Dứt lời, một nữ hài nhi tầm mười lăm mười sáu tuổi, dáng người yểu điệu, tướng mạo tuyệt mỹ bước ra. Đến trung tâm sảnh yến hội, nàng ta duyên dáng hành lễ với Hoàng đế và Hoàng hậu. Sắc mặt hoàng hậu dịu đi rất nhiều, nàng ta hỏi: "Ngươi là nhà nào?"
"Thần nữ La Tiếu Nam, phụ thân là Quang Lộc Đại Phu - La Tường Văn."
Hoàng hậu gật đầu, nhưng phía dưới lại nổi lên thanh âm nghị luận. Không có lý do nào khác, có thể tham gia cung yến hôm nay, đều là quan viên nhị phẩm trở lên và gia quyến của họ, mà Quang Lộc Đại Phu thuộc tam phẩm.
Lúc này, giọng nói của Hoàng hậu lại vang lên: "Ngươi định nhảy điệu gì?"
"Lục yêu." La Tiếu Nam nói.
Hoàng hậu gật đầu: "Ngươi đi chuẩn bị một chút đi."
La Tiếu Nam lại duyên dáng hành lễ, sau đó xoay người rời đi. Đường Thư Nghi cũng coi như đã từng gặp qua không ít mỹ nhân, nhưng cũng không thể không nói vị La Tiếu Nam tiểu thư này đúng là tư dung thượng giai. Chỉ là không biết nàng ta và Hoàng đế hoặc là Hoàng hậu đang có mưu đồ gì.
Một khắc sau, La Tiếu Nam mặc một bộ vũ phục xanh trắng đan xen yểu điệu bước vào, đầu tiên là hành lễ với Hoàng đế và Hoàng hậu, sau đó cùng với tiếng nhạc vang lên, nàng ta đung đưa vòng eo nhẹ nhàng nhảy múa.
Nhìn điệu múa tuyệt đẹp, một câu thơ vang lên trong đầu Đường Thư Nghi: Vũ đê dương liễu lâu tâm nguyệt, ca tận đào hoa phiến để phong.
Chẳng lẽ đây là mỹ nhân mà Hoàng hậu dâng cho Hoàng đế? Đường Thư Nghi đang suy nghĩ thì thấy La Tiếu Nam xoay eo, xoay tới gần trước mặt Tiêu Hoài, sau đó vạt áo dài vung ra, không nghiêng không lệch đánh trúng ly rượu trên bàn Tiêu Hoài, bốp một tiếng ly rượu xiêu xiêu vẹo vẹo, rượu tràn ra ngoài, làm ướt quần áo của Tiêu Hoài.
"Ai!" La Tiếu Nam chấn kinh kêu lên một tiếng, ngừng nhảy múa lại đi đến bên cạnh Tiêu Hoài, cúi người xuống muốn lau cho hắn. Nhưng tay nàng ta còn chưa chạm đến người đã bị mạnh mẽ đẩy ra ngoài. Sau đó nàng ta nghiêng ngả chuẩn bị ngã vào người Tiêu Hoài, nhưng ngay lúc đó Tiêu Hoài liền đứng dậy tránh né, La Tiếu Nam ngã xuống đất.
Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, nhạc sư còn chưa kịp dừng nhạc. Lúc này Hoàng hậu vẫy tay, âm nhạc lắng xuống, sảnh yến tiệc một mảnh im lặng.
"Ai dô, có chuyện gì vậy?" Hoàng hậu vẻ mặt thương tiếc: "Mau đỡ người dậy."
Hai cung nữ đi tới dìu người dậy, La Tiếu Nam đi đến giữa sảnh yến hội, quỳ xuống: "Thần nữ kỹ nghệ không tốt, mong Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương tha tội, mong Định Quốc Công tha tội."
"Tội nghiệp, mau đứng dậy đi." Hoàng hậu quay đầu nhìn Tiêu Hoài, "Bổn cung thấy nàng ta cũng không cố ý, Định Quốc Công tha thứ cho nàng đi."
Tiêu Hoài đại khái đoán được mục đích của Hoàng đế, hắn hành lễ nói: "Thần không sao."
Trên mặt Hoàng hậu nở nụ cười, quay đầu nói với Hoàng đế: "Thần thiếp thấy tiểu thư La gia này rất có duyên với Định Quốc Công."
Hoàng đế gật đầu, sau đó nhìn La Tiếu Nam hỏi: "Có hôn phối chưa?"
La Tiếu Nam đỏ mặt đáp: "Chưa có hôn phối."
"Ừm," Hoàng đế nhìn Tiêu Hoài, "Trẫm nghe nói hậu viện của ngươi không có đến một cơ thiếp, hôm nay ngươi với vị La tiểu thư này coi như có duyên, trẫm làm chủ ban nàng ta cho ngươi làm nhị phòng."