Sau Khi Được Bạn Trai Trúc Mã Chiều Chuộng

Chương 193

"Tôi ức h.i.ế.p Diệp Vi An hồi nào?” Thẩm Chiêu Chiêu trợn tròn mắt, giả vờ kinh ngạc hỏi.

 

"Có phải cậu đang nói về cái lần tôi bảo cậu ấy nên tin tưởng Diệp Trăn hơn không? Nhưng chính Diệp Vi An là người chủ động đến xin lỗi tôi thay cho Diệp Trăn. Thấy tình cảm chị em của họ tốt đẹp nên tôi chỉ nói thêm vài lời để giúp họ trở nên hòa hợp hơn, đây cũng tính là ức h.i.ế.p ư? Nhưng rõ ràng Diệp Vi An cũng cảm thấy tôi nói có lý." Thẩm Chiêu Chiêu bối rối, vẻ mặt vừa tổn thương vừa tức giận, "Cậu ấy thấy tôi ức h.i.ế.p thì tại sao lúc đó không nói ra, còn đi tìm cậu để nhờ cậy? Sao cậu ấy có thể làm vậy? Rõ ràng tôi có ý tốt, dù cậu ấy không cần lòng tốt của tôi thì cũng không thể bịa đặt chuyện sau lưng tôi chứ? Không được, tôi phải tìm cậu ấy để hỏi cho ra nhẽ."

 

Thẩm Chiêu Chiêu nói, giả vờ định đi tìm Diệp Vi An để chất vấn.

 

Chu Từ thấy vậy thì không khỏi lo lắng, lập tức kéo cô lại: "Cậu đừng nói bừa, Vi An không nói gì với tôi cả, là tôi không thích người khác bắt nạt cậu ấy."

 

"Nếu cậu nói như vậy thì tôi hiểu rồi!" Thẩm Chiêu Chiêu nhìn cậu ta một cách sâu sắc, biểu cảm như đã hiểu.

 

"Cậu hiểu cái gì?" Chu Từ nhíu mày nhìn cô, trực giác cho thấy cô gái này không có ý tốt.

 

Thẩm Chiêu Chiêu: "Hiểu tại sao có nhiều người nói Diệp Trăn ức h.i.ế.p Diệp Vi An! Rõ ràng họ là chị em tốt, tình cảm rất tốt, nhưng đến miệng người khác thì bên này ức h.i.ế.p bên kia, cậu thấy có lạ không?"

 

Chu Từ vừa nghe nói đến tình cảm hai chị em rất tốt thì lập tức biết cô chẳng biết gì, cậu ta không khỏi hừ một tiếng: "Cậu thì biết cái gì? Diệp Trăn thô tục thô lỗ, Vi An giúp cậu ta xử lý hậu quả đã rất vất vả rồi, cậu dựa vào đâu mà bảo cậu ấy?"

 

Thẩm Chiêu Chiêu tỏ vẻ đã hiểu: "Theo lời cậu nói, Diệp Vi An hoàn toàn không thích Diệp Trăn? Vậy ra tình cảm chị em mà cậu ấy thể hiện đều là giả tạo?"



 

“Tôi không nói thế!” Cho dù EQ của Chu Từ có thấp đến mấy thì cậu ta cũng biết câu này có vấn đề.

 

“Nhưng rõ ràng cậu đang nghĩ như vậy.”

 

"Tôi..."

 

"Đúng lúc Diệp Vi An tới đây, sao chúng ta không đi hỏi cậu ấy?" Thẩm Chiêu Chiêu chỉ về phía Diệp Vi An vừa bước vào.

 

Cô trực tiếp kéo Chu Từ đến trước mặt Diệp Vi An.

 

Bây giờ, mỗi khi nhìn thấy cô, Diệp Vi An đều đau đầu.

 

Nhưng cô ta vẫn cố gắng nặn ra một nụ cười, nói: "Chiêu Chiêu, sao vậy?"

 

"À, là thế này, vừa nãy bạn này nói là tớ bắt nạt cậu, muốn giúp cậu đòi lại công lý, cho nên tớ muốn hỏi cậu, tớ đã bắt nạt cậu chưa?"

 

"Chu Từ?" Lúc này Diệp Vi An mới nhìn thấy Chu Từ đứng sau Thẩm Chiêu Chiêu, vừa thắc mắc tại sao hai người lại ở cùng nhau, vừa nói: "Có phải có hiểu lầm gì không? Chiêu Chiêu và tớ rất thân thiết, cậu ấy chưa bao giờ bắt nạt tớ."



 

"Nhưng tớ nghe nói cậu ta đã làm khó cậu trong lớp." Chu Từ lạnh lùng nhìn Thẩm Chiêu Chiêu, chắc chắn Vi An quá hiền lành nên khi bị bắt nạt cũng không nói gì.

 

"Không phải đâu, đây nhất định là hiểu lầm." Diệp Vi An cười giả tạo nói.

 

Cô ta muốn có người đứng ra giúp mình, nhưng chắc chắn không phải trước mặt mình.

 

Nhiều người đã chứng kiến ​​những gì xảy ra trong lớp, nếu có ai đứng ra bênh vực cô gái đó thì người mất mặt chính là cô ta.

 

Hơn nữa, cô ta nhận ra cô gái Thẩm Chiêu Chiêu này không hợp với mình, còn là một người ăn nói sắc bén, nếu dính vào cô thì sẽ không có chuyện tốt.

 

Thẩm Chiêu Chiêu quay sang Chu Từ: "Cậu thấy chưa, tôi đã nói rồi, tôi không làm gì cả, bây giờ cậu có nên xin lỗi tôi vì sự vô lễ của mình không?”

 

Nói thật thì,

 

Cô không bao giờ chịu thiệt.

 
Bình Luận (0)
Comment