đi ra ngoài, Hoàng đế cầm chén lên mạnh mẽ nuốt một ngụm trà, mấy ngày nay y đúng là sắp bị những đại thần này dày vò đến chết.
Lúc này, Tiêu Khang Thịnh bước vào, thấp giọng nói: "Hoàng thượng, ngoài cung truyền đến tin tức, hôm nay Định Quốc Công dẫn Tiêu thế tử đến phủ Đoan thân vương cầu thân."
"Đến đây cầu thân?" Hoàng đế cảm thấy mình bị ảo giác.
Tiêu Khang Thịnh: "Phủ Đoan thân vương, cầu thân Giai Ninh quận chúa."
Hoàng đế nghe xong liền ngồi đó trầm mặc, Tiêu Khang Thịnh đứng đó hạ thấp cảm giác tồn tại của mình. Hắn biết giờ khắc này Hoàng đế đang phẫn nộ đến cực điểm.
"Đi gọi Đoan thân vương đến đây." Hoàng đế nói.
Tiêu Khang Thịnh vâng một tiếng trả lời, lập tức phái người đến phủ Đoan thân vương mời người. Không lâu sau Đoan thân vương đi tới. Nhưng ngay khi hắn ta vừa bước chân vào ngự thư phòng, một chén trà bay đến trước mặt, không nghiêng không lệch, đập thẳng vào trán hắn ta. Máu chảy ra ngay lập tức.
Đoan thân vương cả người đều kinh ngạc, sau khi phản ứng lại, hắn ta cau mày hỏi Hoàng đế: "Tại sao Hoàng huynh lại làm như vậy với ta? Thần đệ đã làm gì sai? "
Nếu không phải người này là Hoàng đế, hắn ta nhất định sẽ vồ qua xé nát y.
"Ngươi nói chuyện hôn sự với Định Quốc Công từ khi nào?" Hoàng đế tức giận hỏi: "Giai Ninh muốn định thân, sao ngươi không nói trước cho trẫm biết?"
Khi Đoan thân vương nghe thấy y nói như vậy, càng cảm thấy bất bình: "Hoàng huynh, Giai Ninh là quận chúa không phải công chúa, hôn sự của nó thần đệ không cần bẩm báo với ngài."
Hoàng đế: "......"
Đây chính là trèo lên được người Đinh Quốc Công mới dám cãi lại y. Lúc trước ở trước mặt y Đoan thân vương không phải như thế này, trong nháy mắt y cảm thấy nhất định phải diệt trừ Tiêu Hoài.
"Giai Ninh xuất thân hoàng thất, hôn sự của nàng không nói trẫm biết, cũng phải nói cho Hoàng hậu một câu chứ." Hoàng đế nói.
Đoan thân vương cảm thấy hôm nay Hoàng đế đúng là cố tình gây sự, hắn ta nói: "Hoàng huynh, hôm nay phủ Đinh Quốc Công mới đến cầu thân, trước đó ta cũng không biết."
"Vậy ngươi từ chối mối hôn sự này đi." Hoàng đế nói.
Nhiều ngày mọi chuyện không thuận tâm, lại gặp phải chuyện càng không thuận tâm hơn, Hoàng đế gần như mất đi lý trí.
Đối với yêu cầu vô lý này của y, Đoan thân vương tất nhiên sẽ không đồng ý. Nếu hắn ta đồng ý, có lẽ ngày mai, toàn bộ Thượng Kinh sẽ biết hắn ta bị đội nón xanh, sau đó hắn ta lại đi đội nón xanh cho người khác.
Mặc dù là hắn ta là một lão công tử bột, nhưng vẫn muốn giữ thể diện. Cho nên, hắn ta tuyệt đối không thể đồng ý yêu cầu này của Hoàng đế.
"Hoàng huynh, Tiêu Ngọc Thần kia tướng mạo dễ nhìn, xuất thân lại tốt, còn không có thói hư tật xấu nào, mối hôn sự như vậy, ngài bảo thần đệ nên từ chối như thế nào? Vả lại, người mai mối cho mối hôn sự này là Thái phi, thần đệ càng không thể từ chối."
Hoàng đế vừa nghe người mai mối là Thái phi, nắm đấm của y siết chặt lại, đã từng trong một khoảnh khắc, y hối hận vì đã phái người giết Tiêu Dao Vương.
Nặng nề thở dài một tiếng, y nói: "Ta biết rồi, lát nữa trẫm hạ một phần thánh chỉ, ban hôn cho Tiêu Ngọc Thần và Giai Ninh."
Đoan thân vương: "......"
Bệnh thần kinh!