Sau Khi Chồng Chết, Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Vai Ác Của Hầu Phủ Thành Đại Lão (Dịch Full)

Chương 605 - Chương 605. Thật Sự Là Đủ Vặn Vẹo 2

Chương 605. Thật sự là đủ vặn vẹo 2 Chương 605. Thật sự là đủ vặn vẹo 2

"Cho dù thế nào, cũng coi như một một chuyện tốt, chúng ta nên chúc mừng một chút." Đường Thư Nghi mỉm cười nói.

Tiêu Ngọc Châu đi đến bên cạnh Đường Thư Nghi, cười nói: "Nương, con muốn ăn lẩu."

Đường Thư Nghi vui vẻ nói: "Được, tối nay chúng ta ăn lẩu."

Tiêu Ngọc Châu lại nhìn Tiêu Hoài, nói: "Cha, nương của con muốn ăn thịt nai từ lâu rồi."

Tiêu Hoài mỉm cười nhìn Đường Thư Nghi: "Nếu như phu nhân muốn ăn, ta liền đi săn hai con về đây."

Đường Thư Nghi khóc không được cười cũng không xong, nhưng vẫn nói: "Cảm tạ Quốc Công gia."

"Phu nhân không cần khách khí với ta." Tiêu Hoài nói.

Ba huynh muội nhìn chằm chằm hai người, phụ mẫu hai người vừa khách khí lại hoà hợp như vậy, rốt cuộc là đã làm hoà rồi hay vẫn chưa làm hoà với nhau?

Lúc này, Tiêu Hoài xoay người đi ra ngoài, đồng thời nhìn hai nhi tử nói: "Các con có đi cùng không?"

Tiêu Ngọc Thần và Tiêu Ngọc Minh vội vàng đi theo hắn ra ngoài, Tiêu Ngọc Châu từ phía sau hét lên: "Nhị ca, săn một con báo mang về."

Tiêu Ngọc Minh: "......" Muội cũng đánh giá ta cao quá rồi.

Hắn không dừng lại bước chân cứ đi về phía trước, Đường Thư Nghi và Tiêu Ngọc Châu ở đằng sau cười ha hả.

Bên phía phủ Đoan thân vương, Đoan thân vương trở về nhà, lập tức gọi đại phu trong phủ đến băng bó vết thương trên trán. Trong lòng hắn ta nghĩ, lát nữa nhất định phải cho nha đầu chết tiệt kia thấy, vì hôn sự của nàng ấy, lão tử đã chịu oan ức lớn cỡ nào.

Nhưng vết thương vừa được băng bó xong, quản gia đến bẩm báo: "Vương gia, trong cung truyền thánh chỉ đến."

Đoan thân vương nặng nề hừ một tiếng, sau đó đứng dậy đi ra ngoài. Đến tiền sảnh, thấy Giai Ninh quận chúa và Lý Cảnh Hạo đã đến. Hắn ta đứng trước mặt Giai Ninh quận chúa, chỉ vào trán nói: "Nhìn đi, ngươi nhìn đi! Bổn vương vì ngươi mà phải gánh tội này."

Giai Ninh quận chúa cạn thấy cạn lời, nàng ấy nói: "Phụ thân, Tiêu công công vẫn còn đang đợi truyền chỉ. Chuyện ngài bị thương như thế nào, chúng ta lát sau lại nói có được không?"

Đoan thân vương lại nặng nề hừ một tiếng, sau đó nhìn Tiêu Khang Thịnh nói: "Truyền chỉ đi."

Tiêu Khang Thịnh cũng không nói nên lời, lúc trước cũng đã nghe nói Đoan thân vương là người hồ đồ, bây giờ mới thật sự tận mắt nhìn thấy. Chỉ là còn may, hai hài tử trông có vẻ đều rất tốt.

Đợi Đoan thân vương và tỷ đệ hai người quỳ xuống, Tiêu Khang Thịnh bắt đầu tuyên đọc thánh chỉ rồi rời đi. Đoan thân vương đứng lên, nhìn Giai Ninh quận chúa nói: "Ngươi cùng ta tới thư phòng, ta có chuyện muốn nói với ngươi."

Dáng vẻ của hắn ta như muốn hưng sư vấn tội, Lý Cảnh Hạo vội vàng chắn trước mặt tỷ tỷ, "Phụ thân có gì muốn nói thì cứ nói ở đây đi."

Đoan thân vương thấy cậu bé phòng bị hắn ta như phòng trộm, tức giận đến mức muốn trực tiếp bóp chết cậu bé. Nhưng nghĩ đến chính mình chỉ còn lại một nhi tử là cậu bé, hắn ta vẫn nhịn xuống, nhưng miệng vẫn nói: "Chẳng lẽ ta còn có thể ăn thịt nó sao?"

Lý Cảnh Hạo bày ra vẻ hắn ta đúng là có khả năng ăn thịt tỷ tỷ của mình, Đoan thân vương tức đến muốn chết.

"Cảnh Hạo, tỷ không sao, đệ về viện của mình trước đi."

Giai Ninh quận chúa cho cậu bé một ánh mắt trấn an, sau đó đi theo Đoan thân vương đến thư phòng. Vừa ngồi xuống, Đoan thân vương ba la ba la mà kể lại chuyện đã xảy ra trong ngự thư phòng, sau đó nói: "Ta vì hôn sự của ngươi, chịu phải tội lớn như vậy, ngươi về sau không được nói đến… không được nói đến chuyện nón xanh kia."

Giai Ninh quận chúa không biết nên khóc hay nên cười, Hoàng thượng và phụ vương của nàng ấy không hổ là thân đường huynh đệ, làm việc đúng là không có chút quy tắc nào. Chẳng qua nàng cũng đã chiếm được tiện nghi, vậy cứ nhân nhượng phụ vương nàng ấy một chút đi.

Nàng ấy đứng dậy hành lễ nói: "Cảm tạ phụ vương bảo vệ, ngài đối xử tốt với nữ nhi, nữ nhi đều nhớ kỹ. Chỉ cần về sau người không làm những chuyện hại con và đệ đệ, chuyện ngài nói con tất nhiên sẽ không nói ra."

Đoan thân vương giơ tay chỉ vào nàng ấy: "Phủ Lễ Quốc Công ngoại trừ mẫu thân ngươi, chẳng có mấy kẻ thông minh. Bổn vương tự biết mình không thông minh lắm, ngươi rốt cuộc là giống ai chứ?"

Giai Ninh quận chúa: "Có lẽ con giống tổ phụ."

Đoan thân vương lại nặng nề hừ một tiếng, sau đó đứng dậy rời khỏi thư phòng, hắn ta phải trở về dưỡng thương.

Bình Luận (0)
Comment