Sau Khi Chồng Chết, Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Vai Ác Của Hầu Phủ Thành Đại Lão (Dịch Full)

Chương 641 - Chương 641. Trái Tim Không Tự Chủ Mà Đập Nhanh 2

Chương 641. Trái tim không tự chủ mà đập nhanh 2 Chương 641. Trái tim không tự chủ mà đập nhanh 2

Đường Thư Nghi bị sự mặt dày của hắn chọc cười, nhếch khóe môi lên cúi đầu buộc thắt lưng cho hắn. Giờ khắc này, khoảng cách giữa hai người rất gần, gần đến mức có thể nghe thấy nhịp đập của nhau, càng đừng nói đến hơi thở trên cơ thể đối phương.

Tiêu Hoài cử động cánh tay, muốn ôm lấy người vào trong ngực, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống. Hôm nay đã có một bước tiến lớn so với lúc trước, không thể được một tấc tiến một thước.

Đường Thư Nghi nghe tiếng tim đập của hắn, trái tim của mình cũng không nhịn được mà đập nhanh lên, mặt cũng khẽ đỏ ửng. Nàng gia tăng động tác của bàn tay. Nhanh chóng buộc chặt thắt lưng, sau đó lùi lại một bước.

Trái tim Tiêu Hoài cũng đập thình thịch thình thịch, để ngăn cản bản thân lại làm ra hành động vượt quá quy tắc, hắn cũng lùi lại một bước. Lúc này, hắn nhìn thấy hai món đồ bằng ngọc trên bàn, trái tim không tự chủ mà đập nhanh.

"Đó là thứ phu nhân muốn tặng ta sao?"

Đường Thư Nghi ừm một tiếng, xoay người cầm miếng ngọc bích lên, tiến lên phía trước cột lên eo hắn. Lại nhìn về phía ngọc quan, đang lúc đang do dự không biết có nên đội cho hắn hay không, Tiêu Hoài lên tiếng: "Phu nhân đeo lên cho ta đi."

"Được." Nàng cũng muốn xem, khi hắn đeo đồ vật do mình thiết kế lên có đẹp hay không.

Tiêu Hoài ngồi ở mép giường, Đường Thư Nghi cầm ngọc quan đi tới, đứng giữa hai chân hắn, đầu tiên là cởi phát quan trên đầu hắn xuống, lại nhẹ nhàng đeo dương chi bạch ngọc quan lên.

Khoảng cách giữa hai người quá gần, tư thế quá ám muội, tay của Đường Thư Nghi có chút run rẩy. Mà Tiêu Hoài lại nhìn nữ tử gần như dính sát vào vào mình, ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng trên người nàng, giờ khắc này hắn không muốn giữ cái gọi là khắc chế nữa. Cảm thấy nàng đã đeo phát quan cho mình xong, hắn vòng tay qua eo nàng, hơi dùng lực, làm nàng ngồi trên đùi của hắn.

Bốn mắt nhìn nhau, hơi thơ giao triền, khuôn mặt Tiêu Hoài từng chút từng chút một phòng đại trước mặt nàng, bàn tay của Đường Thư Nghi bất giác nắm chặt lấy y phục của hắn.

Tiêu Hoài giơ tay vuốt ve đầu nàng, mặt cũng dán vào......

"Nương..... Ai..."

Tiêu Ngọc Châu chạy vào, lại lao ra như một cơn gió. Sự ám muội trong phòng ngay lập tức bị cuốn trôi, chỉ còn lại bầu không khí ngượng ngùng.

Đường Thư Nghi đứng dậy khỏi chân Tiêu Hoài, lùi lại vài bước, nói: "Quốc Công gia đeo ngọc quan này lên càng thêm tiêu soái."

Tiêu Hoài đứng dậy, mỉm cười nhìn nàng nói: "Cảm tạ lễ vật của phu nhân."

Hai người bọn họ đột nhiên lại khách khí như vậy, cả hai đều cảm thấy buồn cười, không nhịn được mà bật cười. Sau đó Đường Thư Nghi xoay người đi ra ngoài, theo sau là Tiêu Hoài. Đi ra ngoài, Tiêu Ngọc Châu đã không còn ở đó nữa, Thuý Trúc Thuý Vân bộ dáng giống như đã phạm sai lầm.

Các nàng thấy hai vị chủ tử vào tẩm thất, không dám tới gần, chỉ đứng canh chừng từ xa. Ai biết Tiêu Ngọc Châu lại đột nhiên chạy tới, không đợi bọn họ ngăn cản liền lao vào trong tẩm thất.

"Tiểu thư nói có chuyện muốn tìm đại thiếu gia, đến tiền viện rồi." Thuý Vân nói.

Đường Thư Nghi vẻ mặt bình tĩnh ừm một tiếng, sau đó đi đến bên ghế ngồi xuống, Tiêu Hoài ngồi bên cạnh cạnh nàng. Nhấp hai ngụm trà, Đường Thư Nghi nói: "Ngày mai Dương lão phu nhân đến bái phỏng, không biết sẽ nói gì."

"Có lẽ là cầu tình." Tiêu Hoài nói.

Đường Thư Nghi gật đầu: "Nhưng bà ấy cầu tình với chúng ta cũng vô dụng, chuyện Dương thái sư và Viên phi chúng ta có thể tra ra thì người khác cũng có thể. Nhiều năm như vậy không có ai biết, chẳng qua là vì bọn họ không có tử địch mà thôi."

Nếu không phải Dương thái sư và Viên phi muốn tính toán bọn họ, bọn họ cũng sẽ không điều tra hai người. Nếu nàng là Dương lão phu nhân, nhất định sẽ giải quyết một lần và mãi mãi.

"Làm thế nào, phu nhân tự định đoạt là được."

Đối với một số việc, Tiêu Hoài vẫn luôn nghe theo Đường Thư Nghi, chủ yếu là vì hắn tin tưởng vào năng lực của Đường Thư Nghi. Nếu như nàng có thể làm tốt, hắn cần gì đứng bên cạnh chỉ tay chỉ chân.

Bình Luận (0)
Comment