Trở về công ty, Lý Thừa Duẫn lập tức lao đầu vào công việc, bây giờ anh chỉ có thể dùng công việc để lấp đầy thời gian của mình, làm anh ít nhất không phải lúc nào cũng nhớ đến vợ con ở Đại Càn.
Ba tháng sau khi anh trở thành Lý Thừa Duẫn, bắt đầu làm việc trong công ty của nhà họ Lý. Anh có ký ức về Lý Thừa Duẫn, không bao lâu liền có thể thích ứng với mọi chuyện xung quanh. Chỉ là một năm gần đây, mẹ của Lý Thừa Duẫn, hiện cũng là mẹ của anh, bắt đầu thúc giục kết hôn. Cách ba năm ngày lại giới thiệu các cô gái để anh làm quen, bảo anh yêu đương.
Trong lòng anh chỉ có người vợ Đường Thư Nghi, làm sao có thể chứa thêm người khác? Cho nên anh vẫn luôn từ chối lại từ chối, nhưng năng lực mài người của người mẹ kia của anh thật đúng là không phải mạnh như người bình thường, những giọt nước mắt kia cứ như được cất giữ, nói rơi liền rơi.
Bên này anh đang chăm chỉ làm việc, Đường Thư Nghi về đến nhà. Nhà của cô trong một khu chung cư cao cấp, ba phòng một trăm năm mươi sáu mươi mét vuông, trang trí mặc dù đơn giản nhưng từ những chi tiết nhỏ đều thể hiện phong cách và gu thẩm mỹ của chủ nhà.
Mặc dù Hàn Dung là phú nhị đại, nhưng cũng có kinh doanh của riêng mình, cho nên rất bận, sau khi tán gẫu với Đường Thư Nghi một lúc thì đi làm, dì Ngô cũng rời đi.
Đường Thư Nghi đi dạo quanh nhà một vòng, sau khi dựa theo trí nhớ làm quen với đồ đạc điện tử trong nhà một lần, cô cầm chìa khóa xe đi thang máy xuống bãi đậu xe ở tầng phụ. Cô dự định đến một ngôi chùa gần đây, thắp hương cho Đường Thư Nghi nguyên bản.
Mấy ngày nay cô vẫn luôn suy nghĩ, hai người bọn họ đều tên là Đường Thư Nghi, biết đâu Đường Thư Nghi ở đây sẽ đi đến Đại Càn thì sao? Nếu như cô không quay về được, đây là kết quả tốt nhất. Ít nhất “cô” ở Đại Càn vẫn còn sống, bọn trẻ không đến nỗi sau khi mất đi cha, lại mất đi mẹ.
Đến tầng phụ, cô nghiên cứu chìa khóa xe một lúc, sau đó nhấn xuống xe, tiếng tích tích truyền đến, cô nhìn thấy một chiếc xe Mercedes màu đen sáng đèn. Cô bước tới, mở cửa xe ngồi vào trong. Dựa theo trí nhớ làm quen với các nút bấm của xe, sau đó khởi động xe, tay giữ chặt vô lăng, nhấn nhẹ chân ga.
Có ký ức và thực hành thực tế vẫn rất khác nhau, giờ phút này cô căng thẳng tới mức trái tim như muốn nắm chặt vào nhau. Nhưng mà còn may cô không phải là người quá ngu ngốc, làm quen một lúc, cô lái xe ra khỏi bãi đậu xe, sau đó từ từ chạy trên đường. Thật sự là chạy từ từ, bởi vì có rất nhiều xe điện chạy lướt qua xe của cô.
Làm quen việc lái xe cả một buổi chiều, kỹ năng lái xe của cô mặc dù không thể nói tốt đến đâu, nhưng lái xe đến ngôi chùa gần đây hẳn là không có vấn đề gì. Khi về đến nhà, cô cầm điện thoại đặt một phần thức ăn ngoài, sau đó dựa vào ghế sô pha chơi điện thoại.
Không thể không nói, xã hội này thật sự rất thuận tiện, nếu như không phải còn người thân ở Đại Càn, cô không muốn về một chút nào. Nghịch điện thoại mở một app nào đó, cô mở phần mềm đọc tiểu thuyết, liền nhìn thấy cuốn sách đầu tiên trên giá sách có tên “Trùng sinh chi đích nữ mưu lược".
Cô tiện tay nhấn vào, lại tuỳ tiện đọc xem, nhưng càng đọc càng thấy kinh người, nhân vật ở bên trong cô gần như đều quen cả, nhưng chuyện xảy ra lại hoàn toàn không giống. Mà cô và ba đứa con ở trong tiểu thuyết đều không phải người tốt.
Đôi tay cô run rẩy, cô kéo lên chương đầu tiên của tiểu thuyết rồi cẩn thận đọc kỹ. Mà nội dung chương một chính là, Ngô Tĩnh Vân - vợ chưa cưới con trai cả của cô trùng sinh rồi, chuyện đầu tiên sau khi trung sinh, chính là cử báo Tiêu Ngọc Thần chứa chấp con gái tội thần.....
Cô càng đọc càng tức giận, cuối cùng tức giận bốp một tiếng, ném điện thoại xuống đất.